Kiếm Đạo Độc Tôn

Ba Năm Sau, Ta Không Ngăn Cản Ngươi.(1)


trước sau

- Ngưng Thủy!

Thiên Hạt Kiếm trong tay, trong nháy mắt Diệp Trần đánh ra chiêu thứ hai của Thu Thủy Kiếm Quyết.

Ngâm!

Kiếm khí vô cùng co động, xuyên thủng không gian, biên giới vết nứt không gian, nhanh chóng kết tinh hóa.

Cờ-rắc!

Cự Lang Vương hộ thể yêu lực, rốt cuộc không gánh nổi kiếm khí trùng kích, bị kết tinh hóa thành màu tím xuyên thủng, kiếm kính đánh lên vị trí vai phải của hắn thoáng cái xuyên thấu qua.

Lập tức, cả vai phải của Cự Lang Vương biến thành kết tinh, dưới tác dụng của Ngưng Thủy, kết tinh này bộc phát ra lực lượng, ầm ầm nghiền nát, hóa thành quang vũ đầy trời.

NGAO!

Cự Lang Vương gào lên một tiếng thê thảm.

- Là Cực phẩm bảo kiếm, đáng giận, không ngờ ngươi lại có Cực phẩm bảo kiếm!

Thân thể thiếu một khối, Cự Lang Vương cơ hồ dùng thân thể đụng nát không gian, xuất hiện ở ngoài trăm dặm, vận chuyển Bất Tử Chi Thân, thân thể thiếu một khối, thịt nhúc nhích, lấy mắt thường có thể thấy được nó đang lấp đầy, nhưng cũng vào lúc này, khí tức của hắn đã suy yếu, một kiếm vừa rồi của Diệp Trần, đã làm hắn bị thương nội phủ, lực lượng kết tinh hóa cũng truyền vào trong, mà cảnh giới Bất Tử Chi Thân của hắn, chỉ là Đoạn Chi Trọng Sinh sơ kỳ, có thể chữa trị đơn giản, giờ này khắc này, hắn chỉ dựa vào yêu lực khổng lồ ngăn cản thương thế, không cho nó bộc phát, cũng không phải chân chánh chữa trị thân thể.

- Ngươi có Cực phẩm bảo kiếm?

Ngoài trăm dặm, Cự Lang Vương nhìn chằm chằm vào Diệp Trần.

- Thế thì sao nào?

Thiên Hạt Kiếm chỉ xéo vào mặt đất, kiếm quang màu tím lóe lên, Diệp Trần thản nhiên nói ra.

- Chuyện hôm nay, nếu như không tính toán, Cự Lang Vương ta thề, nhất định phải giết ngươi.

Cự Lang Vương hận không thể lập tức giết chết toàn bộ những tên đang xem cuộc chiến, như vậy, sẽ không ai biết rõ hắn bị Diệp Trần đánh thê thảm như thế, nhưng hắn không dám, ở đây đều là thanh niên cường giả, đều có được bối cảnh thật lớn, sau lưng cũng có Yêu Vương và Sinh Tử Cảnh Vương giả, cho nên, hắn chỉ có ngày sau đánh chết Diệp Trần, mới có thể rửa nhục.

- Nếu như ngươi không đi, cũng đừng đi nữa.

Diệp Trần lại chém ra một kiếm, kiếm khí như lưu tinh, truy kích qua.

Cự Lang Vương trừng mắt, kẹp lấy cái đuôi chui vào không gian.

Phốc!

Kiếm khí cũng phá vỡ không gian, biến mất không thấy gì nữa.

Loáng thoáng, mọi người giống như nghe được tiếng gầm gừ của Cự Lang Vương, đưa mắt nhìn nhau.

Hô!

Chân nguyên thoáng cái ít đi năm thành, làm cho Diệp Trần thập phần mệt mỏi, cảnh giới nửa bước Vương giả trung giai, hắn có thể toàn lực thi triển năm lần Phá Tà Kiếm, đẳng cấp cao, là mười lần, Sinh Tử Huyền Quan đệ nhất trọng, hai mươi lần, đệ nhị trọng bốn mươi lần, đệ tam trọng, tám mươi lần.

Mà nãy giờ, hắn ít nhất toàn lực thi triển hai mươi lần Phá Tà Kiếm, hao tổn một phần tư chân nguyên, rồi sau đó Thiên Hạt Kiếm, tốc độ tiêu hao chân nguyên càng khủng bố, chỉ hai kiếm, đã làm cho chân nguyên mất đi năm thành, đổi lại, thời kỳ toàn thịnh, Diệp Trần chỉ có thể thi triển năm sáu lần Thiên Hạt kiếm.

Đương nhiên, Thiên Hạt kiếm tiêu hao chân nguyên khủng bố như vậy, bởi vì nó là Cực phẩm bảo kiếm, cũng thuộc về nhân vật lợi hại, mà ngụy Cực phẩm bảo kiếm Phá Tà Kiếm đại khái chỉ có không tới một nửa uy lực của Cực phẩm bảo kiếm bình thường, cả hai chênh lệch thập phần lớn.

Dựa vào Thiên Hạt kiếm, Diệp Trần mới có thể chính thức đánh trọng thương Cự Lang Vương, làm cho đối phương chật vật mà trốn.

Xuất ra đại lượng chân nguyên kết tinh, Diệp Trần nhanh chóng luyện hóa, đền bù chân nguyên bị tổn thất.

- Cự Lang Vương bị đánh chạy, Diệp Trần chiến thắng Cự Lang Vương!

- Vượt cấp chiến thắng Cự Lang Vương, điều này sao có thể?

- Quá kinh khủng, nhớ ngày đó, Huyền Hậu ở cảnh giới này, cũng chỉ có thể chống lại Sinh Tử Cảnh Vương giả, không cách nào đánh bại, Diệp Trần lại làm được.

Dùng thân phận nửa bước Vương giả mạnh nhất, chống lại Sinh Tử Cảnh Vương giả, từ xưa đến nay,
chỉ có một ít người làm được, nhưng đánh bại Sinh Tử Cảnh Vương giả, ít nhất gần mấy vạn năm nay, một cũng không làm được.

Đương nhiên, thanh niên cường giả xem cuộc chiến cũng rất rõ ràng, Diệp Trần chính là dựa vào Thiên Hạt kiếm mới làm được một bước này, mà trước kia Huyền Hậu cũng không có Cực phẩm bảo khí, chỉ dựa vào thực lực bản thân.

Mặc dù như thế, thực lực bản thân Diệp Trần, cũng không yếu hơn so với Huyền Hậu, cùng một cấp bậc với Huyền Hậu.

- Tin tức này truyền đi, cả Chân Linh thế giới sẽ oanh động a!

Có người nói ra.

- Nhất định sẽ oanh động, xuất hiện một kẻ kinh tài tuyệt diễm giống như Huyền Hậu, làm sao mà không oanh động, một khi hắn bước vào Sinh Tử Cảnh, sẽ khủng bố tới cỡ nào a!

Lệnh Hồ Dực kinh ngạc nhìn Diệp Trần, thầm nghĩ trong lòng: Cực Thiên Tông và hắn đối địch, là đúng hay sai? Chỉ cần hắn không chết, Cực Thiên Tông sẽ không có ngày yên lành a.

Tính toán! Mặc kệ hắn có chết hay không, Cực Thiên Tông tốt nhất không nên trêu chọc hắn vẫn hơn.

Diệp Trần không biết là, cũng bởi vì biểu hiện của hắn, làm cho Lệnh Hồ Dực không sinh ra ý niệm đối địch trong đầu với hắn, cũng làm cho Trường Thiên Phái ít đi một đại địch.

Lệnh Hồ Dực không muốn đánh bạc, Diệp Trần xuất hiện, làm cho hắn biết, thời gian của hắn, không thể lãng phí trên những chuyện vụn vặt, nhất định phải toàn tâm toàn ý tu luyện mới được.

Thở ra thật sâu, Lệnh Hồ Dực quay người rời đi.

Những người khác cũng rời đi, trước khi đi, ánh mắt đều nhìn vào người Diệp Trần, giống như muốn nhớ rõ dấu ấn của hắn trong đầu của mình, không quản khỉ gió bọn họ có thừa nhận hay không, chỉ cần Diệp Trần không chết, tương lai nhất định sẽ là nhân vật phong vân hết sức quan trọng của Chân Linh thế giới.

- Diệp Trần, xem ra ta lo lắng hơi thừa a!

Lam Sơn Mi cười khổ nói ra.

Diệp Trần cũng không có đình chỉ luyện hóa chân nguyên thủy tinh, nói ra:

- Ta cũng muốn cám ơn ngươi.

Nói xong, ánh mắt của hắn liếc nhìn sâu trong hư không, giống như vô tình ý.

Ở sâu trong hư không.

Một thân ảnh nam tử khô gầy xuất vuốt ve chồm râu.

- Ánh mắt Mi nhi không tệ, tiểu tử này, có tư chất vấn đỉnh thiên hạ, cần phải để bọn họ tiếp xúc nhiều a, khi tất yếu, Ma Đao Tông cũng nên biểu hiện chút thành ý, đưa than sưởi ấm trong ngày tuyết rơi còn tốt hơn so với thuê hoa trên gấm.

Thân hình lóe lên, nam tử trung niên lập tức biến mất.

...

Trong hư không của Thiên Hổ Yêu Tông và Man Hoang sơn, một bạch y nữ tử ngừng lại ở đó.

trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện