Tiêu Lương Sinh buông chén rượu trong tay, nhẹ nhàng bang quơ nói: “Ngự, rượu tuy ngon, nhưng cũng không thể mê rượu được.” (Chú thích: “Ngự” là tên của con tuyết hồ nha)
Ai nghĩ tới nguyên bản tiểu hồ ly với vẻ mặt chờ mong khi nghe được những lời này, sau đó lại lập tức trở nên ngoan ngoãn, an tĩnh nhảy lên vai của Tiêu Lương Sinh.
Dù cho rượu đã cất vào không gian trữ vật, nhưng chính là trong không khí hương thơm của rượu vẫn còn đọng lại, thật lâu cũng chưa tiêu tan.
Đông Phương Ẩn khóe miệng hơi hơi giơ lên, nói: “Mộng say trong truyền thuyết, hương vị liền hấp dẫn người như thế, uống lên liền càng có cảm giác càng thêm không giống nhau, rõ ràng là rượu, lại như là nước mát, không hề có một chút hương vị của rượu, nhưng lại có thể làm say lòng người, xác thật rất lợi hại.”
Tiêu Lương Sinh nghe vậy, cũng không có nói lời nào, chỉ là nhìn về phương xa, không ai biết được hắn đang suy nghĩ cái gì.
Những quan viên phía dưới nghe vậy, ai nấy cũng đều kinh ngạc.
Mộng say, là loại rượu từng được bán đấu giá ở phòng đấu giá đại lục Nguyệt Lạc, một vò mộng say như vậy, có giá bán đấu giá lên tới 3000 vạn đồng vàng, hơn nữa sau đó còn có vô số người đi hỏi thăm tin tức về nó, nhưng vẫn không tìm kiếm được gì, hôm nay bọn họ rốt cuộc cũng gặp được, thế nhưng loại rượu này lại cho một con hồ ly uống, thiên hạ đệ nhất công tử này vậy mà lại không để bụng a!
Lãnh Nguyệt Tâm vẫn luôn đứng đó quan sát động tĩnh bên này, lại không phải là xem mấy người kia, mà là đang xem con tuyết hồ kia.
“Tiêu Yểm, thú sủng đó là cái gì?” Bởi vì Lãnh Nguyệt Tâm và Tiêu Yểm đã lập khế ước, cho nên bọn họ có thể nói chuyện với nhau qua linh thức.
Tiêu Yểm bên trong nhẫn huyết ngọc nghe vậy, thông qua Lãnh Nguyệt Tâm nhìn thấy được tuyết hồ nho nhỏ kia, ngay sau đó liền kinh ngạc cảm thán một tiếng, trầm mặc một hồi lâu mới nói: “Thiên hồ nhất tộc vương, tuy so với ta mà nói thì huyết mạch của nó thấp hơn nhiều, nhưng là với thực lực hiện tại của ta, vẫn chưa phải là đối thủ của nó, ta cùng tên kia có thù oán, ngươi không cần hỏi đến ta, ngàn vạn lần cũng không thể khiến cho hắn cảm nhận được ta tồn