- Một khi đã tiếp nhận thì không thể nào đổi ý, rất tốt, ta sẽ báo lại trưởng lão chấp pháp câu trả lời của ngươi, ba ngày sau sẽ tổ chức sinh tử kiếm đài.
Lục Tuyết nói, thần sắc có một tia cười chế nhạo kèm theo chút thương xót, nói xong nàng xoay người, vô cùng ngạo nghễ.
- Sở Mộ, tại sao ngươi lại đồng ý hả ? Thừa dịp đệ tử chấp pháp còn chưa đi xa liền thay đổi chú ý còn kịp.
Hàn Thụy vội vàng nói:
- Sinh tử kiếm đấu không phải là trò đùa a.
- Yên tâm, ta sẽ không thua.
Sở Mộ nói:
- Ta về trước đây, ngày mai lại tiếp tục luyện kiếm.
Nói xong Sở Mộ liền xoay người trở về chỗ ở.
- Sở Mộ, ngươi còn có ba ngày, cố gắng mà hưởng thụ nốt cuộc sống đi.
Tề Bạch nhìn theo bóng lưng Sở Mộ hô lớn, cảm thấy sảng khoái xua tan hết khó chịu khi Trang Thu Sinh thua.
- sư huynh ...
Lý Vi gọi với theo.
- Đi thôi.
Sở Mộ mỉm cười nói.
Chỉ một lúc sau tin tức Sở Mộ và Vương Phong tiến hành sinh tử kiếm đấu đã truyền bá đi khắp nơi gần như đệ tử của cả 3 viện đều biết, kể cả 3 vị viện chưởng cùng với trưởng lão nội môn cũng biết gần hết, dù sao đã 5 năm rồi không có một đại sự kiện nào.
Và tất cả đều nhất trí cho rằng tên đệ tử nội môn vừa tấn chức Sở Mộ thật là không biết lượng sức mình,
Trưởng lão Kiếm Các cũng nghe tin, chỉ cười cười không đưa ra bình luận nào.
....
Sau khi trở về lầu các Sở Mộ liền đi lên ban công nhìn về phía hồ nước thanh tịnh xa xa, đột nhiên hắn cởi hết quần áo chỉ mặc mỗi quần đùi cầm theo kiếm nhảy vọt lên lao vào trong hồ nước khiến nước hồ bắn tung tóe.
Luyện kiếm trong nước.
Trên Địa Cầu Sở Mộ đã từng luyện kiếm thuật trong nước, lực cản của nước khiến tốc độ ra kiếm chậm đi hơn nữa lực cản phân bố không đều sẽ ảnh hưởng rất nhiều đến kiếm giả.
Thế nhưng nếu liên tục kiên trì luyện kiếm trong nước sẽ có được thành quả đáng mừng, khiến cho kiếm thuật càng trở nên tinh xảo, sức chịu đựng của bản thân cũng tăng lên hơn nữa lực khống chế với từng tấc sức mạnh trong thân thể cũng được đề cao.
Lý Vi đứng trong nhà bếp nấu cơm nhưng lại thấp thỏm không yên.
- Điểm tinh túy của Phi Vân kiếm thuật là ở 2 chữ "phi vân" ...
Sở Mộ nói chầm chậm, Lý Vi lắng nghe chăm chú dường như muốn nuốt từng câu từng chữ.
Khi Sở Mộ luyện kiếm trong hồ nước thì thấy Lý Vi cũng đang luyện kiếm ở bãi đất trống trước lầu các liền tùy ý chỉ điểm vài câu hơn nữa còn thuận tay diễn luyện hướng dẫn giúp Lý Vi dễ hiểu hơn.
Khuôn mặt nhỏ nhắn của Lý Vi thỉnh thoảng lộ ra sự vui vẻ, cảm giác đã bừng tỉnh đại ngộ hiểu ra được thêm nhiều mà trước đây nàng thấy mông lung.
- Muội luyện thêm lần nữa đi.
Sở Mộ nói.
- Vâng, sư huynh.
Lý Vi kích động khiến khuôn mặt đỏ bừng hăng hái luyện kiếm. Từng kiếm từng thức như vân khí hội tụ, cuối cùng nàng cũng thi triển đến ba chiêu cuối Vân Sinh Vân Tụ, Phi Vân Động, Vân Tán Vân Diệt.
Luyện xong, Lý Vi mở to hai mắt nhìn về phía Sở Mộ, chờ đợi hắn đánh giá.
- Uhm, lĩnh ngộ không tệ, luyện thêm một thời gian nữa có thể đại thành.
Sở Mộ mỉm cười nói khiến Lý Vi cảm thấy vô cùng cao hứng cảm giác còn ngọt hơn ăn mật.
- Muội luyện tếp đi, có chỗ nào không hiểu có thể hỏi ta.
Sở Mộ nói xong liền đi lên tầng 2.
- Đa tạ sư huynh.
Lý Vi vẫn còn chưa hết kích động.
...
Trời đã chạng vạng tối, Sở Mộ mặc bộ thanh sắc trường sam ngồi ở ban công nhìn về phía bầu trời, từng đám mây đang trôi lững lờ, từng đám lá, từng tán cây bị gió thổi lắc lư, dù ba ngày nữa sinh tử chiến với Vương Phong nhưng Sở Mộ cũng không đặt trong lòng.
- Cảnh giới Kiếm Đạo ... Kiếm Thế ...
Sở Mộ chậm rãi nhắm mắt lại bài trừ hết thảy tạo niệm nhớ lại tình cảnh lúc còn ở ngoại môn, khi đối mặt với Vương Phong lần đầu rồi hắn nhớ lại tình cảnh lúc trưởng lão Kiếm Các