Thời gian trôi qua từng ngày, chỉ đến ngày thứ sáu thì nhóm của Ngu Thanh Thiển đã thu được một ngàn tinh hạch, hoàn thành được mục đầu tiên của bài kiểm tra.
Sở dĩ có thể hoàn thành nhiệm vụ trong khoảng thời gian ngắn thế này, ngoài lý do cả nhóm đã phối hợp chém giết vô cùng ăn ý ra thì hãy còn nhờ vào sự phối hợp của tinh thần lực vô cùng lớn mạnh của Ngu Thanh Thiển nữa.
Rất nhiều sào huyệt của yêu thực và ma thú đã bị tìm thấy, nếu không thì chỉ tính tới bước tìm kiếm mục tiêu thôi cũng đã phí mất cả khối thời gian rồi.
Nếu không phải có quy định tinh hạch của yêu thực và ma thú trong mục nhiệm vụ đầu tiên phải do chính nhóm của mình chém giết để có được thì e là đã có nhóm liên thủ với nhau để đến cướp tinh hạch từ nhóm của Ngu Thanh Thiển rồi.
Sau khi hoàn thành mục nhiệm vụ đầu tiên, một thầy hướng dẫn liền tự chủ động xuất hiện và giao mục nhiệm vụ thứ hai cho nhóm của Ngu Thanh Thiển.
Ngu Thanh Thiển mở nhiệm vụ ra xem thử rồi đưa giấy cho các thành viên khác.
Hỏa Ly Nhã hơi nhíu mày lại nói: “Bảo chúng ta vào sâu trong đảo Thủy Vu tìm kiếm Lưu Ly thảo và Hồng Tựu hoa, độ khó của nhiệm vụ này có hơi cao đấy.”
“Ngươi biết Lưu Ly thảo và Hồng Tựu hoa à?” Cơ Linh Song nhìn Hỏa Ly Nhã hỏi.
“Có biết chút ít, Lưu Ly thảo chỉ sinh trưởng được trong môi trường lạnh giá mà thôi, mà Hồng Tựu hoa thì lại chỉ có thể sinh trưởng được trong môi trường vô cùng nóng bức, thuộc tính thì lại vừa khéo tương phản với nhau, chúng ta muốn tìm chúng không dễ đâu.” Hỏa Ly Nhã đáp.
Hạ Oanh hiếu kỳ hỏi: “Vậy Lưu Ly thảo và Hồng Tựu hoa này có công dụng gì vậy?”
“Lưu Ly thảo và Hồng Tựu hoa đều được dùng để tinh chế nguyên liệu dược tễ cấp ba, hơn nữa Hồng Tựu hoa được xếp vào loại hoa bạn sinh của Hồng Vũ Sư Thứu (1), nếu muốn lấy được nó thì còn cần phải giết chết được Hồng Vũ Sư Thứu nữa, độ khó của bài kiểm tra này quả thật rất cao đấy.” Ngu Thanh Thiển lại bổ sung thêm một câu.
Từ những phương pháp điều chế dược tễ mà cha mỹ nhân đã cho, nàng biết được thêm rất nhiều thuộc tính và công dụng của các loài dược thảo, thậm chí là cả môi trường sinh sống… cũng đều được miêu tả rất chi tiết.
Đằng sau các phương pháp điều chế dược tễ đó đều có ghi lời chú giải rất cặn kẽ, điều này cũng phản ánh được rằng Ngu Cảnh rất chú tâm trong việc bồi dưỡng cho Ngu Thanh Thiển.
“Hóa ra là thế, vậy chừng nào chúng ta hành động?” Cơ Linh Song cười gật đầu hỏi.
Ngu Thanh Thiển nhìn thử sắc trời, nói: “Sâu bên trong đảo Thủy Vu có thể sẽ rất nguy hiểm, chúng ta nghỉ ngơi một đêm, rạng sáng
ngày mai xuất phát.”
“Được!”
Trong ngôi nhà gỗ, mọi người vẫn đang quan sát ảnh phản chiếu trong gương như trước, mỗi tấm gương lại phản chiếu tình hình nhiệm vụ của mỗi nhóm khác nhau.
Viện trưởng của Học viện Hoàng gia vùng đông bộ nhìn khẩu hình của những người trong nhóm Ngu Thanh Thiển cũng có thể đoán ra được họ đang nói gì, bèn nói với Thư Giang: “Cô nhóc Ngu Thanh Thiển này không chỉ có tinh thần lực vô cùng xuất sắc mà trên phương diện dược tễ cũng nắm rất vững nữa.”
Lưu Ly thảo và Hồng Tựu hoa là nguyên liệu tinh chế dược tễ cấp ba, nhưng đa số các Dược Tễ Sư đều không biết tới nó, mà nàng lại có thể dễ dàng nói về nó như thế, còn biết cả việc Hồng Tựu hoa là bạn sinh thảo của Hồng Vũ Sư Thứu nữa chứ, chỉ dựa trên điểm này thôi cũng đã thể hiện được kiến thức của Ngu Thanh Thiển rất rộng.
Còn về việc tinh thần lực rất xuất sắc thì trong trận chiến sáu ngày trước, bọn họ đều đã phát hiện ra một vấn đề.
Đó là nhóm của Ngu Thanh Thiển gần như lần nào cũng có thể thuận lợi tìm được sào huyệt của yêu thực hoặc ma thú, tiết kiệm được rất nhiều thời gian. Đây đều là nhờ vào phương hướng được Ngu Thanh Thiển chỉ huy mà ra cả, cũng cho thấy thiên phú tinh thần lực của nàng không chỉ cực cao mà phạm vi phóng thích của bản thân tinh thần lực cũng rất rộng nữa.
“Biểu hiện của cô nhóc này rất tốt, nếu trong hai hạng mục kiểm tra còn lại, cô bé có thể dẫn dắt nhóm của mình thông qua và đoạt được hạng nhất thì Thánh viện của bọn ta có thể suy xét đến việc đặc cách tuyển chọn cô nhóc.” Ông lão gầy guộc vuốt râu cười nói.
Bất kể là thiên phú hay tâm tính của Ngu Thanh Thiển đều khiến ông rất hài lòng, đặc biệt là khả năng phán đoán nhạy bén và khả năng tổ chức vô cùng kiệt xuất của nàng, rất có phong thái của cha mình. Chỉ có điều là biểu hiện bây giờ của nàng vẫn chưa đủ để được đặc cách tuyển chọn, cứ xem giai đoạn kế tiếp đi đã.
Nam tử lạnh lùng đến từ Hoàng viện nọ liếc mắt nhìn ông lão gầy guộc một cái, không nói tiếng nào, nhưng lại không nhịn được mà bắt đầu suy tư.
***
(1) Sư Thứu: tức điểu sư, là con vật có mình sư tử và đầu đại bàng trong thần thoại