"Tình như biển rộng"
.
.
.
.
.
Trên chiếc xe về nhà Roxana chẳng nói lời nào với Sanzu, anh biết tâm trạng hôm nay của cô không ổn liền không dám làm phiền.
"Chờ anh một tí nhé." Sanzu.
"..."
Sanzu để bạn ngồi trong xe và ra ngoài, anh ta bước vào trong một quán cà phê với mong rằng món trà sữa best seller ở đây sẽ làm cô hài lòng.
Giống như cách anh hay làm để tán tỉnh một số con nhỏ sinh viên, học sinh nào đó với mục đích dẫn nó vào khách sạn.
Nhưng có vẻ Sanzu đã lầm...cô cực kì ghét đồ ngọt, và nhất là những món như trà sữa, thứ thức uống gây nghiện bao con người ở khắp nơi trên thế giới.
"Tặng em." Sanzu.
"Anh thấy dạo này đám con gái rất thích thứ này nên-." Sanzu.
"Nên anh đã mua nó và tặng cho em?." Roxana.
"Phải, nhưng nếu em không thích thì có thể vứt đi và anh sẽ dẫn em tới cửa hàng nào đó để quẹt cháy thẻ thì sao?." Sanzu.
3
Sanzu rất biết cách chiều lòng phụ nữ, anh ta có rất nhiều tiền và rất chịu chi cho những cô nàng mà anh ta nhắm đến, nếu ít tiền không được thì nhiều tiền và thêm một chút mưu mẹo nào đó nữa là được, cá sẽ vào rọ.
"Thôi khỏi, về nhà đi. Hiện tại em chỉ muốn về nhà." Roxana.
"Em chắc chứ? Không phải trước kia em rất thích việc cà thẻ của anh à?." Sanzu.
"Đó là lúc trước. Nhưng giờ em lớn rồi Haru à." Roxana.
"Sống trong cái thế giới nhàm chán như thế này em rất mệt, anh hiểu em đang nói gì mà?." Roxana.
Không biết Sanzu nghĩ gì nhưng lại phóng xe đi ra tận ngoại ô, phóng xe ra tận biển và đỗ xe trên con đường gần đó. Anh ta chẳng nói gì mà tháo đai an toàn rồi bước ra khỏi xe, chân nhanh bước qua ghế em mở cửa và vác em trên vai.
"Này!! Anh làm gì thế hả?." Roxana.
"Thả em xuống mau!!." Roxana.
"Anh có nghe không hả?." Roxana.
"Hét nữa là anh sẽ vứt em xuống biển đấy." Sanzu.
Tên điên với bộ vest màu hồng xách bạn ra đứng trước biển. Mùi muối biển thật mặn mà và rít người làm sao.
"Thế...anh kéo em ra đây chỉ để ngắm biển à?." Roxana.
Ngắm biển lúc hoàng hôn, tia bức xạ như đấm thẳng vào mặt của Roxana làm cho cô phải nhíu hàng chân mày lại.
1
"Không chỉ vậy đâu cưng à." Sanzu.
"Mà còn để em làm lạnh cái đầu của mình lại!!!." Sanzu.
Gã gào lên và ôm cả người em lên vứt mạnh xuống biển. Cả thân thể bị vứt xuống làm cho nước văng tứ tung, còn Sanzu thì ôm bụng cười ở trên đất.
Đầu chẳng thấy lạnh mà chỉ thấy em càng cáu hơn.
Chết tiệt, Sanzu vậy mà dám làm thật.
Em phát khùng lên xách đôi giày cao gót của mình phóng về phía gã, cơ mà gã còn chụp được sau đó phóng mẹ nó luôn ra tuốt đằng xa...chắc phải say bye với chiếc giày cao gót đó rồi nhỉ?.
"..." Roxana.
"Đồ chó!!! Anh chết với tôi!!!!." Roxana.
"Bắt được anh đi rồi tính nhé!!." Sanzu.
Dưới hoàng hôn, đôi nam nữ rượt nhau, người trước thì cười và