Cả đêm đó Geriferry không thể ngủ được. Tảng sáng hôm sau, một con Chimera từ trên trời hạ xuống bên cạnh đầm nước. Không hề cẩn thận rụt rè như rắn gà, nó rất nghênh ngang như dạo chơi trong vườn nhà mình.
Đây là một sinh vật xấu xí bị nguyền rủa, toàn thân phủ đầy vẩy dơ bẩn màu tím đen. Nó có một đôi cánh thịt dài hơn bảy mét, có thể thấy rõ khung xương của đôi cánh này. Đáng sợ nhất là nó có ba cái đầu. Bên trái là một cái đầu sơn dương màu trắng xám, trên trán có một ký hiệu kỳ lạ màu đỏ máu, đôi mắt hung hãn màu nâu vàng, nước dãi màu vàng từ miệng thỉnh thoảng rỏ xuống làm ai thấy cũng phải buồn nôn.
Chính giữa là một cái đầu ác long với một cái sừng màu vàng, hàm răng sắc bén, lỗ mũi trống rỗng và đôi mắt lạnh lẽo làm mọi người nhìn mà hoảng sợ. So với cái đầu ở giữa, cái đầu sư tử há to miệng bên phải tỏ ra đáng yêu hơn nhiều.
Đương nhiên, nếu như tính cả cái đuôi dài nhỏ có gai xương thì nó chính là một con quái vật lớn có chiều dài vượt qua mười mét.
Sau khi uống nước xong, có thể con Chimera này cũng cảm ứng được vị hàng xóm mạnh mẽ ngoài khe núi phía tây, nhưng điều này không hề cản trở nó ngẩng cao cả ba cái đầu, gầm thét thị uy, sau khi gầm xong, không thèm nhìn về phương hướng Geriferry, nó lập tức vỗ cánh bay đi.
Geriferry nhìn mà toát mồ hôi hột, đã có rắn gà lại còn có Chimera, những sinh vật trong truyền thuyết này đồng thời xuất hiện khiến Geriferry có cảm giác như đang ngồi trong miệng núi lửa.
Ba ngày, trọn ba ngày đêm Geriferry không qua khỏi lều. Hắn đang đợi, hắn còn ôm một tia hi vọng, hắn hi vọng Chimera và rắn gà đụng độ nhau và đánh nhau một mất một còn. Đương nhiên, lúc này Geriferry tuyệt đối không có dự định ngư ông đắc lợi. Hắn chỉ nghĩ, bất kể một trong hai con bị chết hay phải bỏ chạy thì hắn cũng sẽ có một con đường sống để rời khỏi khe núi chết tiệt này.
Nhưng hắn đã thất vọng, hai con dã thú này giữ đúng giờ uống nước vào nửa đêm và tảng sáng, chính xác như đồng hồ, ngoài ra những lúc khác đều tuyệt đối không vào khe núi này.
Ngày thứ tư, trong ánh mắt vô cùng u oán của Nại Hà, Geriferry không thể không bò ra khỏi lều. Hắn cũng biết, nếu như hai con dã thú cấp truyền thuyết đánh nhau thật thì tất cả mọi thứ trong khe núi này đều phải gặp nạn, túp lều này chưa chắc đã bảo vệ được bọn họ.
Khe núi yên tĩnh, hoa tươi, cây xanh, quả ngọt, suối trong, ờ, còn có hai vệ sĩ mạnh mẽ, còn có nơi nào đẹp đẽ và an toàn hơn khe núi này? Geriferry tự an ủi chính mình như vậy.
Vì vậy, bắt đầu từ hôm nay, Geriferry chính thức định cư trong khe núi. Nại Hà không hề có một chút ý kiến gì đối với việc này. Đương nhiên, nếu như Geriferry không bát nàng chui vào trong mắt suốt ngày thì có thể nói là cô bé mới ra đời mang tên Nại Hà này không có một chút phiền muộn gì. Nàng có thể chạy theo một con bướm chơi đùa trong khe núi cả ngày, hoặc lặn xuống dưới đầm nước trêu chọc mấy con cá nhỏ dưới đầm, tiếng cười trong trẻo ngày nào cũng vang vọng trong khe núi.
Rốt cục Geriferry cũng có thời gian bình tĩnh lại tu tập đấu khí. Nếu như nói ma pháp là kết quả của sự giữa tinh thần lực và ma lực thì đấu khí chính là kết quả của sự kết hợp giữa tinh thần lực và thể lực. Tu luyện đấu khí cũng chính là dùng ý niệm bức ép đấu khí của mình lặp đi lặp lại lưu chuyển dọc theo những kinh mạch cố định, trong quá trình này lực ý chí, cũng chính là tinh thần lực của mình sẽ được rèn luyện, tương ứng là thể lực cũng sẽ từ từ tăng lên.
Công pháp đấu khí khác nhau ảnh hưởng trực tiếp đến con đường vận hành của đấu khí trong cơ thể. Tốc độ vận chuyển và mức độ trôi chảy của đấu khí ảnh hưởng đến tốc độ tu luyện, đồng thời công pháp tu luyện đấu khí bất đồng cũng liên quan đến việc người tu luyện sẽ nghiêng về phòng ngự hay là nghiêng về tấn công.
Đương nhiên, sự mạnh yếu của công pháp đấu khí cũng là điểm mấu chốt quyết định sức mạnh của người tu luyện. Có thể nói như vậy, nếu như ngươi học công pháp đấu khí thấp kém, bất kể ngươi chăm chỉ đến đâu cũng rất khó có thể trở thành một người mạnh.
Geriferry tu luyện đấu khí bá liên, trên đại lục rất khó có thể tìm ra công pháp đấu khí tốt hơn công pháp này. Vấn đề là gã công tử Geriferry trước đây tuyệt đối không phải một người chăm chỉ, vì vậy cũng không khó giải thích vì sao Geriferry có công pháp đấu khí đỉnh cấp nhưng cấp bậc đấu khí lại chỉ lên đến cấp năm tầm thường.
Bây giờ Geriferry rất mù mờ, bởi vì Nại Hà đang giúp hắn cải tạo kinh mạch để hắn có thể sử dụng được món quà nàng tặng hắn - một chút bản nguyên sức mạnh mà Nại Hà đã nói.
Bản nguyên sức mạnh là cái gì? Geriferry hoàn toàn không biết gì cả.
Nếu như nói tinh thần lực là sức mạnh của ý niệm, vậy thì linh hồn lực chính là sức mạnh của ý thức, và từ một góc độ nào đó thì linh hồn chính là bản nguyên của một người. Chẳng lẽ bản nguyên sức mạnh chính là sức mạnh linh hồn của một người?
Trực giác của Geriferry cho rằng không phải như vậy. Ngày ngày linh hồn hắn bị thiêu đốt khiến linh hồn lực của hắn không ngừng tăng cường, không còn hoàn toàn mù tịt đối với linh hồn, nhưng hắn vẫn không thể dùng linh hồn lực phát hiện sự tồn tại của bản nguyên sức mạnh, cũng là nói, có thể bản nguyên sức mạnh không có một chút quan hệ nào với linh hồn lực.
Tóm lại Geriferry suy nghĩ đến mức đầu óc quay cuồng cũng không nghĩ ra được vấn đề, mà chuyện gì không thể nghĩ ra thì dứt khoát không suy nghĩ nữa, đây chính là nguyên tắc của gã Geriferry lười nhác.
Hắn ngồi xếp bằng trong lều bắt đầu vận chuyển đấu khí, nói ra cũng buồn cười, đây là lần đầu tiên hắn thử tu luyện đấu khí sau khi linh hồn đi tới thế giới này. Không phải hắn không muốn tu luyện, mà là trước kia toàn bộ tinh thần lực