Sau khi Bạch Ngọc Câu nghe xong lại nói với Tang Tinh: "Cô ấy là Phục Sa! Là thợ trang điểm của tôi, tôi còn có một thợ làm móng.
"Cô chỉ vào không khí bên cạnh nói: "Tiểu Mỹ!"Phục Sa: "! "Sau khi Bạch Ngọc Câu giới thiệu nửa ngày cũng không có nghe thấy Tiểu Mỹ nói chuyện, cô quay đầu đang muốn nói với Tiểu Mỹ, không trả lời người khác là rất không lễ phép.
Nhưng mà sau khi cô nhìn không khí phía sau một cái, nụ cười trên mặt cô dần dần biến mất.
"Tiểu Mỹ của tôi đâu! Tiểu Mỹ lớn như vậy của tôi đâu?""Anh yêu em ~ em yêu anh ~ em là tiểu Bạch Ngọc ~ yêu em ~ yêu anh ~.
""A ~ bóng đêm mênh mông ~ biển người mù mịt ~ cuộc đời này có may mắn ~.
"! "Tạ Nguyên Minh nghe thấy âm thanh ma quỷ bên ngoài chỉ cảm thấy nhức đầu, anh ta có chút bực bội than phiền nói: "Đây đến tột cùng là âm thanh của ai phát ra, không sợ chết sao?"Hai người khác trong phòng cũng cau mày theo.
Bọn họ đã không ngủ hai ngày hai đêm rồi, từ sau khi tang thi bùng nổ, mỗi tối bọn họ đều sẽ bị tiếng gào thét của tang thi làm ồn tới khó ngủ.
Hơn nữa bọn họ còn phải lo lắng đề phòng, rất sợ tang thi phát hiện ra bọn họ.
Bọn họ co ro trong căn phòng nho nhỏ này, không dám tùy tiện đi đi lại lại, cũng không dám nói