Kiếm Đạo Độc Tôn

Chương 1135: Kiếm vực đệ nhị trọng (1)


trước sau

Nguyên khí trong nguyên khí cầu dung nhập vào trong cơ thể, hắc động nhanh chóng tiêu tán. Tam trọng thiên thoáng cái đã được chữa trị phục hồi lại như cũ. Lúc này, khí thế Diệp Trần lên cao, ngay cả tam trọng thiên cũng không thể nào ngăn cản được.

- Chân nguyên vương cấp không hổ là chân nguyên vương cấp. Tính về mặt chất lượng cũng phải bạo tăng lên năm lần. Cường giả dưới Sinh Tử Cảnh, cho dù là người có thiên phú tuyệt đỉnh đi chăng nữa nhưng muốn bù đắp sự chênh lệch về chân nguyên cũng cực kỳ gian nan. Ngàn năm qua cũng chỉ có mấy người có thể làm được.

Tay phải giơ lên lấy chưởng hóa đao, Diệp Trần tùy ý chém xuống một đao.

Không gian bị xé rách tạo thành một lỗ thủng, không gian lực tràn ngập xung quanh.

- Ngưng!

Không gian áo nghĩa của Diệp Trần đã đạt tới ngũ thành, có thể duy trì lỗ thủng này một khoảng thời gian. Không gian lực tràn ngập xung quanh, toàn bộ ngưng kết lại một chỗ, bám vào sát biên giới của lỗ thủng hình thành một cái dàn giáo đơn giản.

Phụt!

Năng lực tu bổ của không gian của thật quá mạnh mẽ. Qua ba lần hô hấp, lỗ hổng đã được bù đắp trở lại như trước. Ngay cả không gian lực ngưng kết lại thành dàn giáo cũng bị đánh tan.

- Đối với việc khống chế không gian lực còn chưa được hoàn mỹ. Nếu như không có thay đổi gì, hẳn là đừng mong duy trì được trong một thời gian dài.

Lắc đầu cảm thán, ánh mắt Diệp Trần lần thứ hai rơi lên người đeo mặt nạ.

Người đeo mặt nạ không có chạy trốn. Hắn biết rõ có chạy trốn cũng vô dụng. Chiến lực của Diệp Trần hiện giờ chí ít cũng là tam tinh thượng đẳng, thậm chí là tam tinh đỉnh phong. Mà chiến lực của hắn cũng chỉ là tam tinh trung đẳng, hiện tại tu vi thuyên giảm chỉ còn tam tinh hạ đẳng. Nếu như hắn chạy trốn, chắc chắn sẽ bị Diệp Trần giết chết ngay lập tức. Hắn cũng không cho rằng Diệp Trần sẽ thả cho hắn một con đường sống.

- Cho ngươi thời gian trong ba lần hô hấp. Nếu như có thể chạy thoát thì ta sẽ thả cho ngươi một con đường sống.

Linh hồn lực của Vương giả Sinh Tử Cảnh đa phần đều có thể cảm ứng được trong phạm vi một vạn dặm. Nếu thi triển một ít linh hồn bí pháp thì có thể tăng phúc lên mười vạn dặm. Chỉ cần chạy thoát khỏi phạm vi cảm ứng, muốn truy sát cũng rất khó.

Thế nhưng Diệp Trần lại khác, linh hồn chi nhãn của Diệp Trần có thể thấy được sự vật trong vòng ức dặm, cho dù người đeo mặt nạ có chạy trốn đến Chân Linh đại lục thì Diệp Trần vẫn có thể tìm được hắn.

Nghe vậy, sắc mặt người đeo mặt nạ đại biến.

- Diệp Trần, không nên tự đại. Ta có thể cho ngươi thời gian ba ngày suy nghĩ.

Người đeo mặt nạ cấp bách nói.

- Một!

Diệp Trần lạnh lùng nói.

- Diệp Trần, ngươi sẽ hối hận!

Người đeo mặt nạ trợn mắt, rống giận.

- Hai!

- Trốn!

Da đầu tê dại, lôi hỏa trên người đeo mặt nạ bạo phát, hắn hóa thành một đoàn lôi hỏa chui vào trong không gian. Người đeo mặt nạ không tiếc tổn hao thân thể để kích phát tốc độ phi hành vượt qua cực hạn để chạy trốn.

Diệp Trần không có bất cứ động tác gì, tùy ý để cho đối phương chạy trốn.

- Ba!

Thiên Hạt Kiếm giơ lên, Diệp Trần đâm về phía người đeo mặt nạ một kiếm. Ba động trong suốt, trực tiếp cuốn vào trong hư không. Sau một khắc, cách đó mười vạn dặm, người đeo mặt nạ trực tiếp bị không gian ba động đâm trúng, bản thân bị giam cầm trong một tấm gương màu tím không thể nhúc nhích. Thật ra con mắt của hắn vẫn còn có thể chuyển động, người đeo mặt nạ oán độc nhìn chằm chằm Diệp Trần, trong lòng không ngừng chửi bới.

- Đã cho ngươi cơ hội, nhưng ngươi không có bản lĩnh nắm lấy cơ hội này.

Diệp Trần cho người đeo mặt nạ ba lần hô hấp là vì để nghiệm chứng một chút thực lực của mình sau khi đạt tới Sinh Tử Cảnh. Diệp Trần muốn thử uy lực của không gian áo nghĩa, chứ không phải thực sự muốn cấp cho người đeo mặt nạ một cơ hội.

Phanh!

Cái gương màu tím bị nghiền nát, người đeo mặt nạ bị vô số mảnh vỡ không gian chém vào người. Tiên huyết bay khắp nơi, người đeo mặt nạ thân tử đạo tiêu.

- Không gian áo nghĩa trong một khoảng cách nhất định có thể bỏ qua cự ly về không gian. Mười vạn dặm đối với
ta mà nói chẳng khác gì mấy nghìn dặm cả. Vấn đề mấu chốt chính là linh hồn lực cũng đủ cao, chân nguyên cũng đủ cường hãn.

Thở dài một hơi, Diệp Trần từng suy đoán một ngày bước vào cảnh giới Sinh Tử Cảnh thì không gian áo nghĩa sẽ trở nên vô cùng đáng sợ. Cũng may không gian áo nghĩa của hắn trên cơ bản không thua kém gì tuyệt đại bộ phận Vương giả Sinh Tử Cảnh.

Thân hình thiểm lược, Diệp Trần trốn vào trong hư không.

Nếu như là trước đây, không gian lực đối với Diệp Trần có sự cuồng bạo nhất định. Hiện tại không gian lực chỉ giống như một dòng nước không thể nào phá vỡ được chân nguyên hộ thể của hắn, đả thương đến hắn.

Phi hành ở trong hư không, Diệp Trần tìm được trữ vật linh giới của Thiết Tí Vương và Cầu Nhiêm Vương, sau đó là của người đeo mặt nạ. Về phần trữ vật linh giới của Hôi Điểu Vương, đã sớm được Diệp Trần thu hồi khi ở bên ngoài không gian.

Phá vỡ không gian bình chướng, Diệp Trần lại một lần nữa xuất hiện trên Vô Tận Hải Dương.

- Sinh Tử Cảnh, quả nhiên là cường đại.

- Chỉ là thu hoạch của ta cũng không nhỏ, không chỉ riêng linh hồn lực và chân nguyên mới có sự đột biến.

Thời khắc đột phát lên Sinh Tử Cảnh, Thanh Liên Kiếm Quyết của Diệp Trần cũng từ công pháp thiên cấp sơ giai đề thăng lên công pháp thiên cấp trung giai. Tốc đọ vận chuyển chân nguyên nhanh không thể nào tưởng tượng nổi, tốc độ tu luyện cũng nhanh hơn gấp ba lần.

Sở hữu công pháp thiên cấp sơ giai, tốc độ tu luyện so với người không có công pháp thiên cấp đã gấp ba lần. Nói cách khác Vương giả Sinh Tử Cảnh khác tu luyện một năm chỉ có được một năm tu vi. Nhưng Diệp Trần tu luyện một năm lại có được ba năm tu vi. Mà hiện tại Thanh Liên Kiếm Quyết của Diệp Trần đề thăng lên thành công pháp thiên cấp trung giai, chỉ cần tu luyện một năm, Diệp Trần liền có được chín năm tu vi. So với người không có công pháp thiên cấp đã gấp chín lần.

Tùy ý vận chuyển Thanh Liên Kiếm Quyết, Diệp Trần có thể cảm giác được thiên địa nguyên khí cuồn cuộn quán nhập vào trong cơ thể, cấp tốc chuyển hóa thành chân nguyên. Đương nhiên thiên địa nguyên khí đối với Vương giả Sinh Tử Cảnh mà nói thực sự quá loãng, không có nồng nặc như lúc vượt qua sinh tử kiếp, ước chừng chỉ bằng một phần ngàn mà thôi. Cho nên nếu như dùng công pháp để khôi phục chân nguyên là điều không thiết thực chút nào. Đơn giản là tốc độ khôi phục quá chậm, trừ phi tìm được một động tiên, thiên địa nguyên khí bên trong so với ngoại giới nồng đậm hơn mười lần, thậm chí là trăm lần.

Thanh Liên Kiếm Quyết đề thăng cũng giúp cho kiếm vực cũng đề thăng theo.

Lúc trước, kiếm vực của Diệp Trần mới chỉ có cảnh giới đệ nhất trọng đỉnh phong. Thanh Liên Kiếm Quyết đột phá lên thành công pháp thiên cấp trung giai, kiếm vực của Diệp Trần cũng đề thăng lên cảnh giới đệ nhị trọng. Không hề khoa chương một chút nào, Vương giả Sinh Tử Cảnh bình thường nếu bị cỗ kiếm áp này bao phủ, phòng chừng trực tiếp bất động, để mặc cho người khác chém giết như chém hoa quả vậy.

trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện