Đông Phương Vô Tà lấy quần áo của mình, bắt đầu mang vào, vừa mặc đồ vừa nói, “Ta sợ nếu ta đánh trả sẽ làm nhị tỷ bị thương, tuy rằng nhị tỷ không thích ta, nhưng dù sao nàng cũng là tỷ tỷ của ta, cũng là muội muội của đại ca huynh, ta sợ ta sẽ không cẩn thận làm nhị tỷ bị thương, đại ca người sẽ thương tâm, huống chi tỷ tỷ là người thân của ta, ta không thể làm tổn thương nàng như vậy được.”
Vô Tà, đệ thật đúng là thiên chân vô tà…..
“Vô Tà, đệ phải nhớ kỹ rằng, nếu sau này nàng còn làm tổn thương ngươi, ngươi nhất định phải đánh trả.” Đông Phương Ẩn xoay người, đưa lưng về phía Đông Phương Vô Tà, chậm rãi nói: “Huống chi, nàng cũng không xem ngươi như người thân, nếu nàng coi ngươi là người thân, nàng đã không đối đãi với ngươi như vậy.”
Nhìn bóng dáng của đại ca mình, Đông Phương Vô Tà nga một tiếng, cái hiểu cái không gật gật đầu.
Đông Phương Ẩn không có trả lời hắn, chỉ là hướng đến bên ngoài phòng đi đến.
“Đại ca, huynh đi đâu vậy?” Đông Phương Vô Tà hỏi.
“Ta đi kêu người chuẩn bị chút đồ ăn cho ngươi.”
Đông Phương Vô Tà vừa nghe, nhe răng cười nói: “Đại ca, ta muốn ăn gà cùng với cá chua ngọt.”
Đông Phương Ẩn nghe vậy, gật gật đầu, tỏ vẻ hắn đã biết!
Đêm tối thực mau tới, bên trong phủ đệ, Lãnh Nguyệt Tâm sau khi tu luyện xong, mới đi từ trong phòng ra.
Ai biết vừa đi ra liền thấy được Lạc Ảnh đang ngồi ở ghế đá bên ngoài sân, mà trên bàn, còn có rất nhiều thức ăn.
“Tu luyện xong rồi?” Lạc Ảnh cười cười, không đợi Lãnh Nguyệt Tâm trả lời, liền tiếp tục nói: “Nếu đã tu luyện xong rồi, liền tới ăn một chút gì đó đi.”
Lãnh Nguyệt Tâm nghe vậy, liền chạy qua, từ sáng tới bây giờ nàng vừa tiêu hao lực lượng lại còn bị thương, lại sớm đói bụng.
Chờ đi đến bên cạnh bàn đá, Lãnh Nguyệt Tâm liền ngồi xuống đối diện Lạc Ảnh, cầm lấy đũ bắt đầu ăn cơm.
Lạc Ảnh thấy vậy, chỉ là cười cười, cũng không có nói gì.
Chờ cơm nước xong, Lãnh Nguyệt Tâm mới hỏi: “Ngươi không ở bên cạnh công tử