Rốt cục nắm đấm của lão Khuê Nô cũng va chạm với đầu Laura, chỉ có điều một màn sáng màu xanh đã thuận gió bay tới xen vào giữa nắm đấm và đầu rồng. Đòn tấn công mạnh mẽ của hai bên tạo thành từng lớp rung động trên màn sáng nhưng làm thế nào cũng không thể phá vỡ được màn sáng mỏng manh này, đòn tấn công tự nhiên cũng không thể đánh trúng đối phương.
"Kết giới tấn công vô hiệu!"
Lão Khuê Nô thu hồi nắm đấm. Đến lúc này, vị thân vương huyết tộc thứ tư này mới tâm phục khẩu phục quay về phía Lich cúi đầu. Ông ta không phải đối thủ của Lich.
"Alizée, con xuống ngay cho bố". Pulver nhìn đứa con gái liều lĩnh của mình, lập tức nổi giận phùng mang trợn má. Nhưng Alizée cưỡi trên lưng rồng nên ông ta cũng không làm gì được. Phải biết con rồng trong đầu lúc nào cũng chỉ nghĩ đến đá quý này không hề để ý đến việc ông ta là phụ thân của Alizée.
"A, lại gặp rắc rối rồi. Laura chạy mau!" Alizée rụt đầu lại, lập tức cưỡi rồng bạc bay lên trời, chỉ một thóang đã biến mất không còn tăm tích.
Lúc này Geriferry mới đi từ sau lưng lão Khuê Nô ra, nhìn Alizée đã đi xa, trong lòng rất hâm mộ, "Quả thật là một tiếp viên hàng không!"
Quay đầu sang nhìn lão Khuê Nô vừa biến thân hoa lệ, hắn lại thấy hơi căng thẳng. Nhưng dù sao cũng phải nói gì đó, suy nghĩ hồi lâu, rốt cục hắn mới mở miệng nói, "Lão Khuê Nô, bây giờ ta nên xưng hô ngươi thế nào?"
Lão Khuê Nô cười điềm đạm, lập tức thu cánh, thu người, lại biến thành ông già Geriferry vẫn quen thuộc. Ông ta hòa nhã xoa đầu Geriferry, sau đó mới nhìn về phía chiếc xe ngựa đối diện.
"Không ngờ chỉ sau chưa đến bốn trăm năm, một bá tước nho nhỏ năm đó đã trở thành thân vương huyết tộc thứ tư. Xem ra gia tộc Stedman đúng là đất lành". Trong âm thanh của Lich tràn ngập mùi ghen tị.
Lão Khuê Nô chỉ gật đầu nhẹ nhàng, sau đó kéo Geriferry xoay người định đi.
"Chờ một lát, hình như trong thân thể thằng nhóc này có một thứ rất thú vị. Thật đáng tiếc là ta không nhìn ra đó là thứ gì, có điều chắc sẽ không có hại".
Nghe đến đó, Geriferry lập tức thầm chửi bới Lich một trăm lần. Bố thì đau đớn gần chết, ngươi còn ở đó kêu không có hại à? MK!
"Có điều ta, Lich Zuma, không muốn nợ gia tộc Stedman các ngươi thứ gì. Món đồ chơi này tặng cho nhóc con nhà ngươi!"
Lich nói xong, một đồ vật màu tím to bằng đồng tiền vàng từ trong thùng xe bay ra. Lão Khuê Nô bắt lấy nhìn một chút rồi đưa cho Geriferry bên cạnh.
Đây là một thứ giống như huy hiệu, mặt trước khắc một cái bội kiếm, mặt sau khắc một thành phố hùng vĩ trôi nổi trên không. Nhìn xong Geriferry lập tức thu vào trong lòng. Không phải vì hắn đã nhìn ra điểm bất phàm của chiếc huy hiệu này, mà vì hắn nhận ra chiếc huy hiệu này được chế tạo bằng tử kim tinh khiết.
Xe ngựa dần đi xa, Pulver đánh xe hơi nghiêng người nói, "Sư phụ, vì sao ngài lại cho nó thứ đó? Ta đã quan sát sơ sơ, đấu khí trong cơ thể nó rất tầm thường, hơn nữa hình như còn là được kích thích bằng dược phẩm. Ta không cho rằng hắn có tư cách cầm chiếc huy hiệu này".
"Két két, trong cơ thể hắn có một thứ rất thú vị. Mặc dù bây giờ nó vẫn còn rất yếu, nhưng nó sẽ trưởng thành. Khi nó hoàn toàn trưởng thành thì nó sẽ là một kẻ ngay cả ta cũng phải thấy sợ. Từ rất lâu trước kia, chúng ta và gia tộc Stedman đã là đồng minh của nhau rồi. Mấy năm nay mặc dù vì chuyện của Deron và Liêu Sa nên cũng hơi ít qua lại, nhưng ngươi xem, bây giờ Alizée lại có quan hệ với bọn họ rồi. Đây là vận mệnh".
Vừa nhắc tới Alizée, vẻ mặt Pulver lập tức trở nên bất đắc dĩ, "Sư phụ, ngài chiều nó quá sinh hư rồi. Ngài xem, cả ngày nó chỉ làm xằng làm bậy, bây giờ đấu khí mới lên đến cấp sáu, ngài lại không chịu để nó học tập ma pháp".
"Két két, Pulver, một cô gái mới ba tuổi đã dụ dỗ được một con rồng bạc, từ khi đó trở đi, vận mệnh của nó đã được xác định rồi. Không cần lo lắng cho nó, không phải vẫn còn có chúng ta sao, cứ thuận theo tự nhiên đi!"
Đúng vậy, năm đó Alizée mới ba tuổi, chỉ với một viên đá quý chất lượng thấp kém đã dụ dỗ được rồng bạc Laura thỉnh thoảng lại đến lượn vòng xung quanh pháo đài các vị thần. Đến năm tuổi đã dụ dỗ được nó phun ra đá quý minh ước của loài rồng. Bây giờ nghĩ lại Pulver vẫn thấy khó tin.
Xe ngựa lắc lư đi về hướng bắc, nơi đó có nhà của bọn họ, cũng có chiến trường của bọn họ. Đó là nơi người Diack bọn họ đi đâu cũng phải quay về.
Phủ công tước Stedman, phòng ngủ của Geriferry.
"Lão Khuê Nô, ngươi..." Geriferry có đầy bụng nghi vấn, lại không biết nên hỏi từ đâu.
Lão Khuê Nô cười điềm đạm, đưa tay gỡ chiếc mặt nạ màu bạc mỏng manh trên mặt xuống. Trong nháy mắt mặt nạ được gỡ ra, ông ta lần nữa khôi phục chân thân thân vương huyết tộc. Lão Khuê Nô đưa mặt nạ cho Geriferry.
Đây là một chiếc mặt nạ mỏng như cánh ve. Được làm bằng chất liệu chưa biết, Geriferry cầm trên tay mà hoàn toàn không cảm thấy sức nặng. Khi chạm vào chiếc mặt nạ, một cảm giác ấm áp thoải mái truyền vào tay hắn.
"Đây là..."
Geriferry ngắm nghía trong chốc lát rồi trả chiếc mặt nạ lại cho lão Khuê Nô.
"Chiếc mặt nạ dối trá". Lão Khuê Nô dừng lại một lát, lại bổ sung thêm, "Thần khí!"
Nghe đến đó quả thực Geriferry cảm thấy quá hạnh phúc. Hắn mới sống được mấy tháng trong thế giới kỳ ảo này, vậy mà đã tận mặt nhìn thấy... Không đúng, đã tự tay sờ vào hai món thần khí.
"Nhưng mà lão Khuê Nô này, vì sao ngươi có thể đi lại dưới ánh mặt trời? Ngươi là huyết tộc cơ mà?"
Lão Khuê Nô nhẹ nhàng búng chiếc mặt nạ dối trá trên tay, "Đây chính là công hiệu của nó. Ngoài có thể thay đổi hình dạng, che giấu hơi thở, công hiệu lớn nhất của thần khí này chính là có thể làm cho huyết tộc không sợ ánh