bày trận ( thượng)
"Diệp Trần, chúc mừng!"
Nói chuyện chính là một người mỹ phụ trung niên, mỹ phụ này có khí chất phiêu dật
kỳ ảo, không nhiễm một tia bụi trần nào, khí tức cường đại, đi cùng một Sinh Tử
Cảnh Vương giả.
Nàng này không phải ai khác chính là Đạm Đài gia tộc Tộc trưởng Nguyệt Hậu.
Trước đây khi Huyền Hậu còn chưa quật khởi thì Nguyệt Hậu đã là một trong những
đệ nhất Nữ Vương giả nhân tộc, thực lực thâm bất khả trắc, dù là cùng Diệp Trần
đứng chung một chỗ cũng không mảy may yếu thế, rõ ràng là một đỉnh cấp Vương giả,
hơn nữa không phải một đỉnh cấp Vương giả bình thường, thực lực tối thiểu cũng
đã đạt đến Tứ Tinh cao đẳng, thậm chí còn Tứ Tinh đỉnh phong.
"Nguyệt Hậu đại giá quang lâm thật khiến Diệp gia của kẻ hèn này cảm thấy
thật vẻ vang"
Diệp Trần lập tức đi qua nghênh đón.
Nguyệt Hậu thở dài: "Thiên hạ đại loạn tương khởi, ngươi với tư cách thanh
niên đầu tiên tiến vào Sinh Tử Cảnh, ngày sau, nói không chừng Đạm Đài gia tộc ta
còn có chuyện muốn dựa vào ngươi."
Nguyệt Hậu đến đây chúc mừng Diệp Trần tiến vào Sinh Tử Cảnh, tự nhiên cũng muốn
cùng Diệp Trần kết thiện duyên, bên trong gia tộc của nàng, tuy nói đã có một
thiên tài như Đạm Đài Minh Nguyệt nhưng bất quá Đạm Đài Minh Nguyệt so với Diệp
Trần chút chênh lệch không nhỏ. Đạm Đài Minh Nguyệt có thể làm cho Đạm Đài gia
tộc thêm huy hoàng hay không, điều kiện tiên quyết là có thể vượt qua dị tộc
đại kiếp nạn lần này.
"Nguyệt Hậu cứ nói đùa như vậy …"
Nói xong, Diệp Trần nghênh tiếp Nguyệt Hậu và đoàn người vào một sân nhỏ xa hoa
bên trong.
Ngoại trừ các tông phái Vương giả, đến đây chúc mừng còn có một vài độc hành
Vương giả, những Vương giả này, tuyệt đại bộ phận Diệp Trần đều nghe nói qua
danh hào, nhưng cũng có một bộ phận nhỏ, Diệp Trần chưa hề thấy qua, có câu:
người tới là khách, Diệp Trần tuy không biết bọn hắn, nhưng cũng không nên làm
cho nhân gia bị vắng vẻ, ít nhất những người này đều dẫn theo trân quý hạ lễ,
cũng không phải tới để quấy rối.
Xa hoa trong sân, Sinh Tử Cảnh Vương giả càng ngày càng nhiều, đã tiếp cận hai
mươi người, tiếp cận hai mươi vị Sinh Tử Cảnh Vương giả cùng một chỗ thực sự ít
nhiều cũng có chuyện đã xảy ra, nhưng là vì Diệp Trần nên bọn hắn đều đã đến, tựu
cũng trò chuyện thật vui vẻ.
Bất quá Diệp Trần nhìn ra được, Sinh Tử Cảnh Vương giả ở bên trong, cũng có địa
vị cao thấp.
Sơ Giai Vương giả cùng Sơ Giai Vương giả cùng một chỗ uống rượu, Trung giai
Vương giả cùng Trung giai Vương giả, Cao giai Vương giả cùng Cao giai Vương giả,
đỉnh cấp Vương giả có ba người theo thứ tự là Nguyệt Hậu, Độc Cô gia tộc Tộc
trưởng cùng Bạch gia Tộc trưởng, mà ba người này tự nhiên trở thành trung tâm của
mọi người.
Những Sinh Tử Cảnh Vương giả có thể tới đều đã đến, không đến, đợi đến sang năm
họ cũng sẽ không biết đến, nhưng mọi người biết rõ còn có một người sẽ đến, nếu
nàng không đến, toàn bộ yến hội đều ảm đạm thất sắc.
Rốt cục, một hồi thanh âm vang lên.
"Thiên Vũ Vực Huyền Tông tông chủ đến."
Đã đến mọi người ngừng thở, nhìn về phía đại điện bên ngoài.
Huyền Hậu một thân áo trắng thuần khiết như thác nước trong rừng Thanh Ti tựa
như một tiên tử, mang theo Yến Phượng Phượng mặc Thanh y ngũ quan tinh xảo cao
quý đã đi tới.
"Yến tiền bối!"
Diệp Trần khuôn mặt tươi cười đón chào.
Yến Phượng Phượng cười nói: "Diệp Trần, ta cùng sư phụ đến như vậy muộn là
vi ngươi đi mượn Thượng phẩm linh mạch tổng cộng mang đến chín đầu Thượng phẩm
linh mạch đây này!"
"Chín đầu Thượng phẩm linh mạch?"
Diệp Trần một hồi kinh ngạc cùng cảm động.
Thượng phẩm linh mạch không phải rau cải trắng, Ngũ phẩm tông môn tuy có nắm giữ
ở trong tay nhưng cũng cần Thượng phẩm linh mạch để bố trí đại trận, ngoài ra còn
phải dùng để cung cấp cho môn hạ đệ tử tu luyện, rất khó có dư thừa. Những tông
phái Vương giả kia có thể tống xuất một đầu Thượng phẩm linh mạch đã cực kỳ
có thành ý, Hắc Lôi Vương bởi vì cùng Diệp Trần cùng với Mộ Dung Khuynh Thành
có chút hiềm khích cho nên bỏ hết cả tiền vốn đưa đến nhiều hơn một đầu.
Hắn như thế nào cũng không nghĩ tới Huyền Hậu thoáng cái tống xuất chín đầu.
"Đa tạ Yến tiền bối đã đại lễ như thế "
Diệp Trần cảm kích nói.
"Đều là một ít ngoại vật mà thôi, không cần quá coi trọng." Huyền Hậu
chú ý tới Nguyệt Hậu đang ngồi bên trong hoa viên, đối với Diệp Trần nói ra:
"Ta ngồi cùng Nguyệt Hậu, ngươi còn bận nhiều việc, cứ đi xử lý trước đi"
Diệp Trần chính xác bề bộn nhiều việc, yến hội lần này là do hắn tổ chức cho
nên hắn phải tự mình ra mặt, bằng không người khác dựa vào cái gì tới chúc mừng,
dựa vào cái gì tiễn đưa nhiều trân bảo giá trị liên thành như vậy, còn không phải
là vì đến xem dung mạo của hắn. Dưới tình huống bình thường, đại đa số thiên
tài tông môn khi tiến vào Sinh Tử Cảnh, đều tổ chức một hồi yến hội, đầu tiên
là nhìn xem có thế lực nào có thiện ý với mình, thứ nhì là biểu hiện một chút
khí độ.
Thời gian bề bộn rất lâu, Diệp Trần mới có cơ hội đi vào hoa viên trong sân
cùng nhiều Sinh Tử Cảnh Vương giả khác họp gặp.
"Diệp tiểu huynh đệ, bọn ta chờ ngươi nãy giờ rồi."
Tôn Thái cùng hai gã Sơ Giai Yêu Vương uống rất là cao hứng, gặp Diệp Trần tới,
kêu lên.
Diệp Trần đi tới.
"Diệp Trần, tại hạ Xuyên Sơn Vương, người này là bằng hữu của ta Phong Điểu
Vương!" Cùng Tôn Thái uống rượu hai gã Yêu Vương, một người là Xuyên Sơn
Giáp tu thành Yêu Vương, một người là chim ruồi tu thành Yêu Vương, Xuyên Sơn
Vương dáng người thấp bé, nhưng không hề gầy yếu, phần lưng rất rộng, mà Phong
Điểu Vương là một người tướng mạo bình thường, dáng người lung linh như nữ nhân.
"Chiêu đãi không chu toàn, mong rằng hai vị không trách."
Diệp Trần ôm quyền, xin lỗi nói.
"Đâu có! Hôm nay có thể có hân hạnh nhìn thấy thiên tài thượng đẳng đích
thực từ xưa đến nay, Phong Điểu Vương ta đã thập phần hài lòng." Phong Điểu
Vương nịnh nọt nói.
Mỗi một vị Sinh Tử Cảnh Vương giả đều nói lời khách sáo, cuối cùng, Diệp Trần luẩn
quẩn đi vào trung tâm vòng tròn, tại đó, đều là đỉnh cấp Vương giả.
Huyền Hậu, Nguyệt Hậu, Độc Cô gia tộc Tộc trưởng cùng với Bạch gia Tộc trưởng.
Những người khác tới nói tối đa vài lời không dám cùng bọn hắn ngồi cùng một chỗ.
"Yến muội muội, ánh mắt của ngươi so với ta mạnh hơn nhiều, từ đầu ta làm
sao lại không có chú ý tới một thiên tài đích thực có tiềm lực như vậy."
Nguyệt Hậu gặp Diệp Trần đang đi tới, trêu ghẹo Huyền Hậu Yến Khinh Huyên
Yến Khinh Huyên cười nói: "Nhà của ngươi đã có một thiên tài, lại đem chú
ý đánh tới một thiên tài khác, lại lộ ra lòng tham không đáy rồi."
"Ha ha, thiên tài như thế đâu có nhiều"
Nguyệt Hậu nói không tiếc nuối, điều đó là không thể nào, tận đáy lòng nàng có
đôi khi suy nghĩ, nếu như đem Minh Nguyệt tiểu nha đầu cùng Diệp Trần tụ cùng một
chỗ, thật là sự tình tốt đến cỡ nào.
Diệp Trần rót đầy rượu cho bốn người, tăng thêm hoa quả, sau đó giơ ly lên nói:
"Cảm tạ các vị đã đến, Diệp Trần cảm thấy vô cùng vinh hạnh, hi vọng chúng
ta về sau cũng có thể cùng nhau hòa hợp, sẽ không xuất hiện những chuyện không
nữa"
"Nhất định!"
Bốn người đều đứng, giơ ly lên.
Đêm đã khuya, các tân khách cũng đã ly khai.
Trên nóc nhà chủ điện cao lớn, một vòng trăng sáng nhô lên cao chiếu lên hai đạo
thân ảnh sóng vai.
" Yến hội lần này ngươi tạo ra không ít khí thế, Đạm Đài gia tộc cũng nhìn
ra được, Độc Cô gia tộc cùng
với Bạch gia, đều nguyện ý cùng ngươi kết thân, có
ba đại gia tộc ủng hộ, ngươi tại Chân Linh thế giới có thể chân chính có tiếng nói,
cho dù là Phong Đế Vương giả, cũng sẽ biết mà không chủ động tới trêu chọc
ngươi."
Áo trắng tung bay, Huyền Hậu ngửa đầu nhìn qua trăng sáng, nói ra.
Diệp Trần gánh vác lấy hai tay, nói: "Kỳ thật, bọn hắn coi trọng là thực lực
của ta, ta có thực lực, bọn hắn tự nhiên không muốn đắc tội ta, nếu sau thời
gian rất lâu mà ta không thể đột phá, bọn hắn muốn gì tựu không biết được rồi."
"Đây là lẽ đương nhiên, dù có nói hoa mỹ thế nào thì cái thế giới này bản
chất chung vẫn là mạnh được yếu thua, cường giả vi tôn, tại bên ngoài Chân Linh
thế giới, quy cũ cũng là như thế."
"Cho nên ngươi bây giờ vẫn không thể ngừng lại, phải tu luyện thẳng đến đỉnh
phong"
Huyền Hậu một chút cũng nhìn không thấu Diệp Trần, Diệp Trần thật giống như một
đoàn sương mù, càng ngày càng để cho người khác không đoán ra được, thật giống
như tốc độ tiến bộ của hắn thật sự quá kinh người, xuất hiện ở thời đại này có
thể so sánh với thiên tài đích thực thời Thượng Cổ, cho dù là Huyền Hậu đều
không nghĩ tới thì có ai có thể nghĩ đến.
Nàng đối với Diệp Trần có một tia lo lắng, càng là thiên tài kinh tài kinh diễm
đích thực sẽ gặp phải sự tình càng nhiều, người bình thường có thể sống an nhàn
qua cả đời, còn đối với một thiên tài thì cuộc sống của họ tự cổ chí kim đều là
rộng lớn mạnh mẽ, ầm ầm dậy sóng.
Hai người một mực hàn thuyên cho tới sáng sớm, lúc bầu trời hiển hiện một tia
ngân bạch sắc, Huyền Hậu đã mang theo Yến Phượng Phượng ra đi.
Chậm rãi thở ra một hơi khí tức, Diệp Trần ánh mắt nhìn thẳng ánh bình minh ở phương
xa cuối chân trời, đưa tay như muốn bắt lấy, phảng phất như muốn chộp lấy mặt
trời đặt trong tay.
24 đầu Thượng phẩm linh mạch, đây là thu hoạch sau một hồi tổ chức yến hội.
Long Thần Thiên Cung bất quá chỉ có 17 đầu Thượng phẩm linh mạch mà thôi.
( Ghi chú:
phía trước ghi sai rồi, Cửu Cửu Quy Nguyên Đại Trận cần chín chín tám mươi mốt
đầu linh mạch, Long Thần Thiên Cung có Trung phẩm linh mạch sáu mươi bốn đầu,
Thượng phẩm linh mạch 17 đầu)
Đương nhiên, Thượng phẩm linh mạch cũng có phẩm chất cao thấp, Diệp Trần lấy được
Thượng phẩm linh mạch, đại đa số là Thượng phẩm cấp thấp, một số ít là Thượng
phẩm trung đẳng, mà quà của Long Thần Thiên Cung là Thượng phẩm linh mạch, Thượng
phẩm siêu hạng đều có một đầu, Thượng phẩm thượng đẳng có 2 cái, Diệp Trần nhìn
thấy số lượng thượng phẩm linh mạch tương đối nhiều nhưng tổng thể hiệu quả ngược
lại không bằng Long Thần Thiên Cung.
Ngoại trừ Thượng phẩm linh mạch bên ngoài, Diệp Trần còn gặt hái được ba mươi
hai đầu Trung phẩm linh mạch, những thứ này đều là Lục phẩm tông môn tiễn đưa, đối
với Lục phẩm tông môn bình thường thì không nói, đối với một ít Lục phẩm tông
môn cường đại mà nói, tiễn đưa một đầu Trung phẩm linh mạch thì không coi vào
đâu, cho dù không nói giao hảo Diệp gia nhưng ít nhất làm cho đối phương chứng
kiến thành ý.
Đã có 24 đầu Thượng phẩm linh mạch cùng ba mươi hai đầu Trung phẩm linh mạch,
hơn nữa Diệp gia nắm giữ ba đầu Trung phẩm linh mạch cùng một ít Hạ phẩm linh mạch,
đã có thể miễn cưỡng bố trí ra Cửu Cửu Quy Nguyên Đại Trận rồi.
Bất quá linh mạch đã đủ rồi, sơn môn tốt còn không có tìm được.
Hôm nay Diệp gia dĩ nhiên là Ngũ phẩm tông môn, không có khả năng tùy tùy tiện
tiện tìm một chỗ để tạo chút ít công trình kiến trúc cho xong việc, nhất định
phải lựa chọn phong thuỷ tốt, địa lý hoàn cảnh địa phương tốt.
Phương diện này thật là phải chú ý nhiều đây.
Dù sao mọi người không phải sống ở một cái hư vô trong không gian, cần phải cùng
ngoại giới có ảnh hưởng lẫn nhau, tác động qua lại toàn bộ Chân Linh thế giới.
Thường ở những vùng khỉ ho cò gáy nhưng đôi khi cũng có động thiên phúc địa, ngay
cả những người bình thường cũng có sức khỏe vô cùng tốt.
Có Linh Hồn Chi Nhãn, Diệp Trần muốn chọn một nơi tốt, quá dễ dàng.
Ba ngày sau, Diệp gia kiến tạo địa điểm xác định.
Địa điểm ngay tại vị trí bên trái trung tâm Nam Trác Vực, kỳ thật chỗ đó nhìn cũng
như bình thường, nhưng Diệp Trần xem thấu toàn bộ Nam Trác Vực, loáng thoáng
phát giác được, nơi đó là Long Sĩ Đầu tuyệt hảo bảo địa.
Địa điểm tìm được rồi, kế tiếp tựu là tìm kiếm một ngọn núi rồi.
Huyền Hậu Huyền Tông vốn là không có nhiều ngọn núi như vậy, là do Huyền Hậu vận
dụng đại năng lực chuyển tới từ địa phương khác, rất nhiều tông phái Vương giả
đều phải làm như vậy.
Nơi có những ngọn núi tốt, tự nhiên là Bắc Phương Vực Quần.
Bắc Phương Vực Quần hơn phân nửa được nắm giữ trên tay Man tộc, chỗ ngọn núi đó,
Nguyên Thủy vô cùng thuần nhất, bảo tồn Man Hoang Sơn Mạch cũng tối đa, tinh
khí thập phần tốt.
Diệp Trần một hơi dời qua đến 27 ngọn núi, ngoại trừ mười tám ngọn núi bên
ngoài, còn có ngọn núi bên trong, dưới đáy mỗi ngọn đều chôn chín đầu linh mạch,
nhất là ngọn núi trung tâm được vùi chín đầu Thượng phẩm linh mạch tốt nhất.
Bố trí xong
Cửu Cửu Quy Nguyên Đại Trận, về sau trung ương ngọn núi sẽ trở thành nơi Thiên
Địa Nguyên Khí nồng nặc nhất địa phương, toàn bộ sẽ là Diệp gia hạch tâm chi địa.