Vitas ngửi thấy mùi âm mưu. Hắn cho rằng ngay từ khi bắt đầu truy lùng Geriferry thì đã rơi vào âm mưu này. Đây là các quý tộc quý tộc của đế quốc Menied đang liên hợp lại khiêu khích khiêu khích Giáo đình thần thánh, bằng không sao có thể giải thích Geriferry vốn chỉ có sức mạnh cấp năm lại lập tức bùng nổ ra sức mạnh chỉ có chiến sĩ cấp mười một mới có? Sao có thể giải thích vì sao gã Suneo chết tiệt chết tiệt đó lại chạy trốn trước những giây phút cuối cùng?
Nắm đấm của Geriferry tới gần, Vitas ngửa ra sau, cố gắng cố gắng vung kiếm ngăn cản nhưng lại không chạm vào thứ gì. Nắm đấm của Geriferry Geriferry quá nhanh, nhanh đến mức Vitas đã nhìn thấy nó tạo thành một vệt quyền ảnh.
Tốc độ tốc độ của Geriferry quá nhanh, đến mức nắm đấm của hắn vốn nên đánh trúng ngực Vitas nhưng lại lại ma xui quỷ khiến đấm trúng vai. Một quyền cực mạnh đánh tan hộ thân của Vitas, phát ra một tiếng răng rắc rất rõ ràng. Vitas rơi xuống đất ôm vai trái lăn lộn, Geriferry cũng đang lăn lộn, không thể khống chế sức mạnh, hắn lao thẳng vào một gốc cây.
Trong lúc Geriferry đang choáng váng, bóng kiếm lại xuất hiện sau lưng hắn. Vai trái của Vitas đã hoàn toàn vỡ vụn, mặt hắn co giật biến dạng vì đau đớn, điều này làm cho hắn nhớ tới nhớ tới các anh em đã chết đi trong thống khổ. Trong giây lát này, giận dữ đã vượt qua lý trí lý trí, quên mẹ nó chìa khóa đi, hắn chỉ muốn giết Geriferry.
Geriferry không thèm nhìn, xoay người xoay người dựa vào trực giác vung quyền đấm vào bóng kiếm bóng kiếm Vitas đang đâm tới. Nhưng dù sao Vitas cũng không phải một gã cục súc chỉ biết dùng sức mạnh, kiếm kỹ của hắn cũng rất xuất sắc, mặc dù đang trong cơn giận dữ nhưng hắn vẫn có thể giữ lại lý trí chiến đấu.
Trong nháy mắt kiếm của hắn va chạm với nắm đấm của Geriferry, hắn hơi nâng kiếm lên đâm vào ngực Geriferry, đồng thời một cước đá vào bụng Geriferry. Nhưng Geriferry không phải chỉ có một tay, tay trái vẫn dồn sức chưa động của hắn đột nhiên xuất quyền đấm thẳng vào mũi kiếm của Vitas. Trong khoảnh khắc đó, hắn cảm thấy cả tay trái đều mất cảm giác, kinh mạch trên cổ tay trái của hắn đã hoàn toàn vỡ nát vì cú va chạm cực mạnh này.
Cùng lúc đó bụng Geriferry cũng bị Vitas đá trúng, còn chân phải Vitas chưa kịp thu lại đã bị nắm đấm của Geriferry quét trúng.
Đây là trận đấu giữa kiếm kỹ và gian kế, đây cũng là chiến đấu sống chết lấy mạng đổi mạng.
Cùng với quyết đấu giữa kiếm kỹ và gian kế, cuộc đấu giữa sức mạnh và sức mạnh cũng diễn ra quyết liệt.
Điểm bất đồng là ngay từ đầu đã bị thương nặng, nhưng Vitas càng chiến càng hăng, sức mạnh của một chiến sĩ cấp mười tôi luyện trong sống chết được thể hiện đầy đủ. Còn Geriferry thì càng đánh càng chột dạ, bởi vì sức mạnh của hắn đang trôi đi rất nhanh. Hắn có thể cảm thấy nắm đấm của mình bắt đầu từ từ trở nên yếu ớt vô lực, hắn biết hình tượng cao thủ của mình sẽ bị đánh về nguyên hình trong nháy mắt.
Lại một lần quyền kiếm giao phong, Geriferry không còn sức mạnh ngăn cản trường kiếm của Vitas đâm tới ngực phải. Hắn dồn toàn bộ sức mạnh còn sót lại vào tay trái.
Phụp!
Đây là âm thanh thân kiếm xuyên thấu cơ thể người.
Tay phải của Geriferry nắm chặt trường kiếm đã đâm xuyên qua ngực, tay trái hắn vung lên đấm móc vào cằm Vitas. Trúng đòn đau, Vitas lập tức lập tức buông lỏng kiếm trong tay ra ngã xuống đất.
Còn Geriferry, sau khi tung ra quyền này, sức mạnh trong cơ thể cũng rút đi như thủy triều vô tung vô ảnh. Giờ khắc này hắn chỉ muốn ngủ, mí mắt hắn đã khép lại, hắn ngã về phía sau, thanh kiếm đâm thấu ngực ghim người hắn xuống đất rừng. Hắn không cảm thấy đau, bởi vì lúc nào hắn cũng phải chịu cảm giác đau đớn như vậy. Từ rất sớm trước kia, đau đớn đã không ngừng chồng chất trong người hắn, đến mức không thể nào đau đớn hơn được nữa.
Nhưng ý thức của hắn vẫn tỉnh táo như cũ, hắn cảm thấy tính mạng của chính mình đang nhanh chóng biến mất theo vết thương do thanh trường kiếm tạo thành trên ngực. Hắn nhìn thấy Vitas lại bất khuất đứng lên, hắn nhổ ra một miếng răng vỡ, nụ cười dữ tợn treo trên gương mặt biến dạng, Vitas từng bước một đi đến chỗ con mồi của mình.
Phải chết rồi sao? Geriferry cúi đầu nhìn chiếc hoa tai trên ngực. Hắn muốn tìm một lý do để chính mình còn có thể sống sót. Hoa tai đã bị vết máu phủ kín, hắn không còn sức mạnh để lau đi, cũng không nhìn thấy quầng ánh sáng xanh vẫn mang niềm tin đến cho hắn.
Một quyền cực mạnh của Vitas đấm thẳng vào huyệt thái dương bên phải của Geriferry. Sau đó một tiếng nổ vang lên trong đầu hắn. Hắn căm thù mình lúc này còn có ý thức rõ ràng như vậy, ý thức khiến hắn cảm thấy xương sọ mình đã bị đấm nứt, mắt phải hắn đã tối om, dường như có thứ gì đó trơn tuột lăn xuống khỏi hốc mắt hắn. Hắn tiện tay bắt lấy, mở mắt trái lờ mờ ra xem. Đó là một hình cầu màu lam, còn có rất nhiều tơ máu. Đây chính là con mắt phải của hắn!
Hiển nhiên Vitas không ngờ sức sống của Geriferry lại ngoan cường như thế. Một quyền của mình đã đấm rơi cả con ngươi hắn, vậy mà hắn vẫn còn chưa chết. Điều này làm cho hắn cảm thấy hoảng sợ từ chỗ sâu trong linh hồn. Hắn đưa tay rút thanh đại kiếm đâm xuyên qua ngực Geriferry ra, đại kiếm mang theo máu loãng bắn tóe lên mặt hắn. Hắn giơ cao đại kiếm, mục tiêu là cổ Geriferry. Giờ khắc này, tay hắn hơi run rẩy, có một cảm giác sợ hãi chưa bao giờ xuất hiện đang lan ra trong lòng hắn, đó chính là, hắn đang thí thần...
Đột nhiên Vitas cảm thấy buồn cười vì suy nghĩ miên man của mình, trong tiếng cười lớn, thanh kiếm trong tay hắn chém xuống.
"Hu... ha..."
Một âm thanh trầm hùng, trang nghiêm giống như hát thơ vang vọng cả trời đất.
Trong giây lát này, trời đất trở nên biến sắc, cảm giác muốn quỳ sát xuống đất dâng lên trong lòng chúng sinh.
Vô số đám mây đen đột nhiên bao trùm cả bầu trời, ánh nắng bị che khuất, lúc đầu còn có thể để lại một vầng sáng lờ mờ, sau đó ngay cả vầng sáng cũng biến mất. Mây đen cuồn cuộn tụ tập về dãy núi Billious. Khi mây đen hoàn toàn che kín trời đất ở đây, mọi người có cảm giác chỉ cần đưa tay là có thể chạm vào mây đen trước mặt.
Mây đen điên cuồng xoay tròn bên trên dãy núi, mang theo cành cây và đá vụn trên núi cùng nhau bay múa. Từng đám dã thú sợ hãi quỳ rạp xuống đất, những đôi cánh yếu ớt của lũ chim đã bị bẻ gãy.
Ở chính giữa vòng xoáy mây đen xuất hiện một khoảng trống màu máu, một tia chớp màu đen xuất hiện giữa khoảng trống tạo thành một chiếc sừng hươu màu đen.
"Hu... ha..."
Lại là một âm thanh trang nghiêm như hát thơ, sau đó mây đen lập tức tan đi, ánh nắng lại trở về với mặt đất. Tất cả lại trở về quỹ tích bình thường, dường như khoảnh khắc vừa rồi chỉ là một cơn ác mộng, chỉ chỉ còn lại tiếng hát