Kế tiếp, Diệp
Trần đem tâm tư đặt ở trên việc tu luyện Chân Nguyên.
Đối với cảnh giới Sinh Tử Cảnh, võ học tuy trọng yếu nhưng không phải cứ nói muốn
tăng lên thì liền có thể tăng lên, ngược lại tu luyện Chân Nguyên mới được xem
là trọng yếu nhất, đừng nhìn Diệp Trần bây giờ có thực lực đã tăng lên mấy lần
nhưng nếu gặp phải một vài Sinh Tử Cảnh Lục trọng thiên Vương giả lợi hại thực
sự, như trước vẫn còn chênh lệch rất nhiều.
Từ Sinh Tử Cảnh lục trọng thiên đến Sinh Tử Cảnh thất trọng thiên là một cửa khẩu
cự đại, sau khi tiến vào Sinh Tử Cảnh thất trọng thiên, còn phải cô đọng ra Đế
Hoàng ấn ký, nếu tạo Đế Hoàng ấn ký không thành công thì khổ tu bao nhiêu năm
cũng không có tác dụng gì, cho nên cường giả bị kẹt tại Sinh Tử Cảnh Lục trọng
thiên cảnh giới thật sự có rất nhiều, thực lực cũng cao thấp không đều nhau, kẻ
có thực lực áp chót so với kẻ có thực lực đỉnh tiêm liền sẽ có chênh lệch tuyệt
đối, gấp mấy chục lần cũng có thể.
Trước mắt, Diệp Trần mới chỉ có tu vi Sinh Tử Cảnh tứ trọng thiên, sau khi đạt
tới Sinh Tử Cảnh ngũ trọng thiên thì sẽ chú tâm nhiều hơn vào việc sáng tạo võ
học.
Dưới tình huống bình thường, từ lúc Diệp Trần vừa tiến vào Sinh Tử Cảnh Tứ trọng
thiên cảnh giới, cho đến lúc đột phá đến Sinh Tử Cảnh ngũ trọng thiên thì cần có
thời gian ít nhất là 5 năm trở lên, thậm chí mười năm, nếu như muốn đem trụ cột
tu luyện đến thập phần vững chắc, không thể phá vỡ, thì hai mươi năm cũng
không phải là nhiều, có thể nói điều đó và ngộ tính không có nhiều quan hệ, cũng
không phải là có quan hệ mật thiết với thiên phú, mà là một sự kiên nhẫn bền bỉ
dạng như “có công mài sắt, có ngày nên kim” vậy, là một quá trình súc tích nội
tình bản thân.
Nhưng cũng may là có Thời Gian Tháp hỗ trợ nên Diệp Trần hoàn toàn có thể đem
thời gian giảm bớt hàng trăm lần, hai mươi năm thời gian có thể giảm bớt xuống
còn chừng hai ba tháng.
Đương nhiên, đây là đối với hắn, đổi lại là người khác thì vẫn có chênh lệch
không nhỏ. Từ khi còn ở Chân Linh thế giới, nơi có quy tắc rất hạn chế nhưng hắn
vẫn có thể không ngừng tiến bộ, lần sau vượt qua lần trước, cái này quyết định
bởi nội tình của hắn thật sự tăng lên quá nhanh, gần như mỗi ngày đều có thay đổi,
mỗi ngày đều là làm mới bản thân, còn người khác lại không được như vậy.
Thời gian trôi qua rất nhanh, lần săn bắn thứ hai cũng đã xong.
Lần săn bắn này có thu hoạch không lớn như lần thứ nhất, dù sao không có khả
năng mỗi lần xuất chinh đều có thể diệt toàn bộ địch nhân, có đôi khi cũng cần
một có vận khí tốt. Bất quá cũng không đến mức gọi là kém, tổng thu nhập của lần
săn bắn thứ hai cũng đạt đến 7000 Thần tệ, Diệp Trần được phân phát đến hơn một
nửa số đó, là 3800 Thần tệ.
Lần săn bắn thứ ba, Phi Linh chiến đội lại tạo ra kỳ tích khi tiêu diệt sạch Hải
Ma chiến đội, một chiến đội của Ma Thần thiên đường, tổng thu nhập so với lần
thứ nhất còn nhiều hơn, đạt đến 24.000, Diệp Trần trọn vẹn được phân phát đến 17.000.
Tính ra, Diệp Trần tại Thú Liệp chiến trường đã lấy được số lượng Thần tệ tiếp
cận bốn vạn rồi, mà hắn chỉ mới tiến hành ba lượt săn bắn mà thôi.
Đương nhiên, Thần tệ dù có nhiều hơn nữa thì tại trên tay Diệp Trần cũng sẽ bị
tiêu hết nhanh chóng trong vòng vài tháng.
Xem ra cũng đã hết cách rồi, Thời Gian Tháp quá tiêu hao Thần tệ, quả thực là một
cái động không đáy. Tại tầng hai Thời Gian Tháp, Trung cấp thành viên một ngày phải
trả là 350 Thần tệ, một tháng tựu là một vạn lẻ năm trăm. Mà mỗi lần thu hoạch của
Diệp Trần cũng chỉ gần kề có thể ở ngây ngốc bên trên Thời Gian Tháp tầng thứ
hai chừng một tháng.
"Diệp Trần! Đa tạ ngươi lúc trước đã lựa chọn gia nhập Phi Linh chiến đội,
đa tạ."
Hoàng Hằng Phi rất cảm khái cùng tiếc nuối, hắn thập phần hi vọng Diệp Trần có
thể tiếp tục lưu lại Phi Linh chiến đội, có mặt Diệp Trần tại Phi Linh chiến đội,
sau ba lượt săn bắn thì tổng thu nhập đã vượt qua năm vạn, cái này đã không
cách nào tưởng tượng nổi rồi, phải biết rằng mỗi lần sắn bắn, thu hoạch của Sơ
cấp đội ngũ có thể đạt tới 2000 thì đã coi là không tệ rồi, sau ba lượt cũng tựu
chừng 6000, chênh lệch đã không thể tính bằng lẽ thường nữa.
Nhưng là hết cách rồi, Diệp Trần là Trung cấp thành viên, hắn nhất định phải đi
Trung cấp chiến trường săn bắn, đương nhiên, Hoàng Hằng Phi cũng chân thành
chúc phúc Diệp Trần, ở lại Phi Linh chiến đội sẽ chỉ làm liên lụy Diệp Trần mà
thôi, hắn có một môi trường rộng rãi ở phía trước để có thể đạt được càng nhiều
Thần tệ hơn nữa, Phi Linh chiến đội bất quá chỉ là khởi điểm, tuyệt nhiên không
phải là điểm cực hạn của hắn.
"Không có các ngươi thì một mình ta cũng không làm được gì, không cần phải
nói cám ơn đâu." Diệp Trần lắc đầu, nói tiếp: "Lãnh Phi Phàm không thể
kém hơn bao nhiêu so với ta, có hắn tại Phi Linh chiến đội thì một ngày nào đó chiến
đội của chúng ta sẽ xưng bá khắp Sơ cấp chiến trường săn bắn này."
Lãnh Phi Phàm tại một tháng trước đã xông đến Chiến Thần tháp tầng thứ năm, trải
qua lời mời của Diệp Trần, Lãnh Phi Phàm đã gia nhập Phi Linh chiến đội, bù đắp
vị trí thành viên thiếu khuyết. Diệp Trần cũng nhìn ra, Lãnh Phi Phàm hoàn toàn
chính xác rất có thực lực, tiềm lực thập phần mạnh mẽ, có lẽ hắn không am hiểu
Không Gian Áo Nghĩa, không cách nào trợ giúp Phi Linh chiến đội đạt được đại lượng
Thần tệ, thực lực trước mắt cũng không tính là rất mạnh, nhưng bất quá theo thời
gian trôi qua, số lượng Thần tệ đạt được sẽ gia tăng, nhất định Lãnh Phi Phàm tất
nhiên sẽ có tiến bộ trên diện rộng.
"Ha ha, chúng ta đương nhiên tin tưởng Lãnh Phi Phàm, hắn tại Thần Chi Nhạc
Viên cũng là thiên tài hiếm có đấy."
Lãnh Phi Phàm gia nhập làm cho bốn người Hoàng Hằng Phi thật cao hứng, ít nhiều
gì cũng bù đắp được một chút tiếc nuối.
Tại mọi con đường ở Thần Chi Nhạc Viên, Lãnh Phi Phàm đều một mình tự bước đi.
Trước khi gia nhập Phi Linh chiến đội, hắn đã cân nhắc không ít nhưng cuối
cùng vẫn đáp ứng, hắn không sợ mọi người so sánh mình với Diệp Trần, là một đao
khách, chỉ có thể thua nhưng tuyệt đối không thể sợ hãi, bởi vì đao khách là
dũng giả, mà đã là dũng giả thì không cho phép mình sợ bất kỳ thứ gì.
...
Thần Chi Nhạc Viên khách điếm.
"Hoan nghênh gia nhập Băng Sương chiến đội."
Hoàng Phủ Ngọc nắm tay cùng Diệp Trần.
"Cái này là vinh hạnh của ta."
Diệp Trần liếc đánh giá bọn người Hoàng Phủ Ngọc, chậm rãi nói: "Đội đã tổn
thất một người rồi sao?" Trung cấp chiến đội nếu đủ quân số là sáu người,
hiện tại Băng Sương chiến đội chỉ có bốn người, trước kia là năm người, đương
nhiên hiện tại có thêm Diệp Trần nữa thì lại có được năm người rồi.
Đội phó Hầu Lỗi của Băng Sương chiến đội trầm giọng nói: "Cường đội tại Trung
cấp chiến trường săn bắn có thể nói là như mây, ngoại trừ một số ít đội ngũ thì
không có đội ngũ nào dám tự khẳng định có thể toàn thân trở ra, lần săn bắn trước,
chúng ta đã đụng phải Ma Thú chiến đội, do vậy quân số chúng ta đã hứng chịu
thiệt hại khi bị bọn hắn giết chết hai người, đương nhiên, chúng ta cũng đã tiêu
diệt được 1 tên trong bọn hắn."
Ma Thú chiến đội là một trong các Trung cấp đội ngũ của Ma Thần thiên đường,
toàn bộ thành viên đều là ma thú.
"Diệp Trần, nghe nói ngươi đã xông đến Chiến Thần tháp tầng thứ bảy rồi à?"
Thành viên Hứa Tiêu của Băng Sương chiến đội hiếu kỳ hỏi.
Diệp Trần gật gật đầu, sau khi chấm dứt lần săn bắn thứ nhất, hắn tựu đã xông đến
Chiến Thần tháp tầng thứ bảy, bất quá khoảng cách đến Chiến Thần tháp tầng thứ
tám chỉ còn thiếu một khoảng cách ngắn nữa mà thôi, càng lên tầng cao của Chiến
Thần tháp thì độ khó khiêu chiến càng lớn, đối với tầng thứ sáu thì Diệp Trần lập
tức đã vượt qua, còn độ khó ở tầng thứ bảy tức thì đã vượt qua gấp mười lần tầng
6, trong thời gian ngắn mà muốn vượt qua thì cũng có chút khó khăn.
"Thật lợi hại, ta đến Thần Chi Nhạc Viên này đã hơn 100 năm rồi, nhưng như
trước vẫn dừng lại tại Chiến Thần tháp tầng thứ bảy đấy." Nghe Diệp Trần xác
định mà Hứa Tiêu
kính nể vô cùng, hắn cho tới bây giờ còn chưa thấy qua người
nào có tiến bộ thần tốc như vậy, lúc này chỉ mới qua không đến hai năm mà Diệp Trần rõ ràng đã xông đến
Chiến Thần tháp tầng thứ bảy.
"Chỉ là có chút vận khí mà thôi."
Diệp Trần không phải là khiêm tốn, mà thực sự tiến bộ của hắn có thể tăng nhanh
như vậy là vì may mắn có được Không Gian Áo Nghĩa, nếu không có Không Gian Áo
Nghĩa thì thành quả của hắn sẽ không thể nào huy hoàng được như vậy.
"Vận khí cũng là một bộ phận của thực lực đấy, nghe nói ở bên trong Sơ cấp
chiến trường săn bắn, nhờ có ngươi mà Phi Linh chiến đội đã để cho rất nhiều
chiến đội khác phải khiếp sợ như sợ cọp vậy, nghĩ đến đúng là không sai mà."
Hoàng Phủ Ngọc cảm thấy may mắn vì bản thân mình đã sớm đoán đúng về Diệp Trần,
số lượng đội ngũ tại Sơ cấp Thú Liệp chiến trường mặc dù không nhiều như ở Trung
cấp Thú Liệp chiến trường, nhưng cũng không phải là ít, Phi Linh chiến đội ít
nhất cũng có thể được sắp xếp đến trước hạng 15, nhưng vì nhờ vào một mình Diệp
Trần mà rõ ràng Phi Linh chiến đội đã trở thành một trong các Vương giả đội ngũ
tại Sơ cấp Thú Liệp chiến trường, chỉ qua ba lượt săn bắn mà đã có hai lần tiêu
diệt toàn bộ đội ngũ địch quân, một lần khác thì đánh chết ba tên địch nhân, loại
thành tích này đã không thể dùng “ưu tú” để hình dung nữa rồi, mà phải là “huy
hoàng” đấy.
"Đến đây, cầu chúc cho lần săn bắn đầu tiên chúng ta khai kỳ đắc thắng, chiến
thắng vẻ vang ngay từ trận đầu."
Hoàng Phủ Ngọc bưng chén rượu lên mời mọi người.
...
"Hi vọng trận săn bắn này có thể kiếm được đủ lượng Thần tệ mong muốn a!"
Từ nửa tháng trước, Diệp Trần đã tiêu sài hết số Thần tệ, có thể nói là kiếm được
nhiều, xa hoa cũng nhiều, hắn nhìn ra, Thời Gian Tháp thực sự không phải là nơi
mà người bình thường có thể tiến vào, nhất là tầng thứ hai.
Dưới tình huống như vậy, Diệp Trần chỉ có thể đem hi vọng của mình ký thác vào bên
trên Trung cấp Thú Liệp chiến trường.
Tại Trung cấp Thú Liệp chiến trường, đối với cá nhân săn bắn, nếu đánh chết được
một gã địch nhân thì phần thưởng là 1000 Thần tệ, còn đối với đội ngũ săn bắn,
đánh chết một gã địch nhân sẽ được thưởng 12.000 Thần tệ, nếu có thể tiêu diệt toàn
bộ đội ngũ địch quân thì là hai mươi tám vạn tám ngàn, đương nhiên, cái này
trên cơ bản rất không có khả năng rồi, thực lực càng cường đại thì càng không
dễ dàng bị đánh chết, dù là đánh không lại cũng hoàn toàn có thể đào thoát. Tại
Trung cấp Thú Liệp chiến trường, bình quân mỗi 5 năm mới có một chi đội ngũ bị tiêu
diệt toàn bộ, mà thực lực của Diệp Trần tại Băng Sương chiến đội chỉ thuộc về dạng
bình thường, còn không sánh bằng Hoàng Phủ Ngọc cùng đội phó Hầu Lỗi, tất nhiên
sẽ không có khả năng trợ giúp bọn hắn tiêu diệt toàn bộ đội ngũ địch quân.
Bất quá dù là đánh chết hai ba tên địch nhân thì thu hoạch cũng đã rất lớn
rồi, mà ngoại trừ chiến tranh giữa các đội ngũ, tại Trung cấp Thú Liệp chiến
trường, đánh chết Thần Trùng cũng có được thu hoạch tương đối khả quan, mỗi con
Thần Trùng sẽ kiếm được 200 Thần tệ.
...
Thời gian trôi qua rất nhanh, đã đến lúc Diệp Trần và Băng Sương chiến đội tiến
nhập vào Thú Liệp Tháp.
Số lượng thành viên của bọn hắn đã được bổ sung đủ sáu người, mọi sự đã được chuẩn
bị đầy đủ.
...
Say bảy ngày hoàn tất cuộc đi săn, sáu người bọn hắn lông tóc không tổn hao gì khi
ly khai Thú Liệp Tháp.
"Lần này cuối cùng đã để cho Ma Thú chiến đội phải trả một cái giá lớn, Diệp
Trần, may mà có không gian bất động năng lực của ngươi, bằng không, đoán chừng
chúng ta cũng phải tổn thất một hai người rồi, mà lại không có biện pháp đạt được
nhiều Thần tệ như vậy ah."
Sáu người tâm tình rất tốt, bọn hắn tuy không thể diệt toàn bộ Ma Thú chiến đội
nhưng lại đánh chết ba gã thành viên của chúng, kết quả này thì không cách nào
tưởng tượng nổi đấy.
Diệp Trần có thực lực tuy là Chiến Thần Tháp tầng thứ bảy, không bì kịp với đội
trưởng Hoàng Phủ Ngọc cùng đội phó Hầu Lỗi, nhưng hắn đối với đội ngũ lại có tác
dụng thập phần to lớn, rõ ràng vượt qua cả đội trưởng Hoàng Phủ Ngọc, Siếp Na
Kiếm Vực của hắn có thể phụ trợ những người khác nhanh chóng đánh chết đối thủ,
có thể nói đây là một kiểu chiến lực toàn năng.
Đối với kết quả này, mọi nghi kị trước đó đối với Diệp Trần của Hầu Lỗi cùng Hứa
Tiêu cũng tiêu biến hết, trước đó, bọn hắn kỳ thật còn lo lắng Diệp Trần không
cách nào thoáng cái thích ứng được với hoàn cảnh ác liệt tại Trung cấp Thú Liệp
chiến trường, nhưng bọn hắn đã quá lo lắng rồi.
Diệp Trần cười cười, không nói gì.
Lần săn bắn này, hắn xuất lực như cũ vẫn là nhiều nhất, đạt đến 20 điểm, Hoàng
Phủ Ngọc mười lăm, Hầu Lỗi mười ba, ba người khác cộng lại là mười hai, mà tổng
xuất lực là 60.
Về phần tổng thu nhập lần này, chiến đội đạt được đến 72600 Thần tệ, đánh chết
ba gã địch nhân là ba vạn sáu thần tệ, đánh chết 150 con Thần Trùng là ba vạn
Thần tệ, tăng thêm một thành ban thưởng đội ngũ nữa, tổng cộng là 72600.
Căn cứ vào tỉ lệ xuất lực, Diệp Trần đã nhận được 24200 Thần tệ, nhìn như chỉ nhiều
hơn ba bốn thành so với tại Sơ cấp Thú Liệp chiến trường, nhưng bất quá tại Trung
cấp Thú Liệp chiến trường này, Diệp Trần không có khả năng mỗi lần xuất chinh đều
có thể tiêu diệt được toàn bộ đội ngũ địch quân, ví dụ như tại lần thứ hai săn
bắn với Phi Linh chiến đội, tổng thu nhập cả đội cũng chỉ có 7000 Thần tệ mà
thôi.
Mà Trung cấp Thú Liệp chiến trường thì có thu nhập ổn định nhiều hơn, có lẽ lần
này có vận khí khá tốt, bất quá nếu vận khí không đủ thì mỗi lần săn bắn đều có
thể đạt thu hoạch ít nhất là hơn 5000, bởi vì Siếp Na Kiếm Vực của Diệp Trần là
khắc tinh của Thần Trùng, hoàn toàn có thể đem Thần Trùng trở thành chỗ thu nhập
lớn nhất, so với đánh chết địch nhân còn muốn có lợi hơn nhiều.
Nếu không có Diệp Trần, tổng thu nhập đoán chừng tối đa chỉ được hai vạn Thần tệ,
bởi vì tại Thú Liệp chiến trường, có rất ít đội ngũ nào dám dây dưa cùng Thần
Trùng.