Kiếm Đạo Độc Tôn

Chương 1220: Sinh tử cảnh cửu trọng thiên


trước sau

Thiên

"Lợi hại!"

Với tư cách là Điện Linh của Phong Vương điện, cái dạng thiên tài đích thực nào mà Điện Linh chưa từng thấy qua, Diệp Trần tuy là một kinh tài tuyệt diễm, mặc dù cũng chưa hẳn là người đầu tiên nhưng bất quá có thể ở cùng Kiếm Vương trong chiến đấu mà đạt được tiến bộ thì loại thiên phú này mới được xem là đáng sợ nhất, ai cũng không biết cực hạn của hắn ở nơi nào, dù là gặp phải tuyệt cảnh cũng có thể lật bàn.

Nói một cách khác, luận về năng lực sinh tồn, Diệp Trần chỉ xếp thứ hai, không một ai dám xưng thứ nhất, tối đa cũng chỉ cùng hắn ngang bằng mà thôi.

Điện linh mắt mở to trong sáng

"Tay không kiếm, nội tâm không kiếm."

Đánh bại Kiếm Vương, Diệp Trần tâm tình bành trướng thật lâu không thể bình phục.

Mượn một trận chiến cùng Kiếm Vương, hắn đã ngộ đến cảnh giới kiếm đạo kế tiếp “trong tay không có kiếm trong nội tâm cũng không có kiếm”, mặc dù chỉ là mới ngộ đến, còn chưa có chính thức đạt tới, nhưng ít ra đã một chân vượt đi qua, nó không còn là thứ mơ mơ hồ hồ, nhìn không tới sờ không tới nữa mà đã là một thứ rõ ràng.

Trong tay không có kiếm, đại biểu kiếm pháp không có sơ hở.

Trong nội tâm không có kiếm, đại biểu nội tâm cũng không có sơ hở.

Cả hai điệp gia cùng một chỗ mới thật sự là không hề sơ hở, trái lại, đối thủ khắp nơi là sơ hở, khắp nơi là lỗ thủng, dù Diệp Trần vừa đạt tới gần cảnh giới này của Kiếm Vương nhưng tại dưới một thân kiếm không hề sơ hở này cũng đều muốn "nuốt hận".

"Đa tạ rồi."

Mặc kệ Kiếm Vương có ý thức hay không, Diệp Trần đều muốn nói một tiếng cảm tạ, nếu như không phải một kiếm cuối cùng của Kiếm Vương đã dẫn phát hắn, hắn cũng không có khả năng nhanh như vậy lĩnh ngộ tới cảnh giới “tay không có kiếm, nội tâm không có kiếm.”

"Xuất hiện đi!"

Điện linh vung tay lên, một đạo quang ảnh hình nhân theo màn sáng trung phi xuống, dung nhập vào bên trong bản thể Diệp Trần, sau một khắc, Diệp Trần bắt đầu thanh tỉnh lại.

"Chúc mừng, ngươi là người đầu tiên trên ý nghĩa chính thức đả bại Kiếm Vương kiếm khách." Điện linh cười hì hì nói.

Diệp Trần mở to mắt, "Cổ nhân đã qua đời, người mà ta đả bại chẳng qua là một người khác hắn, không tính là hắn thật sự."

"Không tự kiêu không nóng nảy, khó trách ngươi có thể có được thành tựu như hiện tại." Điện linh thoả mãn gật đầu, nói ra:

"Ngươi có muốn biết hay không phương pháp tu luyện Sinh Tử cảnh thực sự?"

Phương pháp tu luyện thực sự?

Diệp Trần trên mặt lộ ra vẻ khó hiểu, cùng với một tia rung động.

Điện linh giải thích nói: "Ngươi chẳng lẽ không có cảm giác đến Sinh Tử cảnh tu hành có rất nhiều thứ không trọn vẹn sao? Vì cái gì mà trước Sinh Tử cảnh lại có các loại tiểu cấp độ như cảnh giới sơ kỳ, trung kỳ, cùng với hậu kỳ. Còn khi đến Sinh Tử cảnh thì ngược lại không có, về phần tu vi, đó căn bản không phải cảnh giới gì cả, đó chỉ là đơn thuần tích lũy mà thôi, chỉ cần độ chênh lệch không phải không hợp lẽ thường quá lớn thì đối với chiến lực sẽ ảnh hưởng cũng không lớn.

Chỗ tốt lớn nhất ở tu vi cao cũng tựu chính là sức chiến đấu bền bỉ mà thôi, còn đạt tới Sinh Tử cảnh về sau, tốc độ khôi phục chân nguyên của các ngươi quá chậm, đây là sự tình thập phần khác thường, đại đa số các ngươi dùng cực phẩm linh thạch cùng một ít thiên tài địa bảo để khôi phục chân nguyên là thập phần lãng phí rồi."

"Như vậy phương pháp tu luyện chính thức của Sinh Tử cảnh là cái gì?"

Diệp Trần trước giờ hội cũng không có cảm giác về điều này, chỉ có điều vẫn luôn là nghi vấn trong tiềm thức mà thôi.

Điện linh không có trực tiếp trả lời hắn mà cắn một cái hoa quả, nói: "Các ngươi hiện tại có Tinh cấp chiến lực, nhưng thật ra các cấp bậc đó là do lúc ta nhàm chán nghĩ ra thôi, ngươi bây giờ có chiến lực là bao nhiêu?"

"Tổng hợp chiến lực hẳn là Ngũ Tinh bá chủ, bộc phát lời mà nói..., tắc thì có thể đạt tới lục tinh."

Điện linh cắn một bộ quả rồi biểu lộ, "Có rất lớn chênh lệch, nhưng còn chưa tính là lớn không hợp thói thường, bởi vì đây là do ta tùy tiện làm ra, cho nên ta có một bộ phương pháp tiêu chuẩn nhất để phân biệt, trong mắt ta, tổng hợp chiến lực của ngươi hẳn là Ngũ Tinh đỉnh phong, bộc phát lời mà nói..., cũng tựu Ngũ Tinh bá chủ, còn không có đạt tới lục tinh đâu."

"Có chênh lệch như vậy sao?"

Diệp Trần yên lặng hạ hồi lắng nghe.

"Trước khi Long Vương xông tử lộ đã tới tìm ta một chuyến, hỏi thăm ta một ít gì đó, lúc ấy, chiến lực của hắn là Ngũ Tinh trung đẳng, là tiêu chuẩn nhất trong Ngũ Tinh trung đẳng, khi bạo phát thậm chí có thể tăng lên hai cái tiểu cấp độ, đạt tới Ngũ Tinh đỉnh phong. Nếu dùng phán đoán của ngươi để xem, tựu là Ngũ Tinh cao đẳng, bộc phát là Ngũ Tinh bá chủ, sở dĩ hội sẽ sinh ra chênh lệch là vì mỗi người đều vô ý thức căn cứ vào thực lực của mình để phán đoán thực lực của người khác, không có một cái hệ thống chính quy nào, nên xuất hiện chênh lệch là rất bình thường."

"Hơn nữa, cái Tinh cấp chiến lực này là do ta căn cứ vào tình hình của Chân Linh thế giới mà làm ra, nếu ra đến bên ngoài Chân Linh thế giới thì căn bản phán đoán không có tác dụng gì cả, mà ở thế giới bên ngoài thì đều có đủ loại chủng tộc, hệ thống Tinh cấp chiến lực có thể phán đoán ở chỗ này được thông qua nhưng tại trên người chủng tộc khác thì tựu không thể thực hiện được rồi.

"Quan trọng nhất là, hệ thống Tinh cấp chiến lực của ta tuy có chiến lực cao nhất là Thập tinh chiến lực, nhưng là tại Chân Linh thế giới chưa bao giờ xuất hiện qua kẻ có Thập tinh chiến lực, cho nên các cấp bậc đằng sau ấy chỉ là suy đoán của chính ta mà thôi, lúc ấy bởi vì quá nhàm chán nên ta cũng không muốn đem cái hệ thống Tinh cấp chiến lực này mở rộng đi ra ngoài quá nhiều, cũng chỉ dừng ở mức mở rộng giống như tại thời đại Nguyên Hoàng mà thôi."

Nghe vậy, Diệp Trần cười khổ một tiếng, nguyên lai cái gọi là Tinh cấp chiến lực chỉ là do Điện Linh lúc nhàm chán làm ra thôi, bất quá nói thật, cái Tinh cấp chiến lực này tại Chân Linh thế giới hoàn toàn chính xác được thông qua, Điện Linh đã đưa ra quy tắc đó từ không biết bao lâu rồi, có lẽ bắt đầu tồn tại từ thời thượng cổ, khi đó hắn căn cứ vào thực lực của vô số người mà làm ra, đây là một bảng tính cấp bậc không có khả năng hoàn thiện, có chăng chỉ hoàn thiện ở mức độ từ Nhất Tinh đến Thất họa Bát tinh mà thôi.

"Vậy còn phương pháp tu luyện chính thức là cái gì?"

Diệp Trần lần nữa hỏi thăm.

"Sinh Tử cảnh Cửu Trọng Thiên!"

Điện linh nói ra một từ mới.

"Ở thế giới bên ngoài, bởi vì có quá nhiều chủng tộc, năng lực cũng có quá nhiều, muốn dùng chiến lực để phân chia đẳng cấp là chuyện không thể nào, cho nên, như cũ là dùng cảnh giới để bình phán thực lực một người, ít nhất là thực lực biểu hiện ra bên ngoài. Sinh Tử cảnh Cửu Trọng Thiên là phương pháp tu luyện thống nhất của cả vũ trụ, tuy nhiên cảnh giới dù cao nhưng không nhất định là chiến lực sẽ cao, nhưng ít ra có thể biết được hắn có trụ cột cao thế nào. Ví như đạt tới Đệ nhất trọng Thiên Cảnh giới thì tốc độ khôi phục chân nguyên hội sẽ gia tăng gấp mười, không cần bế quan mấy tháng để khôi phục chân nguyên, cũng không cần lãng phí đại lượng thiên tài địa bảo. Kể từ đó, các ngươi có thể tận lực dùng thiên tài địa bảo kia để tăng cảnh giới của mình lên."

"Vậy ta đây là Sinh Tử cảnh mấy trọng thiên?"

"Ngươi à, nhất trọng thiên cũng chưa
tới, nếu như không nói cho ngươi phương pháp tu luyện chính thức thì có lẽ cả đời này của ngươi may mắn lắm mới đạt tới Sinh Tử cảnh đệ nhất trọng thiên, nhưng các cảnh giới ở đằng sau, khả năng ngươi cả đời cũng khó có hi vọng đạt tới."

"Nhất trọng thiên ta cũng chưa tới, Chân Linh thế giới yếu như vậy sao?"

Diệp Trần không cho rằng những người khác có thể đạt đến nhất trọng thiên.

Điện linh im lặng một chốc rồi nói: "Ta không phải đã nói rồi sao? Cảnh giới cao, không nhất định chiến lực cao, ngươi bây giờ tuy là nhất trọng thiên đều không có đạt tới, nhưng theo ta thấy kỳ thật ngươi đã tương đương với thực lực tam trọng thiên của ngoại giới, dù sao ý chí của ngươi cùng võ học đều rất cao, cảnh giới kiếm đạo đã đạt đến cảnh giới “tay không kiếm, nội tâm không kiếm” rồi. Về phần dị tộc xâm lấn vào đây, bọn chúng sẽ phải chịu áp chế của quy tắc Chân Linh thế giới, cảnh giới bị hạ thấp ít nhất lưỡng trọng thiên, thực lực càng cường đại thì bị áp chế càng lớn, bằng không thì tùy tiện chỉ cần đến một gã Sinh Tử cảnh lục trọng thiên đấy là đủ để tiêu diệt tất cả vương giả mà Chân Linh thế giới có rồi."

"Điều này cũng đúng."

Diệp Trần tương đương với ngoại giới Sinh Tử cảnh tam trọng thiên, những vị lục tinh vương giả ưng thuận tương đương với tứ trọng thiên, nếu dị tộc đến là một gã ngũ trọng thiên thì chưa hẳn có thể tiêu diệt được tất cả vương giả hiện có, nhưng nếu đến là một gã lục trọng thiên thì tựu không sai biệt lắm.

"Đúng rồi, ngươi đã có phương pháp tu luyện chính thức Sinh Tử cảnh thì vì cái gì mà không truyền xuống, chẳng lẽ ngươi không hy vọng nhìn xem Chân Linh thế giới cường đại lên để chống cự với dị tộc sao?"

Diệp Trần nói.

Điện linh giải thích nói: "Ngươi cho rằng ta không muốn sao, sở dĩ không truyền thụ xuống dưới là vì ở trong Chân Linh thế giới, không phải bất luận kẻ nào đều có thể tu luyện tới đệ nhất trọng thiên, nói thật cho ngươi biết, muốn tại Chân Linh thế giới mà tu luyện tới đệ nhất trọng thiên, trừ phi là tuyệt thế kỳ tài, bằng không tùy thời đều bị tan thành mây khói, chỉ có ra đến bên ngoài Chân Linh thế giới thì mới có thể không bị hạn chế việc tăng cảnh giới lên, bởi vì chỗ đó mới có quy tắc nguyên vẹn, tuổi thọ của các ngươi cũng sẽ bạo tăng đến mười vạn năm."

"Từ xưa đến nay, ngoại trừ thời đại thượng cổ có thể tùy ý xuất nhập Chân Linh thế giới mà không bị hạn chế. Còn về sau, cửa ra vào Chân Linh thế giới bị phong bế hoàn toàn, ta đều là qua rất nhiều năm mới có thể truyền thụ được cho sáu người, bọn hắn tại thời đại của mình đều là những tồn tại vô địch, ví dụ như Nguyên Hoàng, tựu đã tu luyện tới Sinh Tử cảnh lưỡng trọng thiên đỉnh phong cảnh giới, nhưng tiếc thay nếu tiếp tục tu luyện nữa hắn cũng khó tránh khỏi kiếp nạn bị tan thành mây khói, mà lại càng đi về phía sau càng khó tăng lên, nếu không ly khai Chân Linh thế giới thì vĩnh viễn cũng không có cách nào tu luyện tới đỉnh phong, bằng không, thành tựu của Nguyên Hoàng không chỉ có như vậy đâu."

"Ngươi xác định ta có thể tu luyện tới đệ nhất trọng thiên không?"

"Tự nhiên có thể, ánh mắt của ta há có phải mù lòa đâu, vốn ngươi cho dù chiến thắng không được Kiếm Vương thì qua một thời gian ngắn nữa ta cũng sẽ truyền thụ cho ngươi." Điện linh nói ra.

"Mặt khác, tu vi tích lũy hiện tại của ngươi cũng đã đầy đủ để tăng lên tới đệ nhất trọng thiên, thậm chí đệ nhất trọng đỉnh phong”

"Tốt rồi, ngươi đã chiến thắng Kiếm Vương, cái hạng Vương danh xưng này, tựu quy về ngươi rồi."

Tiểu Điện Linh vung tay lên, một cái phong hào cuối cùng đằng sau Phong Vương trụ bắt đầu xuất hiện nhiều ra một loạt chữ: “Kiếm Vương Diệp Trần”.

Đ-A-N-G...G! Đ-A-N-G...G!

Tiếng chuông du dương vang lên, từ Phong Vương Điện nhiễm bộ khuếch tán ra, người bình thường nghe không được nhưng là tất cả Sinh Tử cảnh vương giả đều có thể nghe thấy. Không ít Sinh Tử cảnh vương giả chạy tới, bọn hắn muốn xem xem người lấy được phong hào mới nhất chính là ai, bởi vì đã qua một năm gần đây, tiến vào Sinh Tử cảnh cũng tựu có mấy người, trong số đó có cả Diệp Trần.

Trên quảng trường Phong Vương Điện, chẳng biết lúc nào xuất hiện một cái Phong Vương Trụ hư ảnh, thượng diện thình lình có bốn chữ “Kiếm Vương Diệp Trần”.

"Kiếm Vương... Diệp Trần?"

Sinh Tử cảnh vương giả đầu tiên đuổi tới mở to hai mắt, dáng vẻ không thể tin nói: "Hắn vậy mà đã nhận được Kiếm Vương danh xưng”

Người chạy đến ngày càng nhiều, trong đó không thiếu những đỉnh cấp vương giả.

Kiếm Vương tuy nhiên không phải danh xưng Phong Đế vương giả, nhưng là đối với người hiện đại mà nói, Kiếm Vương danh hiệu rất có sức nặng, so với Phong Đế thì mọi người đều tôn trọng hơn rất nhiều, bởi vì đây là một cái danh xưng chí cao vô thượng, là kiếm khách đỉnh phong trong những kiếm khách, nếu không trở thành Kiếm Vương thì vĩnh viễn đều không thể trở thành Kiếm Hoàng, chỉ có thể cùng giống như Thanh Vân Kiếm Đế, Tuyết Hoa Kiếm Đế mà thôi, chỉ là phía trước có tăng thêm một ít tiền tố.

Trừ việc đó ra, ngày sau, những người khác muốn đoạt được danh xưng Kiếm Vương thì khiêu chiến không còn là Thượng Cổ Kiếm Vương nữa mà trực tiếp sẽ là Diệp Trần, đây là vinh quang cùng huy hoàng đến bực nào chứ.

"Hắn làm được rồi."

Trên quảng trường, Huyền Hậu trên mặt lộ ra nét mỉm cười.

“Kiếm Vương Diệp Trần” bốn chữ đại phóng Quang Minh, đại biểu cho một thời đại mới thực sự bắt đầu, các Sinh Tử cảnh vương giả đến đây trình diện, nguyên một đám tâm tình thoải mái phập phồng, thật lâu không thể bình tĩnh.

trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện