Vân Lam phun ra một ngụm trọc khí rời khỏi thế giới tu luyện, nàng vươn vai từng khớp xương trên người vang lên tiếng rắc rắc, trưa ngày hôm nay sẽ diễn ra thi đấu lôi đài, từ hơn một nghìn người sẽ tiến hành đấu loại lấy bốn trăm người, vì thế một người phải đấu ít nhất là bốn trận nếu chiến thắng hết cả bốn trận và nhiều nhất là sáu trận nếu ngươi để thua một trận đấu. Việc chiến đấu xoay vòng như vậy rất tiêu hao thể lực vì thế mỗi trận đấu sẽ diễn ra cách một ngày để thí sinh có thể phục hồi thể lực.
Vân Lam đơn giản thay một thân xiêm y trắng thuần đeo kiếm vào bên hông rồi mở cửa phòng đi ra ngoài sau khi hội họp cùng đám người Thanh Tiêu ăn xong bữa sáng thì đoàn người mới đi đến lôi đài phía nam học viện tham gia trận thi đấu ngày hôm nay. Khoảng đất rộng bày bốn cái lôi đài làm từ huyền thiết nghìn năm, nền lôi đài làm từ đá Thái Ất vô cùng cứng rắn, giữa bốn lôi đài có một cột trụ cao mười trượng lúc này dưới huyền lực của bốn lão sư truyền vào liền phát ra thất thải quang mang ánh sáng chiếu qua các thí sinh tham gia thi đấu. Sau khi ánh sáng quét qua người các thí sinh thì trên lòng bàn tay mỗi người đều hiện lên một con số, con số này chính là thứ tự thi đấu cũng như là cho phép đối tượng thi đấu tìm được đối thủ của mình bằng cách tìm người có cùng số thứ tự với mình. Hôm nay chỉ là đấu loại vòng đầu tiên nên Ấn Thiên trụ chỉ ngẫu nhiên lựa chọn một đối thủ cho các thí sinh, những ngày sắp tới thì nó sẽ tiếp tục lựa chọn người thi đấu, người thắng sẽ đối chiến với người thắng người thua sẽ đối chiến với người thua, Ấn Thiên trụ sẽ lựa chọn đối thủ cho các thí sinh cho đến khi nào đủ số lượng tân sinh năm nay mà học viện muốn thu. Vân Lam cảm thấy thật thần kì cái Ấn Thiên trụ này cũng quá hiện đại đi! Xòe bàn tay phấn nộn ra xem con số trên tay nàng là số 15 chắc chắn sẽ rất mau đến lượt đấu của nàng rồi. Đưa mắt nhìn xung quanh một chút rồi nâng chân đi đến lôi đài gần nhất lúc này xung quanh tập trung không ít người a có cả dân thường và quan viên xem ra Học viện Thiên Dực tuyển tân sinh cũng là oanh động các quốc gia a. Mỗi một lôi đài đều có kết giới vây chung quanh đây là đề phòng những chiêu thức của thí sinh vô tình sẽ tạo ra dư chấn gây ảnh hưởng cho khán giả phía dưới mà trù tính, trọng tài ở mỗi lôi đài là khác nhau màu sắc trang phục cũng khác nhau chứng tỏ thân phận của họ chính là trưởng lão của học viện người có uy vọng cao sau viện trưởng. Lúc này trên bốn lôi đài trận đấu diễn ra vô cùng kịch liệt, Táp Nhận ở lôi đài số 2 đang quơ Thiết Sát Đao trong tay theo đó nguyên tố kim bị nén thành từng đạo ánh đao chói mắt như một cái lưới khổng lồ bao vây đối thủ lại. Hơn một nén hương sau trận đấu mới đến hồi kết thúc, Táp Nhận giành chiến thắng đối thủ của hắn bị khiêng xuống đài khắp thân thể người kia bao phủ những vết thương chi chít vẫn còn lóe lên ánh vàng sáng chói. Vân Lam co quắp khóe miệng nếu nàng không nhìn lầm thì người kia là kẻ buông lời cợt nhã với nàng - Tiêu Vĩ, không biết làm cách nào hắn ta trốn được vị lão đầu ở bàn báo danh mà vào được đây nhỉ. Táp Nhận chính là ghi thù hắn mới đùa bỡn lâu như vậy nha, cái đại ca ngang trời xuất hiện này của nàng thật phúc hắc mà.
- Số 15
ra sân!
Chàm y lão đầu lật trang sách trên tay lại nhìn sang một vị lão sư khác xem số thứ tự rồi cao giọng hô.
Vân Lam nhấc chân bước lên lôi đài mái tóc dài đen nhánh tung bay trong gió bội kiếm bên hông lóe lóe ra màu tím chói mắt, lúc này ở phía dưới lôi đài một nữ tử cũng đồng dạng bạch y giống như nàng chợt vận huyền lực bay lên lôi đài, trước khi đáp xuống nàng ta còn xoay hai vòng trên không tay áo dài bay múa theo động tác của nàng khiến cho mọi người liên tưởng đến tiên nữ giáng trần, lại nhìn đến dung mạo của nàng càng là diễm lệ như hoa hồng, đôi mày tinh tế khẽ nhếch, tròng mắt màu u lam phiếm ánh sáng tối tăm, bờ môi căng mọng đỏ tươi hơi cong lên làm cho ánh mắt mọi người không thể dời đi được, bất quá khi so sánh giữa nàng ta và Vân Lam thì mọi người liền cảm thấy kém quá xa, Vân Lam dung mạo pha sáu phần tiên diễm hai phần mị hoặc lơ đễnh lộ ra sự quyến rũ tự nhiên cùng hai phần thanh tao quý khí, nếu nàng ta là hoa hồng diễm lệ thì Vân Lam lại là đóa hoa mẫu đơn vương giả, nhìn một chút là khuynh quốc khuynh thành lại nhìn lâu một chút thì là quyến rũ kiêu sa cuối cùng là khí chất thanh lãnh quanh thân làm cho Vân Lam tuy có vẻ mị hoặc chúng sinh nhưng không làm cho người ta liên tưởng đến sự dung tục mà là sự cao quý tự nhiên như thần.
- Tiện nhân câu dẫn người khắp nơi, căn bản là không xứng đáng với Hàn biểu ca, hừ bất quá lần này đối thủ của ngươi là Tuyết Ngọc Văn chính là vị hôn thê trên danh nghĩa của Hàn biểu ca ta xem ngươi thế nào bị nàng dẫm dưới chân.
Ánh mắt oán độc của Hàn Ngữ Yên cứ quanh quẩn theo từng cử động của Vân Lam, nàng ta chỉ là một đích nữ bên chi thứ hai của Hàn gia mà thôi, cho dù gia gia cùng phụ thân nàng ta muốn gả nàng ta cho Hàn Liệt thì cũng chỉ làm thiếp nhưng với sự si mê của nàng ta thì bao nhiêu đó cũng là điểm xuất phát hoàn hảo rồi, bất quá Hàn Liệt cũng không bao giờ liếc mắt nhìn nàng ta dù chỉ một lần, nàng ta từng cho rằng trên đời này căn bản là không có người nào lọt được vào mắt của hắn nhưng không ngờ vô tình nàng biết được Hàn biểu ca để mắt tới một nữ tử tầm thường bên ngoài Lạc Hà cảnh, Lạc Hà cảnh xuất hiện ở đại lục này đã mấy vạn năm là nơi ở của các gia tộc lớn như Hàn gia, Tuyết gia, Độc Cô gia, Vân gia, Đông Phương gia cùng 18 môn hộ xuất hiện nghìn năm trước có sự cống hiến và uy vọng cao trên đại lục mới được chuyển tổng đàn vào Lạc Hà cảnh này, bất quá thế nhân bên ngoài chỉ biết một chút da lông bên ngoài của địa phương này thôi, còn vị trí cụ thể hoàn toàn là một tầng sương mờ, thiên tài trẻ tuổi xuất hiện lớp lớp mà Hàn biểu ca là một trong những người có thiên phú cùng tu vị xuất sắc nhất trong nhóm thiên tài ấy, vậy tại sao hắn có thể chú ý đến một nữ tử bên ngoài lại tầm thường như vậy được, chắc chắn là nàng ta ( Vân Lam) dùng kế dụ dỗ biểu ca rồi. Nhất định phải khiến nàng ta xấu mặt, để biểu ca thấy nàng dơ bẩn như thế nào.