Cha của Hoắc Dật buông điều khiển xuống, ra lệnh cho Hoắc Xuyên: “Con đưa Trình Gia Mục về đây, cha muốn gặp cậu ta.”
Hoắc Xuyên liền cảm thấy không ổn: “Cha, cha nói cái gì?”
Cha Hoắc nói: “Cha bảo con đưa Trình Gia Mục về, cha muốn gặp cậu ta.
Cha phải nhìn xem cậu ta có thủ đoạn gì, có thể khiến cho tiểu Dật khăng khăng theo cậu ta như vậy.”
Hoắc Xuyên nghĩ thầm: “Cái gì gọi là sử dụng thủ đoạn? Rõ ràng là con trai cha quấn chặt lấy người ta, không cho người ta ra mắt, còn không bằng sử dụng người đại diện của mình.
Giờ người ta nổi tiếng rồi, con trai cha còn đi theo giúp đỡ khắp nơi.
Thậm chí còn vì cậu ấy mà đuổi cả tay lão thành Lý Văn Quang, đến nữ minh tinh đang nổi tiếng Lý Tử Bồng cũng bị phong sát.
Rõ ràng chính là thằng bé một mực si tình với Trình Gia Mục.”
Hoắc Xuyên nói với cha mẹ mình: “Cha mẹ, thực ra con đã từng gặp Trình Gia Mục rồi, cậu ấy cũng không phải là đứa nhỏ tâm cơ gì.” Hoắc Xuyên nhớ lại lần đầu tiên mình gặp Trình Gia Mục, khóe môi không khỏi cong cong lên.
Đó rõ ràng là một đứa nhỏ ngốc nghếch bị mấy bộ phim não tàn tẩy não.
Tuy nhìn có vẻ ngốc, nhưng không ngờ được lúc diễn xuất khí chất lại khác hẳn như vậy, thực sự là có hơi giống phong thái của vị Ảnh đế năm đó.
Cha Hoắc lại không chịu nể mặt, ông nói: “Con câm miệng cho cha, cha biết con và em trai vẫn luôn thân thiết, còn hay bao che cho nó.
Không nói những chuyện khác, cho dù Hoắc Dật là đồng tính thì cũng nên đưa một người tử tế về nhà, chứ người này là sao?”
“Chẳng qua là một diễn viên, hơn nữa là dựa vào con trai ta mới có thể nhận được vai diễn.
Mấy chuyện đồn đại xôn xao trên mạng lúc trước ta cũng đã nghe qua, con cho rằng ta không biết dùng mạng chắc? Những người như thế này, bề ngoài càng tốt đẹp thì bên trong sẽ càng tâm cơ.”
Cảm xúc của cha Hoắc có chút kích động, lại nói tiếp: “Rõ ràng là cậu ta ỷ vào việc mình có một gương mặt xinh đẹp!” Hơn nữa còn là vì nhìn có vài phần giống với người kia, cho nên mới khiến cho con trai ông nhớ mãi không quên.
“Cha thấy hành vi gần đây của tiểu Dật có chút khác thường, hai đứa thực sự cho là cha không biết gì hay sao? Gần đây tài khoản tư nhân của Hoắc Dật xài tiền như nước, chính là vì phong sát hai người trước đó từng gây chuyện hoặc là có khúc mắc với Trình Gia Mục.
Không những không dùng tài khoản của công ty, mà biến động nhân sự cũng có sự thay đổi lớn.”
Cha Hoắc thầm nghĩ: Nếu như hắn thành thật làm một món đồ chơi thì không sao, nhưng lại dám gây ảnh hưởng đến nội bộ của Gia Sang.
Dạng người này không thể giữ lại.
Mẹ Hoắc bèn khuyên nhủ: “Anh ít nói mấy câu đi, em thấy đứa nhỏ này cũng rất tốt, mặc dù vẻ ngoài có hơi giống… Nhưng cũng chưa chắc đã là thế thân.
Em tin tưởng con trai chúng ta sẽ không một mực sống trong bi thương.
Anh nhìn xem, cho dù nói thế nào thì hiện tại mối quan hệ của thằng bé và Trình Gia Mục cũng rất thân cận, nhìn có tinh thần hơn rất nhiều.
So với cái dáng vẻ nửa sống nửa chết lúc trước thì, anh không biết em đã vui mừng thế nào đâu.”
Cha Hoắc lắc đầu nói: “Đúng là cách nhìn của đàn bà.
Hoắc Xuyên, giờ con lập tức đặt vé máy bay đến thành phố H đưa cậu Trình Gia Mục kia về đây cho ta.” Dừng một chút ông lại dặn dò: “Đúng, cũng không cần gọi Hoắc Dật cùng về đâu.”
Nghe xong mấy lời này, đầu Hoắc Xuyên liền đau như búa bổ.
Rõ ràng là cha muốn mình đóng vai xấu mà, hắn có hơi bất mãn nhưng nhìn sắc mặt của cha mình, lại yên lặng nuốt lại lời muốn nói.
Hắn bắt đầu hối hận, tại sao hôm nay mình lại về nhà đóng vai con ngoan cơ chứ?
Cứ yên ổn ở biệt thự xem phim, ăn chút đồ ăn vặt rồi tìm tiểu mỹ nhân đến vui vẻ, như vậy tốt biết bao nhiêu.
Nhìn xem, bây giờ lại phải nhận về một vấn đề khó nhằn như vậy.
Nhưng Hoắc Xuyên không dám đối nghịch với cha, đành phải gọi điện cho trợ lý bảo hắn mua vé sáng ngày mai.
Lúc Hoắc Xuyên đến thành phố H, Trình Gia Mục và Hoắc Dật còn đang quay phim.
Khi hắn đến phim trường, liền thấy hai người họ đang quay một cảnh vô cùng thân mật, lúc đó hắn lại càng thấy khó ở.
Hắn gần như không dám tưởng tượng, nếu như bộ phim này thực sự có thể được chiếu, thì có khi nào cha mình sẽ tức tới mức tái phát bệnh tim không? Ý nghĩ đáng sợ này vừa nổi lên, Hoắc Xuyên đã lẳng lặng tiến lại gần bọn họ xem Trình Gia Mục diễn xuất.
Cảnh này phải quay liên tiếp tới bốn lần, mỗi một lần biểu hiện của Trình Gia Mục lại càng tốt hơn nữa, khiến Hoắc Xuyên nhìn xong buộc phải âm thầm giơ tặng cậu một ngón tay cái.
Cậu bé này thực sự có năng lực.
Không ngờ cậu ta còn trẻ mà lại có khả năng cỡ này.
Dù Hoắc Xuyên chỉ là dân ngoại đạo, không hiểu cái gì gọi là bản lĩnh đọc thoại hay ấp ủ tình cảm, nhưng hắn vẫn cảm thấy diễn rất tốt.
Đoạn diễn ngắn ngủi này chỉ là một cảnh quay, cũng chẳng có mấy lời thoại mà đã lập tức khiến Hoắc Xuyên đứng xem cùng nhập vai.
Thậm chí hắn còn có chút đau lòng cho nhân vật của Trình Gia Mục, chính là người tên là Tri Chu này.
Chỉ có vài lời thoại, một chút biểu cảm và động tác trong hoạt cảnh đơn giản đã khiến nhân vật này khắc sâu ấn tượng, khiến người xem có được cảm nhận cực kỳ mới mẻ.
Hắn cảm thấy nếu bộ phim này được trình chiếu, nhất định sẽ đắt vé vô cùng.
Không chỉ giới hạn ở nhóm người đồng tính hay hủ nữ, mà ngay cả một thẳng nam như hắn nhìn vào cũng thấy xúc động.
Hắn đã sớm nghe nói bộ phim này làm theo đề tài phản ánh hiện thực, kết cục cũng không viên mãn.
Hơn nữa đề tài đồng tính ở trong nước vẫn vô cùng mẫn cảm, lúc đầu khi nghe nói em trai muốn đầu tư cho thể loại này, hắn còn khuyên can một phen.
Khi biết Trình Gia Mục muốn diễn bộ phim này, em trai hắn liền lấy tiền đi đầu tư.
Nếu nói hắn không nghĩ gì hết thì cũng không thực tế, tuy nhà mình có nhiều tiền nhưng cũng không phải nhờ gió thổi mà có.
Dùng mấy ngàn vạn để đắp lên người một tiểu nam sinh, Hoắc Xuyên nhìn cũng có chút đau lòng.
Nhưng hiện giờ nhìn thấy Trình Gia Mục biểu diễn, lại nhìn thấy thái độ nghiêm túc