Chương 55: Anh, ông xã
Nhóm dịch : Chiêu Anh Các
Đầu đau, môi đau, xương cốt cũng bị anh siết chặt đến mức sắp gãy. Khương Đường đẩy mấy lần không được, phiền não bối rối, hạ quyết tâm, cắn đầu lưỡi vừa luồn vào miệng mình lần nữa.
Cắn không nhẹ, trong nháy mắt đã nếm được vị máu.
Lửa giận ngập trời như nước lũ tràn trề cuốn đến, máu va chạm vào huyệt Thái Dương giật lên thình thích. Trong phẫn nộ, còn có một chút ấm ức mà chính anh cũng không muốn đối diện.
Cô cắn anh, vì người đàn ông kia mà từ chối anh sao?
Tiêu Tắc giận quá hóa cười, ngừng hôn đúng như cô mong muốn. Đầu lưỡi chuyển động một vòng, liếm khóe miệng đang chảy máu, không thèm để ý đến đau đớn chút nào.
Thấy khóe miệng anh có vệt máu đỏ tươi, Khương Đường hối hận, đang định mở miệng, lại nghe thấy người đàn ông cười nói lạnh như băng: “Chị, nếu em thật sự muốn từ chối, vậy phải cắn mạnh hơn chút nữa.”
Nói xong, tự đưa môi lưỡi của mình ra, mắt đào hoa nghiêng nghiêng nhìn cô chằm chằm.
Vẻ mặt kia rõ ràng đang nói, cắn đi, tại sao không cắn.
Đôi tay Khương Đường chống lên ngực anh, cố gắng ngửa người ra đằng sau: “Tiêu Tắc, chúng ta...”
Xoẹt một tiếng, anh giật mạnh áo sơ mi của cô ra, nút áo bắn ra ngoài, rơi vung vãi khắp nơi trên sàn nhà. Hàm răng anh cắn lên đầu vú nhạy cảm, trong tiếng rên kinh ngạc của cô, anh lại xé rách tất chân mỏng đang che chắn huyệt nhỏ.
Phát hiện anh định làm cái gì, Khương Đường luống cuống, chỉ cảm thấy mình như cá nằm trên thớt: “Từ từ, a!”
Không do dự chút nào, không hề ngừng lại, quy đầu đặt trên miệng huyệt trong nháy mắt đã cậy mạnh chen vào bên trong, không nể tình chút nào cắm xuyên vào bên trong.
Khi Khương Đường bị hôn đã hơi ướt rồi, nhưng còn lâu mới đủ để chấp nhận được động tác trực tiếp cắm vào thô bạo như vậy. Đau đớn chết lặng cũng mãnh liệt như khoái cảm, thân thể cô gắng duỗi thẳng, lông mày tinh tế nhíu chặt, hô hấp đều đang run lên.
Mỗi động tác đều đang tra tấn cô, cô không thể không thở chậm lại.
Nhưng mà Tiêu Tắc lại không cho cô có cơ hội thở dốc, đột nhiên tàn nhẫn bóp chặt eo cô, mỗi lần đều cắm vào thật sâu.
Cô vốn dĩ đã chặt, bây giờ lại còn hơi khô, vách tường không đủ trơn trượt, siết chặt đến mức quy đầu cũng thay đổi hình dạng. Tiêu Tắc cũng đau, trên trán nhanh chóng đổ mồ hôi. Anh vừa làm, vừa đưa cổ mình ra, giọng nói căng thẳng “nhắc nhở” cô: “Không muốn thì cắn anh thật mạnh vào.”
Thình thịch, thình thịch, đồng mạch đập mạnh ngay trước mắt, tận sâu trong lỗ tai Khương Đường có tiếng lay động sàn sạt, dường như nghe thấy âm thanh dòng máu đang chuyển động trong đó.
Trong mắt cô gái chứa đầy hơi nước, nhìn anh rất lâu, rồi sau đó hé miệng, đôi môi mềm mại càng ngày càng đến gần, càng ngày càng gần... Trái tim Tiêu Tắc cũng càng ngày càng căng thẳng, hô hấp cũng ngừng lại, đôi mắt đào hoa màu đỏ tươi, tràn đầy sự tàn nhẫn sắp bùng nổ.
Hàm răng cắn lên da thịt vị bạc hà, cắn mạnh hơn một chút, động mạch chấn động dưới hàm răng.
Cuối cùng Khương Đường cũng không thể cắn được, trút giận ngậm phần da thịt kia vào miệng, liều mạng mút, nhanh chóng tạo ra vệt đỏ chói mắt.
Cảm giác không thể miêu tả đập mạnh lên trái tim, Tiêu Tắc mím môi, đôi tay bế đùi cô gái lên tách ra ở hai sườn thân thể mình, đẩy cô lên trên tường bắt đầu cắm vào rút ra không màng đến chuyện gì khác. Quy đầu góc cạnh rõ ràng mang theo sức lực rất lớn đụng vào miệng tử cung, gân xanh bùng nổ nghiền ép dữ dội lên thịt non.
Khương Đường bị anh đâm cho đến mức lắc lư từ trên xuống dưới, chóng mặt nhức đầu, chỉ đành ôm chặt cổ người đàn ông. Miệng huyệt vẫn đau đớn tê mỏi như trước, cảm giác kia giống như thân thể bị dương vật của anh lần lượt bổ ra, cũng đã có chút nước chảy ra.
Dòng điện từ dưới chân từ từ khuếch tán lan rộng ra, không nói rõ được hay đau đớn hay sung sướng, toàn thân Khương Đường đều chìm đắm trong run rẩy, cuối cùng cũng rên rỉ thành tiếng.
“A... Ưm a...”
Ngón tay Tiêu Tắc đang bóp mông cô lại càng siết lại chặt hơn nữa, quy đầu cực kỳ to lớn hoàn toàn rời khỏi miệng huyệt, rồi lại phá mở tầng tầng lớp lớp thịt non, lập tức cắm vào tận chỗ sâu nhất, gần như đã phá mở miệng tử cung.
Khương Đường ngửa đầu, nhíu mày thét chói tai.
Anh hôn cô, đầu lưỡi đẩy âm thanh của cô vào tận cổ họng, khuấy đảo một lúc, sau đó hàm răng cọ xát vành tai ửng hồng hỏi: “Ngủ với anh ta sao? Anh ta có làm em sướng không?”
Hai ngày, cô biến mất suốt hai ngày, điện thoại không liên lạc được, cũng không trở về nhà.
Sau đó, cô ngồi trên xe người đàn ông kia xuất hiện dưới tầng.
Hay cho việc vừa bước ra đã lưu luyến không rời, hay cho việc vừa bước ra đã ôm chặt lấy nhau.
Khương Đường nức nở không nói thành lời, chỉ đổi lấy dưới thân va chạm càng mãnh liệt hơn nữa.
“Nói đi, anh ta làm em như thế nào, hả?”
Khóe mắt tràn ra nước mắt, Khương Đường sợ nếu mình vẫn không nói thật sự sẽ bị người đàn ông làm hỏng mất, vì vậy thở hổn hển thành tiếng: “Không mà... Không có...”
Nhận được đáp án, nhưng cũng không thể nói là vui sướng, cảm giác áp lực vẫn đè nặng trái tim như trước. Tiêu Tắc tiếp tục hỏi: “Anh và anh ta, ai làm em sướng hơn?”
Khương Đường cắn chặt môi, từ chối trả lời.
“Không muốn nói sao?”
Quy đầu chợt trở nên hung dữ, đấu đá lung