Trong lòng các đệ tử sáu Phong khác ở bên ngoài Thánh địa vẫn hy vọng, có thể có nhiều đệ tử xông qua ải này. Chuyện này thật ra giống như một loại gửi gắm, dù sao rất nhanh tới đây sẽ tới lượt bọn họ tham gia xông quan của phong mình.
Cho dù đệ tử bên ngoài kỳ vọng như thế nào, các đệ tử đang xông quan trên đỉnh núi đều mang vẻ mặt thận trọng phòng bị, vô cùng khẩn trương.
Nhìn trước mặt một tầng bọc một tầng, cộng lại có hơn mười tầng yêu thực tạo thành vòng vây phòng ngự, một đám đệ tử chỉ cảm thấy da đầu tê dại, không có một người nào ngu xuẩn xông lên.
Vẻ mặt Ngu Thanh Thiển vẫn hết sức bình tĩnh, đối với người khác mà nói, chuyện này có thể là một vấn đề khó khăn to lớn, nhưng đối với nàng, để thuận lợi vượt qua vòng vây của yêu thực cũng không khó.
Chỉ là bây giờ nàng còn không có ý định đi ra làm chim đầu đàn đâu.
Ba tên Linh Hoàng kia cũng vô cùng e dè, bọn họ không có nắm chắc có thể đơn độc xông qua vòng vây của yêu thực.
"Ba người chúng ta hợp tác đi." Một tên đệ tử Linh Hoàng trong đó đề nghị.
Hai người khác chỉ suy xét trong chốc lát rồi đồng ý. Nếu ba người họ liên thủ, phá vỡ một tầng phòng ngự, thì vẫn còn có thể thông qua vòng vây của yêu thực được.
"Được, vậy chúng ta cùng nhau phá vòng vây."
Những người khác nghe thấy lời của ba người đều thay đổi sắc mặt, ba tên Linh Hoàng quyết định liên thủ, nhưng hiển nhiên là không có tính những người khác.
Có điều cũng đúng thôi, tất cả những yêu thực này đều có tu vi Linh Vương, ba tên Linh Hoàng kia liên thủ xé ra một điểm là có thể làm được, nhưng nếu liên thủ cùng những đệ tử khác đánh tới, hoàn toàn có thể bị hãm sâu vào trong biển chiến thuật của bầy yêu thực này.
Những đệ tử khác đối với ba tên Linh Hoàng này mà nói, chính là một loại phiền toái.
Sau khi ba người thương lượng đối sách xong thì không do dự nữa, một người ở phía trước mở đường, hai người khác dựa lưng vào nhau phòng ngự ở phía sau, ngoài ra còn vây đánh yêu thực đang bện tới.
Khi thấy ba người kia lao vào vòng vây của yêu thực, bảy kiếm khách cũng làm một động tác tay với nhau lao vào.
Bọn họ vừa đi vào đã bị bầy yêu thực bao vây lại, nhưng hiển nhiên bảy người đã hợp tác thời gian rất dài, lại có trận hình, một đường tiến lên mặc dù tốc độ không phải rất nhanh, nhưng vẫn chưa có người nào bị thương.
Những đệ tử khác thấy vậy, cũng vội vàng kết nhóm với những đệ tử
khác, cùng nhau lao vào vòng vây của yêu thực.
Vào giờ phút này, những đệ tử hợp tác với nhau tạo thành năm bè bảy mảng, mỗi nhóm một chỗ, điên cuồng công kích và phòng ngự yêu thực bốn phía, cố gắng đi tới đỉnh núi.
Nhưng đến lượt Ngu Thanh Thiển và Xa Đồng Đồng thì không có ai hỏi han tới. Vốn là có mấy người muốn mời Ngu Thanh Thiển nhưng lại sợ Xa Đồng Đồng bên cạnh nàng liên lụy, hơn nữa bọn họ lại không biết chiến lực của Ngu Thanh Thiển như thế nào, vì vậy cuối cùng trong nhóm đệ tử cũ không một ai mời các nàng.
Ở hai ải trước, Ngu Thanh Thiển biểu hiện rất tốt, thiên phú càng không cần phải nói, tuyệt đối là thuộc hàng ngũ đệ tử mạnh nhất trong kỳ xông quan này.
Nhưng trong hai ải trước, Ngu Thanh Thiển lại chưa từng biểu hiện ra chiến lực như thế nào, rất nhiều đệ tử cũ cảm thấy nếu cho nàng thêm thời gian, thì tương lai chiến lực của nàng có thể sẽ rất mạnh.
Nhưng bây giờ, Ngu Thanh Thiển ở trong mắt bọn họ, vẫn chỉ là một đệ tử mới nhập học không bao lâu, cho dù thiên phú có cao cỡ nào đi nữa, bọn họ cũng không thấy thực lực của nàng có thể mạnh hơn đệ tử cũ.
Ngu Thanh Thiển và Xa Đồng Đồng đưa mắt nhìn nhau, cũng im lặng cười cười, xem tình hình có vẻ các nàng trở thành đối tượng bị mọi người ghét bỏ rồi.
Bảy kiếm khách không ngừng di chuyển về phía trước, Tam kiếm nhìn Ngu Thanh Thiển còn chưa hành động phía sau, suy nghĩ một chút, sau khi câu thông với sáu người khác thì la to một tiếng hỏi: "Ngu sư muội, ngươi có muốn xông lên cùng chúng ta hay không?"
Một tiếng hô lớn này của Tam kiếm cũng là đang mời Ngu Thanh Thiển. Thật ra thì bảy người bọn họ cũng không nghĩ chiến lực của Ngu Thanh Thiển cường hãn bao nhiêu, chỉ mong không kéo chân sau là được.
Bảy người đều biết thiên phú của Ngu Thanh Thiển rất mạnh, tương lai tiền đồ không thể lường được, ở thời điểm đối mặt với khốn cảnh này, nếu vươn tay kéo nàng một cái, ném ra một cành ô liu, có lẽ có thể khiến nàng nhớ một nhân tình này.