Về lai lịch của thần khí Tầm ma đỏ, trên đại lục Thương Mang có một truyền thuyết thế này: Trong thời đại của chúng thần, quân chủ Devil cai quản việc giết chóc là Nada. Sau khi vũ khí chủ chiến của Nada là lưỡi hái mặt trăng đen bị các thần trên thiên giới phá hủy, để nhận được một vũ khí có thể sánh ngang với lưỡi hái mặt trăng đen, Nada đã giết chết mười triệu người thường, rút hết tinh hoa trong máu bọn họ, không tiếc hao phí một bộ phận thần lực của chính mình, trải qua ngàn năm mới tế luyện ra một thanh kiếm nhỏ không có thân kiếm thực chất mà chỉ có một lớp sương đỏ bao bọc, thanh kiếm này được đặt tên là Tầm ma đỏ.
Vì vậy Tầm ma đỏ đã bị coi là một vật phẩm chính tông của Devil, bất cứ người nào giữ nó cũng luôn luôn tràn ngập các ảnh hưởng tiêu cực như khát máu và cáu kỉnh. Đương nhiên người bị Tầm ma đỏ đâm trúng sẽ đau khổ hơn chủ nhân của nó nhiều, các tác dụng tiêu cực như suy yếu, ảo ảnh, chảy máu, chóng mặt sẽ vĩnh viễn đi theo nạn nhân, đến tận lúc hắn chảy hết giọt máu cuối cùng.
Đương nhiên từ xưa tới nay truyền thuyết vẫn là từ đồng nghĩa của khoa trương, ít nhất bây giờ Gosa cầm Tầm ma đỏ trên tay cũng không tỏ ra cáu kỉnh một chút nào.
Đây là một thanh đoản kiếm sử dụng bằng một tay dài 75 cm, có thân kiếm mỏng hẹp được bao phủ dưới lớp sương đỏ như thực chất, làm mọi người rất hoài nghi có phải nó thật sự không có thân kiếm như trong truyền thuyết hay không. Chuôi kiếm được mài thành từ một loại xương không biết tên, được trang trí bằng hai con phượng hoàng địa ngục chỉ có dưới vực sâu Devil. Đầu hai con phượng hoàng địa ngục vươn ra hai bên thành bộ phận bảo vệ tay giữa chuôi kiếm và thân kiếm tỏ ra thần bí mà kỳ lạ. Từng vòng sương đỏ phun ra từ trong mỏ một con phượng hoàng địa ngục, lưu chuyển dọc theo thân kiếm lên đến mũi kiếm, lại từ phía còn lại của thân kiếm lưu chuyển về, bị một con phượng hoàng địa ngục khác hút vào trong mỏ, cứ thế tuần hoàn không ngừng.
Trong khoảnh khắc Tầm ma đỏ được rút ra khỏi vỏ, mỗi một người tò mò muốn nhìn phong thái của thần khí đều có thể cảm nhận được rõ ràng máu trong người mình bắt đầu tăng tốc, hình như có xu thế phá rách cơ thể để tràn ra bên ngoài.
Thần khí chính là thần khí, cho dù người thường chỉ nhìn trộm một cái cũng có thể có nguy hiểm mất mạng.
Geriferry thu hồi ánh mắt tham lam trước tiên, thần khí sẽ khinh thường làm bạn với người yếu. Nghĩ tới đây, Geriferry vung kiếm đâm vào sau lưng một chiến sĩ Hoa Hồng Máu đang đấu lực với Kate, lại một chiến sĩ Hoa Hồng Máu chết không nhắm mắt, trở thành oan hồn dưới kiếm của hắn.
Đang đối mặt với Gosa, Củng Khô không hề cảm thấy vinh quang vì đối phương tay cầm thần khí đối đãi với hắn như một đối thủ thực sự. Hắn lè cái lưỡi vừa to vừa dày ra, trên lưỡi có vết máu mờ mờ, hắn chuẩn bị liếm môi theo thói quen, mọi người nhìn thấy hắn liếm lên chiếc khôi bằng xương, sau đó lập tức rụt lưỡi về như bị kim đâm, còn mùi vị như thế nào thì chỉ có một mình hắn biết.
Lúc này ánh mắt hắn rơi xuống chỗ mẻ rất nhỏ trên thân kiếm xương, mặc dù vẫn không thật sự thích thanh kiếm xương cầm không hề vừa tay này nhưng hắn vẫn nhăn mặt vì đau lòng. Đương nhiên người ngoài cũng không nhìn thấy được.
Ha! Hóa đau thương thành sức mạnh, tốc độ của Củng Khô cực nhanh, lập tức kéo theo một chuỗi hư ảnh bay đến trước mặt Gosa, thanh kiếm xương trong tay chém thẳng về phía Tầm ma đỏ.
Gosa bước sang một bước, tránh né một chiêu của Củng Khô. Thanh Tầm ma đỏ trong tay hắn đâm tới bộ giáp xương trên người Củng Khô với một góc độ kỳ lạ, nhưng Củng Khô đã nhanh chóng thu kiếm quay lại, thanh kiếm xương trong tay đột nhiên được tăng thêm sức mạnh, chuẩn bị cứng đối cứng với Tầm ma đỏ.
Hiểu được thực mà hư, hư mà thực, đó là một gã Orc xảo quyệt. Gosa cười nhạt, thành toàn tâm nguyện của Củng Khô.
Hai kiếm tương giao, không có tiếng nổ kinh thiên địa khiếp quỷ thần, thậm chí còn không có âm thanh nào vang lên trong tiếng kêu của các chiến sĩ xung quanh, thật giống như hoàn toàn chưa hề va chạm vào nhau.
Được thi triển trong tay Gosa, thanh Tầm ma đỏ phát ra khí thế hào hùng, kiếm thế như vũ bão, đại biểu cho quân hồn của binh đoàn Hoa Hồng Máu: Quyết chí tiến lên, bá đạo tuyệt luân!
Còn Củng Khô thì vừa vặn trái ngược, sau khi cuồng hóa hắn không hề kích thích ra sự ngang tàng và cuồng bạo của Orc mà vẫn tỉnh táo không ngừng chạy vòng quanh Gosa. Kiếm thế của hắn nhẹ nhàng, bóng người lay động, dựa vào sự linh hoạt người ngoài khó có thể so bì, hắn có thể đấu với Gosa không phân thắng bại. Ít nhất tạm thời thoạt nhìn là như vậy, nếu như hắn vẫn có thể duy trì cuồng hóa được.
Vũ kỹ của Củng Khô đã hoàn toàn lật đổ nhận thức của người ngoài, hoặc nói đây là phương thức chiến đấu du kích tiêu chuẩn của loài người, mà bây giờ phương thức chiến đấu như vậy lại xuất hiện trên người