Tầng một Thú Liệp Tháp là dành cho một người săn bắn, tầng hai là đội ngũ săn bắn.
Bất kể là tầng một hay là tầng hai, tại trung ương đều có một ngọn quang môn,
thông qua quang môn này là có thể tiến vào bên trong chiến trường săn bắn.
Ông!
Trong nháy mắt, năm người đã biến mất khỏi quang môn tầng hai Thú Liệp Tháp.
Lần nữa xuất hiện, hiện tại trước mặt năm người hiện lên chính là một mảnh tinh
không mênh mông, đầy các vì sao và vô cùng thâm thúy mộng ảo, cách đó không xa còn
có đám mây thiên thạch dầy đặc đang trôi tới đây, tựa hồ tùy thời sẽ đụng vào trên
tinh cầu thổ hoàng sắc dưới chân bọn họ, làm cho người ta có cảm giác bị áp
bách rất mạnh.
"Là tinh không sao?"
Diệp Trần lông mày hơi nhăn lại.
"Chiến trường Săn bắn có hoàn cảnh là tinh không, về phần có phải là tinh
không thực sự hay không thì cũng không biết được, ít nhất là ta không phân biệt
ra được." Hoàng Hằng Phi gật đầu.
Trầm ngâm một phen, Diệp Trần lại nói: "Tinh không này, hẳn không phải là
rất đơn giản sao?"
Lâm Hiểu Phong nói: "Chiến trường Săn bắn đúng là rất đơn giản, ở chỗ này cũng
thường tồn tại một ít bảo vật, có đôi khi mặc dù không chiếm được Thần Tệ,
nhưng có thể đạt được một chút bảo vật thì cũng coi như chuyến đi này không tệ
rồi, trừ việc đó ra, chiến trường săn bắn có nguy cơ trùng trùng, nguy cơ này không
chỉ đến từ địch nhân, mà còn đến từ một chút hiểm cảnh sâu thẩm khác. Có một số
hiểm cảnh mà sau khi đi vào là rơi vào “cửu tử nhất sinh”, cho nên nhãn lực
nhất định phải thật tốt, tại thời điểm không thể tham lam thì tuyệt đối không
thể tham, về những phần sâu thẩm khác thì thường là những phiền phức cùng nguy
hiểm mà chúng ta không cách nào tránh khỏi, bọn chúng trải rộng khắp cả chiến
trường săn bắn, lại tùy thời tùy chỗ cũng có thể đụng phải địch nhân, nếu gặp số
lượng ít thì thật tốt, còn nếu số lượng địch nhân vượt qua mười tên thì chỉ có
thể tận lực chạy trốn mà thôi, từng kẻ bọn hắn đều có được lực chiến đấu cường
đại, đều có thể xông đến Chiến Thần Tháp tầng thứ năm dễ dàng, giết chết một
con sâu cái kiến hay sinh vật sống nào đó thì dễ dàng hơn nhưng phần thưởng
Thần Tệ nhận được lại rất ít, chỉ được có mười miếng mà thôi."
Trải qua giải thích của mấy người bọn họ, Diệp Trần không sai biệt lắm đã lý
giải được một chút tình huống khó hiểu tại chiến trường săn bắn này.
"Tốt lắm, trước tiên phải xem một chút để biết có bao nhiêu chi đội ngũ ở bên
trong chiến trường săn bắn." Hoàng Hằng Phi kích phát ra màn sáng huy
chương, sau khi điểm chỉ mấy cái, phía trên đó đã hiện ra từng cái tên đội ngũ
đang có mặt trên chiến trường, phía sau mỗi cái đội ngũ còn biểu hiện nhân số.
"Tổng
cộng có hai mươi bốn đội ngũ, 110 người cả thảy. Ah, còn có Ma Kích chiến đội,
đó chính là đội lần trước đã giết chết một đội viên của chúng ta, lần này nhất
định phải làm cho bọn chúng phải trả giá cao.”
Ma Kích đội là người của Ma tộc tạo thành chiến đội, chỗ sinh hoạt của bọn
chúng là Ma Thần, là tử địch đối với Thần Chi Nhạc Viên.
Thình thịch thình thịch!
Đang trong lúc Hoàng Hằng Phi xem xét màn sáng huy chương, thì dọc theo đám mây
thiên thạch dày đặc, bỗng nhiên có mười mấy đạo vẫn thạch khổng lồ bị phá bạo
liệt ra, hiện ra trong tầm mắt năm người bọn họ chính là từng đám sâu bọ rất
lớn, những thứ sâu bọ này, có loại giống như ngô công, có loại giống như Thiên
bướng, có loại giống như bọ rùa, có con giống như bươm bướm, có cả châu chấu….trong
bọn chúng, con nhỏ nhất cũng to cỡ một con trâu, con lớn nhất thì to lớn như một
quả núi, trên người con nào cũng ẩn chứa năng lượng kinh người, cổ năng lượng
này mạnh tựa như hằng tinh, thật không biết là bọn chúng đã tu luyện như thế
nào mà được như vậy.
"Không xong rồi, là Thần Trùng đấy."
Lý Vi kinh hãi.
Sâu bọ trên chiến trường săn bắn chính là Thần Trùng, nghe nói, giống loài Thần
Trùng chính là do các Chân Thần biến đổi tạo thành, bản thể của họ có được lực
lượng của thần linh, có thể chỉ hươu bảo ngựa, sửa dở thành hay, đem các loài sâu
bọ bình thường cải tạo thành Thần Trùng một cách dễ dàng, khi được cải tạo thành
Thần Trùng, chúng đã không còn là những loài sâu bọ bình thường nữa, mặc dù
chúng có trí khôn không cao nhưng ngược lại có chiến lực kinh khủng, có thể cắn
nuốt tinh hoa huyết nhục Sinh Tử Cảnh vương giả để không ngừng tiến hóa chính mình,
căn bản không cần phải tu luyện.
"Nơi này có mười mấy con Thần Trùng, chúng ta căn bản không phải là đối
thủ của chúng, chạy mau."
Hoàng Hằng Phi quyết định thật nhanh, hạ lệnh chạy trốn.
"Chạy không thoát rồi, phía sau cũng có mấy con kìa."
Ngụy Đông mới vừa xoay người, tựu đã thấy mấy con Thần Trùng vô cùng hung ác
bay xẹt tới.
Tốc độ nhanh nhất chính là một con Thần Trùng giống như châu chấu, cánh của nó chỉ
khẽ vỗ liền trong nháy mắt đã hiện ra tại trước người Ngụy Đông, ngay lập tức móng
vuốt như lưỡi hái của nó xé toạt tới. Cũng may Ngụy Đông phản ứng rất nhanh,
giơ Trường Đao lên đón đỡn, chặn được một trảo này, nhưng bản thân của hắn lại
bị lực đạo đánh bay rớt ra ngoài.
"Phải giết mở đường máu thoát ra."
Hoàng Hằng Phi có thực lực mạnh nhất, vũ khí của hắn là một thanh đại thiết
chùy, thiết chùy vừa vung lên đã tạo ra tiếng sấm cuồn cuộn, khiến cho trên
người con châu chấu kia phả ra khói xanh và lập tức bỏ chạy, bất quá vẫn không thể
giết được nó.
"Phòng ngự mạnh như vậy ah?"
Diệp Trần kinh ngạc, những thứ Thần Trùng này chẳng những có tốc độ siêu tuyệt,
phòng
ngự cũng mạnh không hợp thói thường, hơn nữa lại có dã tính trực giác kinh
người, tựa hồ có thể nhìn thấu nhược điểm đối phương.
Trong chốc lát, toàn bộ đám Thần Trùng đều hướng về phía năm người đánh tới.
"Thật là xui xẻo, lần này không trả giá cao thì căn bản trốn không thoát được
rồi."
Hoàng Hằng Phi trên mặt lộ ra nét cười khổ, ở chiến trường săn bắn này, khả
năng thoáng cái gặp phải mười đạo Thần Trùng trở lên là rất nhỏ, đại đa số cũng
là một hai con mà thôi, nhiều lắm cũng tuyệt nhiên không quá năm sáu con, chỉ
có ở vào phạm vi hang ổ côn trùng dọc theo những dãi đất thì mới có thể đụng
phải từ mười con Thần Trùng trở lên.
"Để xem ta có thể trói buộc bọn chúng hay không."
Nói chuyện đồng thời khí tức trên người Diệp Trần tăng mạnh, Siếp Na Kiếm Vực bộc
phát ra.
Ông!
Thiên địa đột nhiên trở nên tĩnh lặng, đám Thần Trùng đang nhào đầu về phía
trước chợt tốc độ trở nên chậm hơn trăm ngàn lần, phảng phất như mọi động tác của
chúng đã bị chậm lại vô số lần.
"Chuyện gì xảy ra? Tại sao tốc độ đám Thần Trùng kia lại trở nên chậm như
vậy?"
"Chậm hơn rất nhiều rồi, trong nháy mắt chúng ta có thể công kích bọn chúng
mấy mươi lần đấy."
Bốn người Hoàng Hằng Phi có chút hiện ra vẻ khó hiểu cùng thẫn thờ, những thứ Thần
Trùng này sở dĩ đáng sợ chính là bởi vì bọn chúng chẳng những có phòng ngự
cường đại, không cách nào lần một lần hai mà phá vỡ được, nhưng chủ yếu nhất chính
là tốc độ của bọn chúng rất nhanh.
"Diệp Trần, Kiếm Vực của ngươi có thể ẩn chứa không gian bất động lực
lượng sao!?." Rốt cục, đội trưởng Hoàng Hằng Phi đã kịp phản ứng mà nhìn
về phía Diệp Trần.
Diệp Trần nói: "Hãy tận dụng thời cơ, mau công kích bọn chúng đi."
Siếp Na Kiếm Vực có hiệu quả tốt hơn so với trong tưởng tượng của hắn, thử nghĩ
sẽ thấy cũng đúng, những thứ Thần Trùng này mặc dù ẩn chứa năng lượng kinh
người nhưng là bản thân chúng không có Lĩnh Vực, tựu giống như lúc ở Thần Chi Thí
Luyện Tràng, nếu như A Cửu không có Lĩnh Vực thì Diệp Trần hoàn có thể dựa vào
Siếp Na Kiếm Vực mà đánh chết đối phương, căn bản không uổng phí một tia khí
lực nào, việc có Lĩnh Vực hay không lại rất trọng yếu, chỉ có Lĩnh Vực tương
đối mạnh như Diệp Trần thì mới có thể bằng vào năng lượng cường đại mà triệt
tiêu đi không gian bất động lực lượng, dù sao không gian bất động lực lượng cũng
có cực hạn của nó.
"Thật tốt quá, mọi người mau đánh chết hết những thứ Thần Trùng này."
Hoàng Hằng Phi vui mừng vô cùng, hắn cũng không nghĩ tới Diệp Trần lại am hiểu
Không Gian Áo Nghĩa, Không Gian Áo Nghĩa được gọi là một trong những áo nghĩa cường
đại nhất cũng không phải là không có đạo lý, nó cơ hồ có thể thích ứng với bất
kỳ hoàn cảnh nào. Trước đó, nếu bọn hắn đụng phải nhiều Thần Trùng như vậy, căn
bản trong đầu sẽ không có ý niệm đánh sống mái một trận, không chỉ là bởi vì
Thần Trùng cường đại mà chủ yếu nhất chính là đánh chết đám thần trùng thì phần
thưởng nhận được cũng không nhiều lắm, một con Thần Trùng chỉ được 12 miếng
Thần Tệ, đánh chết mấy con Thần Trùng là đủ mệt đến chết, thế nhưng cũng chỉ
nhận được chừng mười mấy miếng Thần Tệ, căn bản cái được không bù đắp đủ cái
mất.
Hiện
tại đã có không gian bất động lực lượng nên bọn họ hoàn toàn có thể tùy ý giảo
sát đám Thần Trùng, dù sao một con Thần Trùng thì có phần thưởng ít, nhưng mười
mấy đến vài chục con cộng lại thì phần thưởng đạt được tựu cũng không ít, nếu
là đánh chết được 100 con thì phần thưởng nhận được ít nhất là 1000 miếng Thần
Tệ, tương đương với việc đánh chết một gã thành viên của đội ngũ khác rồi.
"Ha ha, ta giết được một con."
"Ta cũng đã giết được một con."
Thần Trùng mặc dù có phòng ngự mạnh, nhưng cuối cùng không chống cự nổi vô số
lần công kích, dần dần, từng con Thần Trùng phải chết ở trên tay năm người bọn
họ, không có chút lực phản kháng nào.