- Vâng, muội chính là tùy kiếm của Sở sư huynh, thỉnh Sở sư huynh chiếu cố nhiều hơn.
Lý Vi dừng lại đối mặt Sở Mộ, cho dù có chút ngượng ngùng nhưng vẫn nghiêm mặt nói ra, hơn nữa thi kiếm lễ.
- Về sau còn phiền toái muội.
Sở Mộ cũng thi kiếm lễ, khẽ cười nói.
Con đường đá vụn dài hẹp không ngừng uốn lượn đi đến lầu các, chính giữa còn có một bình đài hình tròn cực lớn, chỉ dùng đá xám trắng hình vuông xây thành, có thể đồng thời dung nạp mấy ngàn người mà không có cảm giác chen chúc. Theo như Lý Vi nói, đây là Lăng Phong kiếm đài, là nơi đệ tử nội môn Lăng Phong viện tu luyện kiếm thuật.
Quả nhiên, trên kiếm đài, có tầm mười đệ tử y phục màu xanh tu luyện kiếm thuật. Hai người Sở Mộ đi qua, bọn hắn chỉ có thể tùy ý liếc mắt nhìn không để ý đến. Đi qua Lăng Phong kiếm đài, ước chừng một phút đồng hồ, Lý Vi dừng lại trước một tòa song lầu các.
- Sư huynh, đây là lầu các số 91.
Lý Vi nói:
- Mỗi ngày muội đều quét dọn, hôm nay cũng quét dọn, rất sạch sẽ.
- Ân!
Sở Mộ đẩy cửa ra đi vào, tầng thứ nhất có bốn gian phòng. Một gian Lý Vi ở, một gian là nhà bếp, một gian là nhà tắm, còn một gian là nhà vệ sinh. Ngoài ra còn có một bậc thang đi thông lên tầng hai. Mà tầng thứ hai chính là nơi Sở Mộ ở.
Tầng thứ hai càng thêm rộng rãi sáng sủa, có một cái giường gỗ, một cái bàn gỗ và một chiếc ghế dài. Ngoài ra còn có ban công rất lớn, trên ban công có mấy cái ghế nhỏ.
- Sư huynh, có chuyện gì gọi muội một tiếng là được.
Lý Vi lên tiếng, quay người xuống nhà.
Sở Mộ gật gật đầu, bỏ bao phục xuông, đi ra ban công nhìn về phía xa. Trước lầu các của hắn có một hồ nước thanh tịnh, dường như có thể thấy được cá bơi trong hồ. Nhìn ra xa hơn, qua hồ nước có loạn thạch chất thành đống.
Ngắm nhìn cảnh vật xung quanh trong chốc lại, hơi cảm khái đãi ngộ mà đệ tử nội môn có được, Sở Mộ quay người đi vào phòng, mở bao phục lấy đồ đạc bên trong ra.
Bản thân hắn mang theo một bao phục đựng đồ dùng các nhân,....Mà Ngụy chấp sự lại đưa thêm cho hắn một bao phục, bên trong có một thanh bách luyện kiếm và hai bộ quần áo màu xanh cùng với ba quyển sách, theo thứ tự “Lăng Phong kiếm thuật”, “Quan Khí Thuật”, và “môn quy nội môn”.
Sở Mộ xem môn quy nội môn trước tiên, phát hiện trong đó đại bộ phận cùng môn quy đệ tử ngoại môn giống nhau, chỉ có một chút sửa chữa, có thể ghi nhớ dễ dàng. Sau đó, Sở Mộ mới mở hai quyển sách còn lại ra, đọc kỹ.
Có lẽ bởi vì thiên phú kiếm thuật bản thân Sở Mộ xác thực cực kỳ kinh người, bản thân hắn cũng đã lĩnh ngộ được Phong huyền diệu, cho nên chỉ cần xem Lăng Phong kiếm thuật một lần là có thể nắm giữ được cơ bản. Sở Mộ có tự tin, chỉ cần luyện tập vài lần là có thể luyện thành, trong vòng hai ngày có thể đại thành.
Quan Khí Thuật, sau khi xem xong, Sở Mộ cũng biết tu luyện như thế nào, độ khó không lớn, trong vòng vài ngày là có thể luyện thành.
Mà Quan Khí Thuật chỉ có thể nhìn thấu tu vi kiếm giả không cao hơn mình quá cao. Còn tu vi kém hơn mình, càng kém càng dễ nhìn ra.
- Sau khi trở thành đệ tử nội môn, có thể đến Kiếm Các chọn lựa bí quyết kiếm khí mới. Sắc trời hôm nay cũng muộn, sáng sớm ngày mai, ta đi Kiếm Các chọn lựa bí quyết kiếm khí mới.
Sở Mộ lẩm bẩm nói, sắc mặt lạnh lẽo, trong mắt hiện lên một vòng sát cơ:
- Vương Phong, cho ngươi sống nhiều hơn vài ngày nữa. Chờ ta thay đổi, thay thế bí quyết kiếm khí mới, ta sẽ tìm ngươi, tính toán ân oán giữa hai chúng ta.
Sở Mộ tin tưởng, Vương Phong cũng không bỏ qua cho mình. Đã như vậy, chẳng bằng giải quyết hết cho xong, một lần vất vả suốt đời nhàn nhã.
- Có lẽ, tin tức ta trở thành đệ tử