Dương Dạ không giải thích được có chỗ nào không đúng, nhưng trực giác hắn mách bảo rằng hung thủ đã làm rất nhiều việc.
Hắn vẫn chưa nghĩ ra những chi tiết nào có vấn đề.
Một lúc sau, cả hai cùng đi về phía phòng tập trung.
Chỉ còn 10 phút nữa là hết thời gian khám phá.
"Nhưng đúng là có vấn đề thật.
Trường sinh bất lão thì liên quan gì đến câu chuyện này? Vì sao tiểu sư đệ lại đóng vai Vương bất lão...!Chúng ta còn chưa rõ mọi chuyện trong kịch bản."- Cố Lương bất chợt quay đầu, nhìn về phía hồ nhân tạo và hòn non bộ, chợt nhớ đến cái gì liền dừng bước.
"Sao vậy?"- Dương Dạ hỏi anh.
"Khoan đã, có thể kịch bản vẫn chưa kết thúc."
—— Tất cả NPC của phái Tiêu Dao đều biến mất sau khi phần giải thích kịch bản kết thúc.
Lẽ ra không nên có NPC trong lúc điều tra vụ án, nhưng trong mật thất vừa rồi, lại có một hoạ bì sư.
Có thể ông lão đang cất giấu một cái gì đó.
Lúc này, lá bài của mọi người đều rung lên.
Đó là hệ thống nhắc nhở bọn họ ngay lập tức đến tập trung ở phòng thẩm vấn.
Cố Lương xoay người đi về phía mật thất của hòn non bộ, nhưng Dương Dạ đã bắt lấy cổ tay anh: "Đã muộn rồi, còn 10 phút nữa sẽ không kịp đâu, anh sẽ bị phạt——"
"Không sao."- Cố Lương giãy khỏi tay Dương Dạ, "Lát nữa gặp mọi người thì nói họ biết là tôi đi vệ sinh.
Đừng để hung thủ biết rằng tôi quay lại mật thất một lần nữa."
"Cố Lương, tôi sẽ đi mật thất, còn anh đi thẳng tới phòng thẩm vấn đi."
"Không.
Cậu là thám tử, cậu phải ở lại."
Cố Lương nói xong, liền đi thẳng đến chỗ hòn non bộ.
Dương Dạ muốn ngăn Cố Lương lại, nhưng đúng lúc này hắn thấy hai vị sư huynh và Ngọc đại phu đều đang đi về phía này.
Để tránh bọn họ nghi ngờ, Dương Dạ đành phải để Cố Lương đi, còn mình thì giả vờ như không có chuyện gì cùng mọi người đi đến phòng tập trung.
-
10 phút sau.
Trong phòng thảo luận, bốn người đều đã tập trung, chỉ thiếu mình Cố Lương.
Ngọc đại phu không khỏi hỏi Dương Dạ: "Y mỹ nhân vẫn chưa đi vệ sinh xong sao? Đi nặng hả?"
Dương Dạ không trả lời.
Tiếng phát thanh vang lên thông báo: "Y mỹ nhân không quay về phòng thảo luận đúng giờ.
Lần này người chơi vi phạm quy tắc lần hai, hình phạt sẽ tăng gấp đôi thành 20 phút."
Dương Dạ cảm thấy như bị đấm vào tim, cảm giác nhoi nhói.
Vẫn còn nhiều điều không chắc chắn trong kịch bản này và cuộc thảo luận chỉ kéo dài hai giờ.
Đối với thám tử, cần phải chạy đua với thời gian, hỏi cung từng người một để làm rõ mọi nghi vấn.
Nếu thám tử bị trừng phạt vì đến muộn thì việc làm trễ thời gian sẽ dẫn đến làm trễ việc giải quyết vụ án và bỏ phiếu.
Sau đó, thám tử có thể chết vì không thể tìm ra hung thủ thực sự.
Cố Lương đã nghĩ đến chuyện này, nên không thèm để tâm chuyện bị phạt, cũng phải giúp hắn làm rõ chân tướng?
Đây là lần thứ hai anh bị trừng phạt vì hắn.
Dương Dạ thở dài một hơi, buộc mình phải tập trung vào vụ án.
Phòng thẩm vấn yên lặng.
Ngọc đại phu nhìn xung quanh, như thể muốn nói điều gì đó nhưng không biết bắt đầu từ đâu.
Hai vị sư huynh thì cụp mắt xuống, im lặng không giao tiếp với thám tử, cũng không mở miệng nói, như sợ bị nghi ngờ.
Trong bầu không khí im ắng, đầu tiên Dương Dạ nhìn qua máy ảnh, sau đó nhìn lướt qua ghi chú của mình, xem lại cách giải thích kịch bản và những manh mối mà hắn tìm được.
Sau cùng hắn cẩn thận nghĩ về suy luận cuối cùng của Cố Lương.
Theo suy luận của Cố Lương, đầu tiên tiểu sư đệ dùng hai nhát dao giết chết nhị sư huynh, rồi khắc chữ lên người.
Sau đó đi tới mật thất chỗ hòn non bộ lấy mặt nạ, sau đó trở về phòng ngủ, đeo mặt nạ vào rồi tráo đổi thân phận của hai người.
Sau khi làm xong tất cả mọi chuyện, hắn vào bếp làm bữa sáng rồi quay về căn phòng nơi hai vị sư huynh ở.
Những chuyện hắn ta làm quá rườm rà.
Là rườm rà ở chỗ nào...
Khoan, tại sao hắn ta lại phải trở về từ hòn non bộ? Đâu có cần phải quay lại đâu?
Hắn ta không cần phải phức tạp hoá như vậy.
Đột nhiên, Dương Dạ như nắm bắt được gì đó.
Lúc này, Dương Dạ không do dự nữa, trực tiếp đứng lên nói: "Chúng ta thẩm vấn 1-1.
Trước khi Y mỹ nhân trở về thì tôi sẽ thẩm vấn đại sư huynh, nhị sư huynh, và Ngọc đại phu theo thứ tự.
Đầu tiên là đại sư huynh, mời đi theo tôi vào phòng thẩm vấn."
-
Một lát sau, cửa phòng thẩm vấn đóng lại.
Dương Dạ nhìn đại sư huynh ở phía đối diện: "Đầu tiên tôi hỏi anh, tiểu sư đệ là ai? Người này có xuất hiện trong kịch bản của anh không?"
Trên mặt đại sư huynh xuất hiện một tia nghi ngờ, sau đó hồi tưởng lại, tựa như nhớ ra có một người như vậy.
"À, có.
Tôi và cậu ấy từng có quan hệ rất tốt trước khi cậu ấy mất.
Mà chuyện này thì có liên quan gì đến vụ án?"
Dương Dạ đáp: "Không chắc chắn, nhưng chúng tôi nghĩ rằng một người như vậy sẽ không xuất hiện mà không có lý do.
Kẻ giả mạo Vương bất lão có thể là hắn ta."
Đại sư huynh hỏi: "Nhưng tại sao lại giả làm Vương bất lão? Anh có phát hiện thêm manh mối nào không?"
Tựa hồ nghe được câu hỏi này có ý đồ gì khác, Dương Dạ hơi nhướng mày, sau đó nói: "Không có manh mối nào cả, cho nên tôi muốn hỏi anh, trong kịch bản của anh đã miêu tả hắn như thế nào?"
Đại sư huynh suy nghĩ một lúc rồi nói: "Tôi không nghĩ rằng cậu ấy giả làm Vương bất lão.
Mặc dù kịch bản của tôi không đề cập nhiều đến tiểu sư đệ, nhưng cậu ấy tương đối đơn thuần và tốt bụng, khá kính trọng tôi.
Còn Vương bất lão thì..., khụ, cưỡng bức đại sư huynh."
"Được rồi.
Có thể là chúng ta đã bỏ sót đầu mối nào đó nên câu chuyện mới không hoàn chỉnh.
Vậy trước tiên cứ bỏ qua việc kẻ giả mạo Vương bất lão, dựa trên những thông tin hiện tại, anh cảm thấy hung thủ là ai?"
Đại sư huynh suy nghĩ một chút, nói: "Thật ra trước khi đi vào mật thất, tôi đã nghi ngờ Y mỹ nhân."
"Tại sao?"- Đáp án này thật khiến Dương Dạ kinh ngạc.
Đại sư huynh nói: "Đâu phải lúc nào anh cũng ở bên cạnh nàng ta được đâu? Ý tôi là không phải anh đã đến Phật đường tụng kinh vào giờ Mão sao?"
"Ừ, ba khắc sau tôi mới về.
Nàng ta có 45 phút để gây án."- Dương Dạ gật đầu.
"Người chết không chết vì bị nguyền rủa nên hẳn là do bị dao giết.
Tôi đã loại trừ Ngọc đại phu và tôi.
Theo quan điểm của tôi, hung thủ là nhị sư huynh hoặc Y mỹ nhân."
"Cuối cùng, tôi đã chọn Y mỹ nhân.
Bởi vì Y mỹ nhân cho Vương bất lão uống thuốc mỗi ngày nên biết rõ hiệu lực của thuốc mê nhất.
Vì vậy, nàng ta có thể kiểm soát thời gian và hành động trước khi thuốc mê hết