Kiếm Đạo Độc Tôn

Diệp Trần Là Ai? (2)


trước sau

Bí pháp ẩn chứa ý chí công kích không phải không có. Loại bí pháp này và bí pháp công kích linh hồn giống nhau, hiếm thấy vô cùng. Nhưng Thiên Hổ Bào Hao của Hổ thiếu cũng không phải là bí pháp mà là năng lực thiên phú. Bí pháp cần phải học tập, nhưng năng lực thiên phú sẽ theo tu về đề thăng mà đề thăng, càng ngày càng đáng sợ.

Thương!

Thân hình chợt lóe, một trảo của Hổ thiếu bắn về phía Bắc Minh Huy. Bắc Minh Huy phản ứng cũng coi như là nhanh, ngân giao trường thương gác ở trước ngực, chặn một trảo này. Chỉ là lực lượng ẩn chưa trong một trảo này vô cùng cường đại, theo trường thương truyền lên thân thể Bắc Minh Huy, toàn thân hắn bị đánh văng ra ngoài, lăng không phun ra tiên huyết.

Khéo thay Bắc Minh Huy lại rơi trúng vị trí của Diệp Trần.

- Diệp Trần!

Bắc Minh Huy thốt ra.

- Diệp Trần, Diệp Trần là ai?

Người của Huyết Thiên đại lục hầu như không nhận ra Diệp Trần.

Thế nhưng đám người Chân Linh đại lục, có rất nhiều người biến sắc. Diệp Trần là ai, chỉ sợ không có ai không biết. Diệp Trần đi phía trước, Độc Cô Tuyệt cũng phải cúi đầu đi phía sau, không dám ngẩng lên. Cái gì Liễu Vô Kiếm, Khương Thiên, Sở Trung Thiên đều thua ở trên tay hắn, hoặc là không dám khiêu chiến.

- Hắn chính là Diệp Trần.

Thanh niên tóc dài hiếu kỳ nhìn lại, danh tiếng của Diệp Trần trong mấy năm trở lại đây vô cùng lớn. Bản thân thanh niên tóc dài cũng là người của Chân Linh đại lục, nhưng hắn lại ra hải ngoại để tu luyện. Sau khi trở về thì Diệp Trần đã ly khai Chân Linh đại lục, không biết tung tích hiện đang ở đâu. Thế nhưng cho dù là trà lâu hay tửu lâu, đường lớn ngõ nhỏ người đàm luận về Diệp Trần không hề ít.

Căn bản không cần cố ý hỏi thăm, ấn tượng đầu tiên của người thanh niên tóc dài đối với Diệp Trần là thiên tài, yêu nghiệt, là vô địch trong những người cùng thế hệ. Từ khi xuất đạo đến nay, chưa có một ai có thể đánh bại hắn.

Một thân tiếng tăm lừng lẫy như vậy, đủ để vị thanh niên tóc dài này đối với Diệp Trần sản sinh ra hứng thú cường liệt. Hắn muốn hảo hảo nhìn một chút, xem vị thiên tài trẻ tuổi này đến tốt cùng đạt được trình độ gì. Hắn có phải giống như Huyền Hậu, có được tư chất vô địch thiê hạ.

- Độc Cô Tuyệt cuồng ngạo, Đạm Thai Minh Nguyệt linh hoạt kỳ ảo. Còn Diệp Trần? Người này mang đến cho ngươi cảm giác gì?

Tông phát nữ tử cũng vô cùng hứng thú với Diệp Trần, nàng quay đầu lại hỏi thanh niên tóc dài.

Vị thanh niên tóc dài này suy nghĩ trong chốc lát, rồi mới mở miệng nói:

- Hẳn là tất cả đi!

- Tất cả?

Nữ tử tông phát vô cùng kinh ngạc, hỏi lại.

- Khí chất kiếm khách vô cùng sắc bén, thế nhưng hắn lại khác hẳn với những kiếm khách khác. Đây là ấn tượng đầu tiên trong đầu ta.

Thanh niên tóc dài bình thản nói.

- Đúng vậy! Ta cũng thấy hắn chẳng giống một kiếm khách chút nào.

Tông phát nữ tử khẽ gật đầu.

Nếu như không phải bọn họ đối với Diệp Trần có một sự hiểu biết nhất định thì chắc chắn bọn họ sẽ không nhận xét, đánh giá như vậy. Bởi vì ở Chân Linh đại lục, những chuyện liên quan đến Diệp Trần rất nhiều. Bất kể là việc lớn hay việc nhỏ, chỉ cần liên qua đến Diệp Trần là người ở Chân Linh đại lục đều biết đến. Chính vì thế mà hai người này mới có thể nói ra cảm nhận của bản thân được.

Đổi lại là người khác lần đầu tiên nhìn thấy Diệp Trần, chưa nghe qua danh tiếng của Diệp Trần, tuyệt đối không thể nào có được cảm thụ sâu như vậy.

- Ta còn tưởng rằng ngươi sẽ không đến. Xem ra lần này lại có cái hay để xem.

Bắc Minh Huy lau máu trên khóe miệng, nhếch miệng cười nói.

- Truy cầu đỉnh phong chính là mộng tưởng của ta. Điều này cũng là mộng tưởng của rất nhiều võ giả. Ta tại sao lại không đến.


Thần tình Diệp Trần đạm nhiên nói.

- Trò chuyện xong chưa! Xong rồi thì chết đi cho ta.

Hổ thiếu không buông tha công kích Bắc Minh Huy, tay phải vừa huy một trảo, một hổ trảo khổng lồ, ước chừng một trăm trượng xuất hiện trên không trung. Hổ trảo khổng lồ hung hăng xé rách không gian, đánh về phía Diệp Trần và Bắc Minh Huy, tựa hồ có dự định tận diệt.

Thương!

Đối với một trảo này của Hổ thiếu, Diệp Trần nhìn cũng không thèm nhìn, hắn rút kiếm chém một nhát, kiếm khí kinh khủng không chỉ chém nát hổ trảo mà còn dư thế chém tới Hổ thiếu.

- Di!

Thân thể Hổ thiếu nghiêng sang một bên, thân thể hắn bắn dựng lên, trong hung hiểm tránh được kiếm khí.

- Vẫn cường đại như xưa!

Tư Đồ Hạo đứng lẫn trong đám người cười khổ, hắn lập tức bộc lộ ra sự bội phục của mình với Diệp Trần.

- Nghĩ không ra ngươi là người ở Chân Linh đại lục, hơn nữa tựa hồ rất có danh tiếng.

Hổ thiếu không dám khinh thị Diệp Trần nũa. Một trảo vừa rồi của hắn đã dùng đến bảy thành thực lực. Thế nhưng vẫn bị một kiếm tiện tay của Diệp Trần đơn giả đánh nát, không những thế dư thế của nó còn suýt chút nữa giết chết hắn.

- Ngươi không phải là đối thủ của ta.

Diệp Trần lắc đầu nói.

- Ngươi xem thường ta!

Trên mặt Hổ thiếu hiện lên bộ dáng tươi cười lạnh lẽo.

- Ngươi đắc tội với Bất Tử ma thiếu, sớm muộn gì hắn cũng sẽ ra mặt giải quyết ngươi. Chỉ là trước đó, ta thật sự muốn nhìn xem, ngươi có cái gì mà nói rằng ta không phải là đối thủ của ngươi.

Thân là một trong bát đại yêu thiếu, Hổ thiếu không thể nào vì một câu nói của Diệp Trần mà sợ hãi được. Bằng không hắn sẽ làm mất đi cái uy danh bát đại yêu thiế của mình.

Vừa nói, thân thể Hổ thiếu đồng thời chấn động. Lực lượng so với trước lại càng cường đại kinh khủng hơn nữa. Trong hư không tiếng hổ gầm liên miên không dứt, đến mây và gió cũng phải biến sắc.

Đi tới Sinh Tử bí cảnh, Hổ thiếu đã có được một viên Sinh Tử thạch. Tuy rằng không thể nói rằng có thể từ Sinh Tử huyền quan đệ nhị trọng đỉnh phong mà đột phá lên đệ tam trọng. Nhưng cũng không phải là một điểm tiến bộ cũng không có. Chỉ riêng khí thế áp bách đã cường đại hơn trước rất nhiều, khi phát ra cũng rất thành thạo.

Chiếc áo lam mặc trên người tự lay động, kiếm thế của Diệp Trần sắc bén, kiếm rút ra khỏi vỏ chỉ về phía Hổ thiếu đang oai vũ xông tới.

Thương! Thương!

Khí thế của hai người mạnh mẽ tiếp xúc với nhau, phát sinh ra những tiếng nổ lớn. Không gian cũng theo đó mà nứt gãy. Đáng tiếc, tình huống giằng co như thế này chỉ diễn ra trong chốc lát. Một khắc sau, Hổ thiếu lảo đảo lùi về sau ba bước. Y phục trước ngực y vị đánh nát.

Không hề nghi ngờ, kiếm thế của Diệp Trần so với tiếng gầm của Hổ thiếu càng oai vũ hơn, lực sát thương cũng cường đại hơn.

- Vì sao kiếm thế của hắn lại cường đại như vậy?

trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện