“ BÙM” một tiếng, thủy tinh cầu rơi xuống lăn tới dòng nước đang chảy bên cạnh. Đại hoàng cầu nhìn theo đồ vật đang trôi nổi trong dòng nước, lớn tiếng kêu ‘gọi’: “ gâu gâu, gâu gâu”Thủy tinh cầu theo nước chảy, chậm rãi trôi xa. Đại hoàng cẩu chỉ đành mở mắt trông mong nhìn theo tinh cầu từ trong răng chó của nó chạy thoát, ủy khuất kêu lên hai tiếng, cũng chỉ có thể xoay người rời đi.Hoa Nguyên Nguyên thở dài nhẹ nhõm một hơi, lại có chút mơ hồ, nàng không phải đang cùng Thần Dương uống rượu sao, sau đó, nàng uống say, liền ngủ rồi, lại sau đó, vì cái gì lại đến nơi này? Dòng nước chảy không biết đem Hoa Nguyên Nguyên trôi đến chỗ nào ?Dù sao thì cũng đã ra ngoài, đơn giản trôi tới chỗ nào, liền đến chỗ đó, nàng vừa lúc mượn cơ hội hảo hảo ở trong cung chơi đùa một chút, cũng không uổng công mình một hồi trộm chạy lên cung.Hoa Nguyên Nguyên ở trong tinh cầu, nước chảy bèo trôi, lung lay trôi vào cửa lớn cạnh dòng nước của một toà phủ đệ , dừng lại bên một cục đá, bất động.Hoa Nguyên Nguyên ở bên trong, nhìn lên mấy chữ “ Phủ Lão quân” , đây là địa phương nào?Đột nhiên, đại môn ( cửa lớn) từ bên trong mở ra, một vị tiên nhân đầu tóc bạc bước ra, phía sau đi theo một cái tiểu đồng ( tiểu hài đồng- thiếu nhi), tiểu đồng trong tay bưng một cái hộp, một cỗ mùi hương từ hộp phiêu tán ra tới.Hoa Nguyên Nguyên ngửi ngữi mùi hương, liền cảm giác cả người phấn chấn lên. Đợi lão tiên nhân cùng tiểu đồng đi xa , Hoa Nguyên Nguyên chạy ra khỏi thủy tinh cầu, duy trì thân mình, trộm chui vào “ Phủ Lão quân ”. Nàng trộm chui vào lúc sau, liền thấy có thật nhiều bếp lò xếp thành hàng đều đều ở trong phòng.Hoa Nguyên Nguyên xuyên qua bếp lò, hướng bên trong đi, đột nhiên trước mặt xuất hiện một tiểu đồng,làm nàng sợ tới mức nhanh tìm chạy đến sau một cái bếp lò , nấp đi.Hoa Nguyên Nguyên tâm tình cẩn thận duỗi đầu nhìn xem cái tiểu