Kiếm Đạo Độc Tôn

Trường Sinh Phái Không Người Cứu (Hạ)


trước sau

- Quy củ, Đại Địa Chi Hùng gia tộc chúng ta chính là quy chủ.

Phụt!

Một đầu mục của Địa Địa Chi Hùng gia tộc đánh ra một trưởng, vị trưởng lão Trường Thiên phái vừa đưa ra ý kiến bị đánh thành huyết vụ.

- Lâm trưởng lão!

Mọi người của Trường Thiên phái nghiến răng nghiến lợi nhìn người này.

- Hỗn đản, tìm chết!

Từ trong một của động Nê Long Sơn, Lục trưởng lão bay ra ngoài, một kiếm chém về phía tên đầu mục Đại Địa Chi Hùng gia tộc.

Ầm âm!

Một kiếm này cũng không có hiệu quả, một vị lão giả lưng hùm vai gấu của Đại Địa Chi Hùng gia tộc đi tới, một quyền của hắn đánh nát kiếm khí, nhếch miệng nhe răng cười nói:

- Lục Hữu Danh, xem ra lần trước ngươi ăn không đủ vị đắng. Lần này để ngươi ngu ngốc thêm một chút nữa.

- Là ngươi!

Con mắt Lục trưởng lão phiếm hồng, thần chí của hắn không rõ nhưng đối với người này, ấn tượng trong đầu hắn vô cùng sâu đậm.

- Sáu vị Bán Bộ Vương giả, không biết vị thiên tài Bán Bộ Vương giả kia có thể giả bộ làm rùa đen rút đầu hay không.

Trong nhân mã Cực Thiên Tông, thái thượng trưởng lão ẩn mình trong đám đệ tử cười nhạt nói.

Lệnh Hồ Hầu nói:

- Lấy thực lực của người này chống lại sáu Bán Bộ Vương Giả, nhất định sẽ thất bại. Trường Thiên phái không có người cứu.

Lệnh Hồ Hầu tùy ý để Mạc Tiểu Đường thoát ly Cực Thiên Tông, gia nhập Trường Thiên phái chính vì tránh để cho Cực Thiên Tông một mình đối mặt với Diệp Trần. Tuy ba tông môn đều nhằm vào Trường Thiên phái nhưng trong đó cũng không phải không có mâu thuẫn giữa ba tông môn. Sự canh tranh của ba tông môn chưa từng ngừng nghỉ. Cực Thiên Tông vì muốn bảo vệ chính mình, mà nhẫn nhịn một chút, không thể hành động theo cảm tình.

Về phần hiện tại, ba tông môn liên thủ tấn công, Diệp Trần tự nhiên khó có thể trở mình.

Rống!

Lục Hữu Danh thần thái điên cuồng, liều lĩnh công kích lão giả hung ác, mỗi một kiếm đều là sát chiêu, tàn chiêu lưỡng bại cầu thương.

- Hừ, muốn chết!

Phía sau lưng lảo giả hung ác là hư ảnh Đại Địa Chi Hùng khổng lồ như một ngọn núi, một vòng hào quang màu vàng đất hồn hậu cuộn sóng khếch tán ra tứ phía xung quanh, khiến cho không khí vô cùng trần trọng.

Ầm ầm!

Một quyền đánh tới, không gian gãy khúc.

Một quyền này, phảng phát ngưng tụ lực lượng của một tòa cự sơn.

Phụt!

Đấu pháp lưỡng bại cầu thương của Lục Hữu Danh chỉ có thể để lại trên ngực của lão giả hung ác một vết kiếm như có như không. Mà bản thân hắn lại phun ra một ngụm tiên huyết, bay ngược ra ngoài.

- Không biết tự lượng sức mình, ngươi ở thời kỳ toàn thịnh còn không phải là đối thủ của ta. Hiện tại thần trí không rõ ràng lại càng không phải là đối thủ của ta.

Lão giả hung ác khinh thường cười nhạt.

- Sinh Tử bí cảnh sắp sửa mở cửa, cũng nên nhất lão vĩnh dật! ( ý nói hành sự một lần, nhàn nhã cả đời)

Bán Bộ Vương giả đối với nguyên khí ba động hết sức mẫn cảm. Tuy rằng khoảng cách là hơn tám trăm dặm nhưng Diệp Trần vẫn có thể cảm ứng được có một trận chiến diễn ra ở Nê Long Sơn. Đứng lên, thân hình nhoáng lên, Diệp Trần biến mất khỏi đại điện thái thượng trưởng lão.

Tám trăm dặm đối với Diệp Trần mà nói chỉ là vài lần hô hấp mà thôi. Từ xa, Diệp Trần thấy được ở Nê Long Sơn, trên không trung có ba đội nhân mã. Mà ba đội nhân mã này, tự nhiên chính là Ngốc Ưng Cốc, Đại Địa Chi Hùng gia tộc, và cực thiên tông. Lão giả có hư ảnh Đại Địa Chi Hùng ở sau lưng kia hẳn là Bán Bộ nửa yêu vương của Đại Địa Chi Hùng gia tộc.

Lục Hữu Danh thổ huyết bay ngược ra sau, mọi người Trường Thiên phái hoảng hốt lo sợ. Bọn họ thấy Diệp Trần đã đến thì lại kinh hỉ không thôi.

- Diệp trưởng lão tới.

- Có Diệp trưởng lão, bọn họ sẽ không dám mạnh mẽ cướp đoạt linh thạch.

- Đúng! Trường Thiên phái độc chiếm linh thạch tự nhiên không có khả năng. Nhưng chỉ cần một phần tư cũng đủ để phát triển mười năm.

Đệ tử Trường Thiên phái không tin
chỉ dựa vào một mình Diệp Trần lại có thể dọa lui được ba đội nhân ma của ba tông môn. Chỉ là nếu như có Diệp Trần ở đây cùng với Lục trưởng lão thì còn có hy vọng đàm phán, không còn là con cá trên thớt gỗ. Cho dù ngươi xâm lược nhưng với thực lực của Diệp Trần không phải Bán Bộ Vương Giả tầm thường không thể bằng được.

- Ngươi chính là Bán Bộ Vương Giả mới của Trường Thiên phái, nhìn qua tuổi còn rất trẻ!

Lão giả hung ác là một trong ba Bán Bộ nửa yêu vương của Đại Địa Chi Hùng gia tộc gọi là Man Hùng Vương. Lệnh Hồ Dực thương nặng rời khỏi Trường Thiên phái. Đại Địa Chi Hùng gia tộc cũng có cơ sở ngầm giám sát Trường Thiên phái, mà Man Hùng Vương chỉ cho rằng Lệnh Hồ Dực bị thương là do Lục Hữu Danh và Diệp Trần liên thủ kích thương.

- Cho ngươi một lựa chọn. Lập tức mang theo nhân mã ly khai khỏi phạm vi thế lực của Trường Thiên phái, bằng không tự gánh lấy hậu quả. Về phần hắn, giết!

Diệp Trần cũng không có rút kiếm, cách một điểm chỉ về phía một tiểu đầu mục của Đại Địa Chi Hùng gia tộc. Chính đối phương đã giết một gã trưởng lão của Trường Thiên phái.

Phụt!

Hời hợt, trên trán đối phương hiện ra một lỗ to bằng đầu ngón tay, ngửa mặt lên trời ngã xuống đất. Sinh cơ đã đoạn.

Xôn xao!

Người của ba tông môn hai mặt nhìn nhau. Người này thật đúng là càn rỡ, vừa đến, vừa lên tiếng liền giét một cao thủ của Đại Địa Chi Hùng gia tộc. Một điểm cũng không để bọn họ vào mắt.

- Tiểu súc sinh. Ngươi muốn chết!

Man Hùng Vương giận giữ, Đại Địa Chi Hùng hư ảnh sau lưng bỗng chấn động, hào quang màu vàng đất cuộn sóng, mang tất cả hướng Diệp Trần. Mà bản thân Man Hùng Vương khom người phát một quyền sấm sét tới đầu Diệp Trần. Một quyền này đến đánh lên một ngọn núi lớn, chắn chắn ngọn núi này sẽ bị đánh nát.

Ngón tay thứ hai của tay phải giơ lên, Diệp Trần lạnh lùng cười. Dùng ngón tay làm kiếm, Diệp Trần vẽ ra một kiếm hoàn mỹ phản kích lại Man Hùng Vương.

Ầm ầm!

Hư không giống như bị xé thành hai nửa, kiếm quang hình cung màu đen xé tan quyền kình của Man Hùng Vương, dư thế chưa tan tiếp tục chém lên thân thể của đối phương.

Leng keng một tiếng. Áo giáp Man Hùng Vương mặc trên người xuất hiện một cái khe. Man Hùng Vương chỉ thấy kiếm khí mạnh mẽ vô cùng xuyên thấu qua áo giá truyền vào trong cơ thể hắn cắt đoạn sinh cơ. Lục phủ ngũ tạng trong nháy mắt xuất hiện rất nhiều vết thương trần trọng.

Man Hùng Vương thổ huyết, bay ngược về phía sau.

- Cái gì? Man Hùng Vương cư nhiên bị thương?

Một màn này khiến cho nhiều người ngạc nhiên há hốc mồn, khép lại không được.

Man Hùng Vương tuy chưa có đạt tới cảnh giới Sinh Tử huyền quan nhưng cũng sử hữu huyết mạnh nửa yêu Đại Địa Chi Hùng, thực lực so với Bán Bộ Vương Giả nhân loại mạnh hơn rất nhiều.


trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện