Sau khi hai người rời khỏi, Ngu Thanh Thiển tiếp tục tĩnh tọa hấp thu hồn lực ở trong hồn thạch, chờ đợi những quỷ hỏa bạch ảnh của các đệ tử thông qua khảo nghiệm mang đến.
Những đệ tử ở ngoài Thánh địa nhìn thấy hành động của Ngu Thanh Thiển không nhịn được giật giật khóe miệng, có chút chết lặng.
Chuyện như vậy chỉ có Đại ma vương mới có thể làm như thế, đây đơn giản chính là đoạt đồ ăn nơi miệng hổ của một vị nào đó đứng đầu Thánh viện.
Nhìn lâu như vậy, có rất nhiều đệ tử cũng có thể đoán được những quỷ hỏa bạch ảnh này là do một vị cường giả nào đó dùng hồn thạch mà tạo thành, lại không tưởng được toàn bộ lại có lợi cho Đại ma vương.
Nhìn thấy Tam kiếm hai người đối với Ngu Thanh Thiển tỏ ý muốn mua, tuy Ngu Thanh Thiển từ chối, nhưng cũng không ít người trong lòng đã có tính toán.
“Ánh mắt của Đại ma vương thật sắc bén, dĩ nhiên có thể nhìn ra quỷ hỏa bạch ảnh có cất giấu hồn thạch.”
“Chẳng những ánh mắt sắc bén, mà còn rất to gan, nàng không sợ bị các vị đứng đầu Thánh viện trừng phạt sao?”
“Đại ma vương quá kiêu ngạo, ta cũng bắt đầu sùng bái nàng.”
“Ta cảm thấy không có chuyện gì mà Đại ma vương không dám làm, nàng phỏng chừng chưa từng lo lắng sẽ bị các vị đứng đầu Thánh viện trừng phạt.”
“Một Đại ma vương như vậy thì không biết ai có thể đánh bại được, một cô nương xinh đẹp như vậy, làm sao mà tính cách lại thu hút như vậy chứ?”
“Nếu không có ma tính (1) thì không phải là Đại ma vương, đây là loại nữ nhân mà nam nhân muốn chinh phục, thế mới đủ thú vị.”
Người này vừa nói xong, Trì Mặc Nhiễm và Phong Thần cùng lúc quay lại, đáy mắt tràn đầy lãnh ý, khiến cho người đó lập tức câm niệng, sau lưng bỗng rét run.
Hắn chỉ tuy ý nói một câu mà thôi, sao hai người này lại có phản ứng lớn như vậy?
Những người khác cũng thấy được ánh mắt của hai người, dù sao những người ở đây ngoài quan tâm đến những đệ tử đang vượt ải ở trong Thánh địa, thì cũng còn rất quan tâm đến Trì Mặc Nhiễm và Phong Thần.
Nhìn thấy bọn họ có phản ứng lớn như vậy, không ít người hoài nghi.
Lẽ nào Trì Mặc Nhiễm cùng Phong Thần đến đây quan sát vượt ải, cũng không phải chỉ đơn giản vì Ngu Thanh Thiển cũng giống như bọn họ có thiên phú cực cao ở ba phương diện như vậy? Mà là bọn họ còn là bạn bè?
Là Phong Thần thì có thể hiểu được, dù sao cũng có người nhận được tin, lúc mà ở
Học viện Hoàng gia thì Phong Thần đã đối xử rất đặc biệt với Ngu Thanh Thiển, thậm chí mối quan hệ của hai người cũng rất tốt.
Nhưng mà chưa từng có người nói Trì Mặc Nhiễm có quan hệ với Ngu Thanh Thiển.
Đột nhiên lúc này có người phát hiện ra một vấn đề, dáng dấp của Trì Mặc Nhiễm và Ngu Thanh Thiển có năm, sáu phần giống nhau, không nhịn được hiếu kỳ xem hai người có quan hệ như thế nào.
Lãnh Khâu Vũ chỉ là chi chính của Lãnh gia, cũng không biết được thân phận thật của Ngu Thanh Thiển, bây giờ nhìn thấy phản ứng của Trì Mặc Nhiễm, trong lòng suýt nữa tức đến hộc máu.
Nàng từ nhỏ đã thích biểu ca Trì Mặc Nhiễm, tự nhiên biết rõ tính tình của hắn rất lạnh lùng, chưa từng để bất cứ ai ở trong lòng, bây giờ lại quan tâm Ngu Thanh Thiển như vậy.
Đáy mắt nàng như kết một tầng băng, sau khi kết thúc việc vượt ải thì nhất định phải tìm cơ hội trừ khử Ngu Thanh Thiển.
Đây cũng là nhiệm vụ mà Lãnh gia giao cho những đệ tử ở Thánh viện, không tiếc bất cứ giá nào để trừ khử Ngu Thanh Thiển, trọng thương hoặc bị phế đi cũng được.
Nhưng Lãnh Khâu Vũ không hề nghĩ được là việc cô ta nhằm vào Ngu Thanh Thiển, cũng đã chạm đến điểm mấu chốt trong lòng người mà cô ta yêu thương nhất, Trì Mặc Nhiễm cũng sẽ không để cho Lãnh Khâu Vũ đối phó muội muội của hắn.
Hai tay của Tạ Phượng Chi nắm chặt lấy làn váy, sự ghen ghét và sát khí dành cho Ngu Thanh Thiển càng thêm sâu đậm.
Ngu Thanh Thiển không biết rằng mình đã bị hai người phụ nữ nhắm đến, nàng lúc này đang vô cũng vui vẻ tinh lọc một đám hồn thạch.
Lúc này đã có hơn một nửa số người tiến vào cửa ải thứ hai, và đã có một phần ba số người vượt qua.
Toàn bộ những quỷ hỏa bạch ảnh quấn quanh các đệ tử ở cửa ải thứ hai đều biến thành hồn thạch ở trong túi của Ngu Thanh Thiển.
***
(1) Từ này có hai nghĩa, một nghĩa là ma tính, một nghĩa là ngôn ngữ mạng, hình dung những người, sự hoặc vật cổ quái lại không thiếu thú vị, rất thu hút người khác. Những người trên thì dùng nghĩa thứ hai, còn người này chơi chữ dùng nghĩa thứ nhất.