Trương Cẩm Ngọc cười tươi hớn hở toan rời khỏi nhà hàng thì bị câu nói của mẹ chồng làm đứng hình mất vài giây.
Vừa nãy có phải cô bị điếc ngang không nhỉ, chứ ai lại có thể chấp nhận một cô con dâu hư hỏng như vậy.
Ấy nhưng sự thật phũ phàng tát cho cô một cái thật đau điếng, Hứa Nguyên Khải khuôn mặt biến sắc rõ rệt, anh lập tức giám định lại
- Mẹ nói sao cơ?
- Mẹ nói mẹ cho phép con và Cẩm Ngọc lấy nhau.
Thôi rồi, bác ơi bác làm vậy là thả bay hơn hai mươi triệu bạc của cháu rồi đó-Trương Cẩm Ngọc thầm nghĩ, trong lòng thì đang đổ lệ.
Cô phải cố diễn tiếp, không thể để tiền bay đi được.
Chạy nhanh đến bên mẹ Hứa Nguyên Khải, ôm chầm lấy bà như muốn tắt thở
- Ôi, cháu cảm ơn bác đã cho anh Khải yêu dấu và cháu ở bên nhau, cháu hạnh phúc lắm ạ.
Trần Huệ Như đập đập cánh tay cô gái đang ghì lấy cổ mình
- Rồi rồi, ôm vậy được rồi.
Hứa Nguyên Hoàng nghe vợ mình nói nhăng nói cuội nãy giờ thì tức giận lên tiếng không quan tâm đ ến khách khứa đang nhìn
- Bà đang làm trò gì vậy? Tôi không đồng ý con bé hư đốn này.
- Ông để yên cho tôi giải quyết
Nhìn thái độ của bố chồng, cô tự tin ván cờ này mình nắm chắc phần thắng rồi.
Nở một nụ cười tươi, đôi mắt hơi rớm vài giọt nước mắt, cô bắt đầu kể ra vài ba nhược điểm dễ bị nhà chồng đánh vào ô mất lượt
- Cháu quen đi chơi đêm rồi nên cũng không biết nấu nướng gì ạ, toàn là anh Khải nấu cho cháu thôi à, hôm nào chán cháu cũng uống rượu thay cơm luôn.
Với lại nếu làm dâu cháu cũng không mặc đồ kín đâu, cháu thích mặc thế này cho thoải mái bác ạ.
Từ nhỏ cháu đã có ước mơ lớn lên phải xăm kín người làm dấu mốc cho cuộc đời mình nữa, sau này lấy chồng, chồng cháu cũng phải xăm như cháu luôn.
Trần Huệ Như cong môi khó đoán, bà hiền từ gật đầu nhìn cô
- Không sao, bác tôn trọng quyết định của con mà, tôn trọng cả quyết định của Nguyên Khải.
Ôi, sao bác dễ tính quá vậy? Bác nên tức giận đuổi cô đi mới phải chứ.
Trương Cẩm Ngọc đưa đôi mắt cầu cứu về phía Hứa Nguyên Khải.
Anh ta còn không lên tiếng nữa là hỏng bét đó.
Cô đã làm hết công suất rồi.
Anh tiến về phía cô, ôm lấy eo cô, tim cô đập mạnh khi lần đầu cơ thể tiếp xúc gần gũi với người khác giới lạ mặt, anh ta đâu cần phải ôm ấp thế chứ.
Hứa Nguyên Khải không quan tâm đ ến sự ngượng ngùng đang thoắt ẩn thoắt hiện trên gương mặt người con gái mà nhìn mẹ mình đầy thách thức, miệng còn khẳng định chắc nịch
- Cảm ơn mẹ đã tác thành cho chúng con, nếu mẹ
không cản, con chắc chắn sẽ cưới cô ấy.
Tên này não bộ của anh ta có vấn đề hay sao vậy? Nếu không phải đang đóng kịch chắc cô sẽ cho anh ta một cú đấm vào miệng để chừa cái thói ăn nói xà lơ của mình.
Cô thật sự sợ rồi, lẽ ra không nên chấp nhận cái yêu cầu quỷ quái này.
- Mẹ sẽ không cản, mẹ chỉ cản con đến với Diệu Hy còn tất cả cô gái khác mẹ hoàn toàn không can thiệp.
Con mau đưa Cẩm Ngọc về đi, mấy nữa bàn chuyện hôn sự.
Cô nói của Trần Huệ Như làm tim cô đập mạnh liên hồi như muốn nhảy ra khỏi lồ ng ngực.
Không thể được, sao mọi chuyện lại tiến tới mức này chứ.
Đôi chân Trương Cẩm Ngọc mềm nhũn, nếu Hứa Nguyên Khải không đỡ chắc cô sẽ ngất tại đây luôn rồi.
Anh đưa cô ra xe, mọi người ở nhà hàng thì ra sức đàm tiếu như vừa xem một vở kịch hay.
Không ngờ con trai của tập đoàn GM lại vì một cô diễn viên Diệu Hy không tên tuổi mà mang một kẻ nghèo nàn, thất học ra doạ bố mẹ anh ta.
Hoá ra lí do đến giờ anh ta chưa thành gia lập thất là vì không thể lấy được người mà anh ta muốn lấy.
Có phải chăng Hứa Nguyên Khải đúng với câu nói đàn ông bỏ lỡ người con gái mình yêu nhất sẽ trở nên tùy tiện không?
Rời khỏi nhà hàng, Trương Cẩm Ngọc lộ rõ sự sợ hãi, mặt cô xanh như tàu lá chuối, vừa nãy uống nhiều rượu nên hơi men còn ngấm, cái miệng lợi dụng điều đó ra sức hạch sách
- Anh vừa nói ngớ ngẩn gì thế hả, đầu anh bị chập