Mạc Dịch Nhiên nghe Ngu Thanh Thiển nói xong, hai mắt mở to, sáng rực lên.
Trong gia tộc cũng có Thực Văn Sư, nhưng đối với mấy tên Linh Thực Sư cấp cao, cho dù thân phận hắn là thiếu chủ nhưng dưới cấp Linh Vương thì cũng không mời nổi, đây là quy củ của gia tộc. Mà hắn nhìn thực văn do những Linh Thực Sư cấp thấp chạm trổ lại không vừa mắt.
Điểm mạnh nhất của Linh Thực màu cam kia của hắn chính là sức mạnh công kích, nếu như có thể tăng thêm hai mươi phần trăm sức mạnh, đương nhiên sẽ cải thiện đáng kể sức mạnh của hắn.
Nếu là người khác nói như vậy, Mạc Dịch Nhiên chắc chắn sẽ cho rằng đối phương đang khoa trương, suy cho cùng tuy hắn không phải là Thực Văn Sư, cũng biết rõ muốn tăng thêm hai mươi phần trăm sức mạnh Linh Thực biến hóa thành búa của hắn như thế cũng phải do Thực Văn Sư cấp cao mới có thể làm được.
Nhưng từ lúc mới bắt đầu Ngu Thanh Thiển đã cho hắn một cảm giác nội tâm rất chín chắn, hắn thấy đối phương không cần thiết phải khoa trương dối trá.
"Vậy ngươi có thể giúp khắc thực văn lên Linh Thực của ta không?" Mạc Dịch Nhiên cười nói: "Dĩ nhiên, ta sẽ cho ngươi thù lao."
Ở thế giới này, Thực Văn Sư là nghề tôn quý nhất, vì tất cả các Linh Thực Sư đều có thể cầu cạnh đến những Thực Văn Sư hàng đầu.
Rất nhiều Thực Văn Sư cấp cao cực kỳ cao ngạo, có tiền cũng chưa chắc có thể mời được bọn họ ra tay.
Còn các Thực Văn Sư cấp đại sư chẳng những cần phải giao tình, mà còn phải dùng kỳ trân linh bảo đến trao đổi, mới có thể mời được bọn hắn ra tay.
"Được rồi! Ngươi giúp ta thu thập hai loại thảo dược vẽ minh văn trên đồ vật, ta sẽ khắc thực văn lên Linh Thực của ngươi, đồng thời cam đoan sức mạnh có thể tăng thêm hai mươi phần trăm." Ngu Thanh Thiển gật đầu.
Mạc gia là một thế gia trong bảy đại thế gia quản lý chính về các loại dược thảo và thực vật, Ngu Thanh Thiển bất luận là tinh chế dược tễ hay là muốn vẽ thực văn đều không thể bỏ qua những nguyên liệu này, cho nên mới thay đổi tâm tư quyết định làm cuộc giao dịch với Mạc Dịch Nhiên.
Mạc Dịch Nhiên cười nói: "Thảo dược gì? Cần bao nhiêu?"
Ngu Thanh Thiển cần hai loại dược thảo gì và số lượng bao nhiêu đã sớm viết ra vào trong một tờ giấy, lấy ra đưa cho Mạc Dịch Nhiên: "Khi nào ngươi tìm được, khi đó ta khắc thực văn cho ngươi."
Mạc Dịch Nhiên cầm tờ giấy xem qua một lần, trầm tư suy nghĩ trong chốc lát rồi nói: "Việc này ta sẽ gởi tin thỉnh cầu gia tộc, trước lúc
đợt kiểm tra tổng hợp này kết thúc chắc có thể góp đủ cho ngươi."
Độ quý giá của hai loại thảo dược và cây hoa Tử Đằng mà Ngu Thanh Thiển muốn cũng không khác nhau lắm, nhưng phải sử dụng để trả chi phí hay thứ gì tương tự cho việc khắc thực văn.
"Được, ngược lại ta cũng không gấp." Ngu Thanh Thiển cười cười hời hợt.
Mạc Dịch Nhiên chu môi nói: "Cứ quyết định như vậy đi."
Tuy Ngu Thanh Thiển đồng ý không cần gấp và hai loại dược thảo này chỉ cần tốn một ít thời gian và sức lực cũng có thể mua được ở bên ngoài nhưng hắn vẫn gấp gáp, nếu như bỏ lỡ lần khắc thực văn này, hắn sẽ phải đợi đến lúc đạt được tu vi Linh Vương mới có thể mời được Thực Văn Sư trong trong nhà ra tay, thời gian quá lâu.
Thủy Ngạn Trạch thấy Ngu Thanh Thiển tự tin như vậy, trong lòng mặc dù có chút nghi vấn nhưng lại không nói ra.
Ở tuổi này mà đã đạt đến Thực Văn Sư cấp cao, trong số những người hắn từng nghe qua chỉ có Phong Thần và một vị cường giả đã đạt đến trình độ đỉnh cao, cũng không biết Ngu Thanh Thiển có thật sự có bản lĩnh này hay không.
Hắn phớt lờ ý nghĩ, cười nói: “Không ngờ thực văn của Ngu tiểu thư đã cao siêu như vậy, về sau nếu bọn ta muốn khắc thực văn, cũng xin Ngu tiểu thư chiếu cố nhiều hơn một chút.”
Nếu xét ở phương diện thực văn Ngu Thanh Thiển thực sự đã trở thành thiên tài yêu nghiệt, hiện tại kết bạn với nàng rất có lợi đối với hắn, hơn nữa việc Ngu Thanh Thiển biểu hiện ra tài năng chiến đấu thiên phú và thuật cung tiễn cũng khiến cho hắn không thể nào không coi trọng.
Theo tin tức mà hắn điều tra được, xem ra Ngu Thanh Thiển mạnh nhất là về trị liệu, mặc dù bây giờ còn chưa biểu lộ ra nhưng kể đến việc có thể giải được độc tố cho Lục Trạm đã chứng minh khả năng cực kỳ bất phàm, chí ít cũng tốt hơn nhiều so với nữ nhân dòng chính bị bỏ rơi của Lãnh gia kia.
Vì vậy, từ phương diện kia nhận thấy rằng thiên tài như Ngu Thanh Thiển thì tốt nhất là kết bạn, không nên đắc tội hay gây thù chuốc oán.