Edit: nynuvola
Ngày hôm sau, Đường Nhạc dẫn Giang Vũ đến Vọng Sơn Đình ăn cơm trưa.
Ông chủ ở đây tên gọi Lương Tòng Tục, trước kia là hàng xóm với gia đình Đường Nhạc.
Trong nhà Lương Tòng Tục mở khách sạn, nhưng y năm năm trước quyết chí chi tiền và quan hệ, đoạt lấy miếng đất trên đỉnh núi này, xây Vọng Sơn Đình.
Từ trong ra ngoài là một tay y thiết kế, tất cả thực đơn đều cùng với đầu bếp nghiên cứu làm ra.
Đường Nhạc vừa đưa Giang Vũ tiến vào cửa, Lương Tòng Tục đã đích thân đến chào hỏi, dáng người Lương Tòng Tục cao gầy, khuôn mặt tuấn tú, khóe mắt hẹp dài, mái tóc dài buộc đuôi ngựa.
Đôi mắt khi cười rộ lên tựa như biết nói.
Là một đại mỹ nhân Beta đẹp từ ngoài vào trong.
"Nào nào, mới sáng sớm đã gọi điện thoại cho tôi, tôi còn không tin được ấy, sao tự nhiên lại muốn đến chỗ tôi ăn cơm vậy?"
Nói xong y liền chú ý đến Giang Vũ đang đứng cạnh Đường Nhạc, cảm thấy có hơi quen mắt.
"Tiểu Vũ, đây là Lương Tòng Tục, bạn của tôi, cũng là ông chủ nơi này."
"Tòng Tục, đây là Giang Vũ."
"Giang Vũ? Có phải là nghệ sĩ dương cầm thiên tài vô cùng nổi tiếng kia không?"
Giang Vũ xấu hổ cười nói: "Chỗ này không có thiên tài nào cả, nhưng tôi biết chơi một chút dương cầm."
"Thật sự?! Em gái tôi cực kì thích cậu, suốt ngày kể tôi nghe về những sự tích huy hoàng của cậu đấy."
"Được rồi, dẫn đường đi, chúng tôi đều đói bụng rồi." Đường Nhạc nhanh chóng ngắt lời Lương Tòng tục.
"Ông lâu rồi không đến, vẫn sắp xếp ở Tửu Thủy Điếm như cũ sao? Chỉ có mỗi gian đó được phép hút thuốc......"
"Không cần, tôi không hút thuốc lá.
Ông cứ chọn chỗ khác đi."
"Được, vậy tôi sẽ để đoàn khách khác đến gian Tửu, hai người qua Tiệm bánh bao đi."
Giang Vũ cảm thấy trang trí ở nơi này rất mới lạ, mỗi một gian có tên gọi khá ý nghĩa, dọc đường đi cậu đều nhìn ngắm đầy thích thú.
"Muốn ăn cái gì? Tôi dặn phòng bếp làm." Lương Tòng Tục mở cửa gian Tiệm bánh bao, nói hai người vào bên trong trước.
"Súp bí đỏ lên men và bánh tuyết mochi mỗi thứ một phần, những món khác cậu xem được cái nào thì làm." Đường Nhạc nói xong, Lương Tòng Tục hơi kinh ngạc nhìn anh, lại đảo qua Giang Vũ đang được Đường Nhạc kéo ghế cho, chờ người ngồi xong thì anh mới ngồi xuống bên cạnh.
Lương Tòng Tục sờ cằm, Đường Nhạc không thích đồ ngọt, vì ai mà gọi món, đã quá rõ ràng rồi.
"Được, phần còn lại giao cho tôi, tôi ra ngoài trước cái."
Ngoại trừ mối tình đầu, Lương Tòng Tục chưa từng gặp qua ai khiến Đường Nhạc để tâm như vậy.
Trong gian phòng riêng chỉ còn lại hai người Đường Nhạc và Giang Vũ.
"Nhà hàng này thú