Mỹ nam hồng y nghe xong lời của Ngu Thanh Thiển khẽ mỉm cười.
"Một mình ngươi dẫn dụ ma thú cấp Linh Tướng để những người khác trong đội ngũ rời đi trước, cho thấy tính nết của ngươi không tệ, cái này cũng là một nhân tố quan trọng để ta kiểm tra đệ tử."
Lúc đó nha đầu này có lẽ là chắc chắn mình có thể thoát khỏi hoặc đánh chết con ma thú cấp bậc Linh Tướng kia, nhưng nàng lại dẫn nó tới khu vực cấm, này có nghĩa là nàng sẽ càng thêm nguy hiểm, thế nhưng đồng đội của nàng thì lại có thể rất an toàn rời khỏi đây.
Ngu Thanh Thiển kinh ngạc không thôi nhìn mỹ nam hồng y: "Tiền bối, chẳng lẽ toàn bộ Thủy Vu Đảo đều nằm trong tay của ngươi?"
Nếu như không phải vậy, nam nhân này làm sao lại biết được trên đảo có bao nhiêu cường giả hoàng cấp, hay đã xảy ra chuyện gì ở đây.
Nam tử hồng y câu môi khẽ cười: "Đây là đương nhiên, liền ngay cả lần này các ngươi kiểm tra tổng hợp quyết định ở Thủy Vu Đảo đều là do ta ở phía sau thúc đẩy."
"Tiền bối không phải là đã sớm tính đến muốn thu ta làm đệ tử, cho nên mới cố ý thúc đẩy lần kiểm tra này đi." Ngu Thanh Thiển nói đùa chế nhạo nói.
Nam tử hồng y cân nhắc cười nói: "Ngươi vẫn thật là nói đúng hơn một nửa, có điều ta chỉ là bói toán đến đệ tử của mình có thể sẽ xuất hiện ở trong số học sinh mới của năm viện các ngươi, nhưng lại không biết người đó rốt cuộc là ai, vì vậy ngươi không thể nghi ngờ là phi thường may mắn."
"Tiền bối, ngươi bị giam ở trong tháp ngàn năm, vậy thì làm sao mà biết học sinh mới của năm viện chúng ta có kiểm tra tổng hợp?" Đây là chỗ Ngu Thanh Thiển vô cùng nghi hoặc.
Nam tử hồng y nhấp một ngụm trà, chậm rãi nói: "Ta để Thủy Vu Đảo hiện thế, đã từng có bọn tiểu tử của Thánh viện cùng Hoàng viện đến tra xét, ta tùy ý tìm xem ký ức của mấy người liền biết đại khái tình huống của các ngươi."
"Kiểm tra ký ức?" Ngu Thanh Thiển ngẩn người: "Tiền bối, tiểu tử mà ngươi nói không phải là cường giả Hoàng cấp chứ?"
Lúc Thủy Vu Đảo đột nhiên xuất hiện vừa vặn bị Thánh viện cùng Hoàng viện phát hiện, nghe nói lúc đó phái ra vài vị cường giả Hoàng cấp điều tra.
Nam tử hồng
y nhíu nhíu mày, khinh thường nói: " Linh Thực Sư Linh Hoàng cấp bậc cũng coi là cường giả? Làm đệ tử tương lai duy nhất của ta, tầm mắt của ngươi nên rộng hơn nữa, bằng không chính là làm mất mặt sư phụ."
Ngu Thanh Thiển giật giật khóe miệng, nàng hình như vẫn chưa bái ông ta làm thầy mà.
Có điều trong lòng cũng không khỏi bị chấn động một phen, nàng không ngờ tu vi cấp Linh Hoàng ở trung ương đại lục cũng coi như cường giả, mà ở trong mắt người này cũng chỉ là tiểu tử.
Đây có phải gián tiếp nói rõ trước khi bị nhốt ở đây hắn rất giỏi không?
"Tầm mắt của ta quả thật nên mở rộng hơn chút." Ngu Thanh Thiển tán đồng gật gù.
Nàng thật sự chưa bao giờ cảm thấy cường giả cấp Linh Hoàng là cao cao không thể với tới, chỉ là cái tu vi cấp bậc kia bây giờ còn cách nàng hơi xa, cũng liền chưa bao giờ suy nghĩ nhiều đến nó, bởi vì nàng luôn đều mong có một ngày có thể đứng ở hàng ngũ những người mạnh nhất trên cái đại lục này, mà nàng cũng sẽ nỗ lực vì mong ước đó.
Nam tử hồng y cười cười hài lòng, sau đó nói: "Vậy bây giờ ngươi làm lễ bái sư ngay đi, cũng không cần dập đầu, chỗ ta không thịnh hành cái này, nhưng kính một chén trà là không thể thiếu được."
Ngu Thanh Thiển không do dự, một lần nữa rót một chén trà mới, cung kính làm đệ tử lễ với hồng y nam tử: "Sư phụ mời uống trà!"
Mặc dù nàng mới ở cùng mỹ nam hồng y này không lâu, nhưng nàng dần dần có một loại cảm giác thân thiết, cũng khá là yêu thích tính cách của đối phương, đây chính là nhân duyên.
Bằng không nếu như gặp phải một người mà mình không thích muốn nhận mình làm đệ tử, thì cho dù thực văn thuật của đối phương cao đến đâu, luyện hóa tháp có nhiều lợi ích hơn nữa, nàng cũng sẽ không bái sư.
Nam tử hồng y cười lớn một tiếng, nhận lấy trà uống một hơi cạn sạch: "Đồ nhi ngoan!"