"Sử
Đào!"
Trần Thanh Hải truyền âm cho Sử Đào.
"Trưởng lão, ngài đừng ngăn cản ta, ta phải đánh với hắn một trận." Sử
Đào cho rằng Trần Thanh Hải muốn ngăn cản hắn nên cự tuyệt trước.
Trần Thanh Hải cười khổ, nói: "không phải ta ngăn cản ngươi, mà là cảnh
báo ngươi phải cẩn thận một chút, thực lực của hắn không thể khinh thường đâu,
ngàn vạn lần không được xem hắn như một Sinh Tử Cảnh Ngũ trọng thiên Vương giả bình
thường đấy."
"Yên tâm đi, trưởng lão còn không biết thực lực của ta sao?" Sử Đào
thập phần tự tin, với tư cách là Bạch Ngân Cự Long, linh khu của hắn từ rất sớm
đã đạt đến Thất giai, lại được phối hợp thêm Bạch Ngân Long lực nên ở cùng cảnh
giới thì số người có thể chống lại hắn cũng không có bao nhiêu, dù là đem tu vi
áp chế tại Sinh Tử Cảnh Ngũ trọng thiên cảnh giới thì hắn cũng có nắm chắc có
thể chiến thắng đại bộ phận Sinh Tử Cảnh thất trọng thiên Phong Đế Vương giả,
dù sao Long tộc võ học cùng một ít thủ đoạn của hắn hoàn toàn không phải tầm
thường.
"Nơi đây quá nhỏ, chúng ta đến Tinh Không đánh một trận đi."
Thân hình Sử Đào lóe lên rồi phá không bay về phía Tinh Không.
"Sử Đào tính cách có chút nóng nảy, vào thời khắc mấu chốt, ta sẽ ngăn hắn
lại." Trần Thanh Hải cũng hiểu được Sử Đào rất hiếu thắng, ngụ ý của hán không
cần nói cũng biết, lúc Diệp Trần gặp nguy hiểm thì hắn hội sẽ ngăn cản Sử Đào,
miễn cho Sử Đào đánh bị thương hoặc là đánh chết Diệp Trần, dẫn đến phong ba không
tốt.
"Cái này không cần lo lắng, ta tin tưởng hắn không thể gây thương tổn đến ta
đâu."
Diệp Trần thản nhiên nói.
"Tốt."
Trần Thanh Hải ha ha cười, tuy phát động sau nhưng lại đến trước, thân hình vừa
lập loè một cái đã xuất hiện ở trong tinh không, điều này đã không cách nào
dùng “tốc độ bình thường” để hình dung nữa mà đây chính là “thuấn di” thực sự, những
Sinh Tử Cảnh bát trọng Thiên Vương giả cường đại không chỉ ở phương diện lực công
kích, mà là cường đại ở tố chất tổng hợp.
"Chúng ta cùng đi đến đó."
Diệp Trần nắm lấy tay Từ Tĩnh rồi triển khai Siếp Na Kiếm Vực, phóng lên trời.
Tốc độ tuy không bằng Trần Thanh Hải nhưng lại nhanh hơn một tí so với Sử Đào.
Chỉ chốc lát sau công phu bốn người đã tới trong tinh không trống rỗng, vị trí
này cách Huyền Trọng tinh rất xa nên dư ba của cuộc chiến đấu sẽ không gây ảnh
hướng đến nó.
"Hãy xưng danh tính của ngươi ra đi, riêng ta là Ngân Long Đế Sử Đào, là một
người chưa từng gặp thất bại qua."
Trên người Sử Đào tỏa ra một tầng ngân quang sáng chói, ngay cả hai mắt cùng mái
tóc cũng đều như vậy, vũ khí của hắn là một đôi bao tay. Thông thường, Long tộc
Cự Long am hiểu trảo pháp và quyền pháp tương đối nhiều.
"Diệp Trần."
Sử Đào đã áp chế hai trọng thiên tu vi nên Diệp Trần cũng không có ý định sử dụng
Vĩnh Dạ Đế Kiếm, chỉ cần Ngân Xà Bảo Kiếm vậy là đủ rồi, tay phải giữ tại trên
chuôi kiếm, Diệp Trần lạnh nhạt nói.
"Diệp Trần, tốt, chiến đấu bắt đầu, tiếp ta một quyền."
Sử Đào cũng không nói nhảm, Ngân sắc khí diễm trên người hắn bộc phát ra tựa
như một mặt trời Ngân sắc vậy. Ngay lập tức, trong mặt trời ngân sắc xuất hiện ra
một quyền thủ, cái quyền thủ này lúc đầu vẫn còn ở ngoài trăm dặm nhưng chỉ sau
một khắc nó đã lao đến khoảng cách ba trượng trước người Diệp Trần. Quyền thủ Ngân
sắc cực lớn như bao quát cả Thiên Địa, thượng diện của nó lại có từng đạo đường
vân.
Hưu!
Diệp Trần hóa thành một đạo lưu quang, lập tức biến mất tại chỗ làm cho Ngân sắc
quyền thủ oanh kích vào hư không, quyền kình bộc phát và không ngừng lan ra đến
Tinh Không xa xôi. Lúc xuất hiện lần nữa, khoảng cách giữa Diệp Trần và Sử Đào đã
không còn tới ba dặm, Ngân Xà Bảo Kiếm lập tức ra khỏi vỏ kích bắn ra một đạo
xà kiếm khí, quấn về phía cổ Sử Đào.
"Ồ! Tốc độ thật nhanh!"
Trần Thanh Hải lắp bắp kinh hãi.
Tốc độ vừa rồi của Diệp Trần xa xa vẫn không đạt đến tốc độ ánh sáng, nhưng đây
chỉ mới là tốc độ khởi động, nếu như cho hắn thời gian gia tốc thì rất có thể sẽ
đột phá chướng ngại mà đạt tới cấp bậc tốc độ ánh sáng.
"Toái cho ta!"
Sử Đào đến cùng vẫn không phải là người bình thường, hắn lập tức tiến lên phía trước
một bước rồi đánh vào đạo Ngân Xà Kiếm khí, “Bang”, Ngân Xà Kiếm Khí có tính thập
phần bền dẻo và điên cuồng lũy động, chỉ trong nháy mắt đã va chạm hành trăm
ngàn lần với nắm đấm của Sử Đào, cuối cùng làm nó nổ “ầm” một tiếng rồi hóa
thành một đoàn Ngân sắc hỏa hoa sáng lạn. Trái ngược hoàn toàn với nhận định của
Sử Đào, hắn không có ngờ tới Ngân Xà Kiếm khí lại “khó chơi” đến như vậy, dưới
lực dư ba, hắn không khỏi rút lui về sau mười bước, rơi xuống hạ phong.
Sắc mặt tái nhợt đi, Sử Đào nộ quát một tiếng, "Không tốt."
“Oanh”!
Sử Đào lại tung ra một quyền nữa, lần này, một đạo khí kình Ngân sắc Long ảnh theo
nắm đấm của Sử Đào vọt ra.
Cự Long quyền pháp - Ngũ giai Thánh Long quyền.
Thánh Long quyền chính là võ học bất truyền của Long tộc mà Từ Tĩnh đã từng thi
triển, lúc trước, khi ở vòng thứ hai của Thiên Vương bảng, Bạo Long Dương Đình
cũng có thi triển qua. Thánh Long quyền mà Từ Tĩnh thi triển, cao nhất chỉ là
Nhị giai, Bạo Long Dương Đình là Tứ giai, còn tên Sử Đào này rõ ràng lại cao
hơn một bậc, đạt đến Ngũ giai. Bạch Ngân Long lực dưới sự kích phát của Ngũ
giai Thánh Long quyền đã trực tiếp diễn biến thành khí kình
có hình rồng. Diệp
Trần có thể phát giác được, bên trong khí kình hình rồng này có ẩn chứa một thức
áo nghĩa độc nhất vô nhị, đó chính là Lực Lượng Áo Nghĩa.
Lực Lượng Áo Nghĩa liên quan đến đến quy luật vận chuyển của toàn bộ vũ trụ, bất
luận là vật thể gì cũng phải có lực tác dụng mới có thể vận chuyển, cho nên,
khi Lực Lượng Áo Nghĩa Viên Mãn sẽ vượt qua cả Không Gian Áo Nghĩa, trên thực tế,
nếu là một Luyện Thể Vương giả thực sự thì đối với Lực Lượng Áo Nghĩa sẽ không
có tăng phúc nhiều, tên Sử Đào này quả thực là tu luyện uổng phí rồi, dù sao tại
các phương diện khác thì Luyện Thể Vương giả đều kém hơn các Vương giả khác không
ít.
Không dám lãnh đạm, tay phải Diệp Trần giơ Ngân Xà Bảo Kiếm lên cao, trùng
trùng điệp điệp vung ra một đạo hỏa diễm kiếm khí, mang tất cả đi ra ngoài.
Tam Chuyển cực hạn kiếm pháp —— Phần Thiên Chân Kiếm.
"Cái gì, Tam Chuyển cực hạn kiếm pháp?"
Trần Thanh Hải lần nữa lắp bắp kinh hãi, hắn đã tung hoành Tinh Không suốt nhiều
năm như vậy, cho tới bây giờ vẫn chưa từng thấy qua Sinh Tử Cảnh ngũ trọng
thiên tu vi lại có thể sáng tạo ra Tam Chuyển cực hạn võ học, khó trách đối
phương thoạt nhìn một điểm cũng không luống cuống.
Nhìn thì có vẻ chậm, nhưng thực sự lại rất nhanh, khí kình hình rồng cùng hỏa
diễm kiếm khí trùng kích vào nhau.
“Oanh!”
Phảng phất như hai khỏa siêu đại tinh cầu va chạm vào nhau với tốc độ cực nhanh,
khuếch tán ra một tầng rung động cực lớn, từng lớp sóng xung kích mãnh liệt
tràn ra, phảng phất như nơi đây đã trở thành thế giới hải dương vậy.
Cuối cùng, khí kình hình rồng cùng hỏa diễm kiếm khí đã đồng quy vu tận, bất
quá như âm vẫn chưa hết, hỏa diễm kiếm khí nhìn như đã bị dập tắt thì bỗng
nhiên lại tuôn trào ra đợt công kích thứ hai, tác dụng chậm của Phần Thiên Chân
Kiếm đã đến.
Vội vàng không kịp chuẩn bị nên Sử Đào căn bản không kịp né tránh, hai tay hắn giao
nhau chống đỡ khiến cả người bị oanh kích bay ra xa, Ngân Quang trên người lập
loè mà sắc mặt tái nhợt.
"Cái này là Lực Lượng Áo Nghĩa sao?"
Diệp Trần cảm giác được, lực lượng áo nghĩa của đối phương đã làm suy yếu rất
nhiều tác dụng chậm của Phần Thiên chân kiếm, ngẫm lại cũng đúng, bất kỳ vật gì
cũng đều liên quan đến lực tác dụng, ngay cả Phần Thiên Chân Kiếm cũng không
ngoại lệ, mà Lực Lượng Áo Nghĩa lại rất hỗn loạn tại địa điểm bạo tạc, nên tất
nhiên của tác dụng chậm từ Phần Thiên chấn kình đã bị ảnh hưởng nhất định, nếu
không thì lực công kích không chỉ có như vậy.
"Luyện Thể Vương giả thật đúng là đáng sợ."
Đại đa số Long tộc Cự Long đều là Luyện Thể Vương giả.
Bị chấn bay lui về phía sau đến hơn vạn dặm, Sử Đào mới ngừng lại được, hắn lạnh
lùng nhìn thoáng qua Diệp Trần, "Kiếm pháp không tệ, đáng tiếc lực công
kích quá kém, ngay đến tư cách gãi ngứa cho ta cũng không có."
"Vậy sao? Ngươi cứ thử xem."
"Thử thì tất nhiên phải thử rồi."
Ngân sắc khí diễm trên người Sử Đào càng lúc càng tăng lên, đạt đến cực hạn Sinh
Tử Cảnh ngũ trọng thiên, chỉ chênh lệch một bước nhỏ nữa thì tựu là Sinh Tử Cảnh
lục trọng thiên, “vèo”, ngân sáng lóng lánh, Sử Đào phi tốc trùng kích tới một
quyền, hai quyền, ba quyền,..., trọn vẹn mười quyền. Mười đạo Ngân sắc hình
rồng khí kình bạo phóng tới Diệp Trần với nhiều góc độ khác nhau.
Diệp Trần sắc mặt vẫn bất biến, lập tức cánh tay phải nắm lấy Ngân Xà Bảo Kiếm không
ngừng mê huyễn, phảng phất như có thể huyễn hoặc ra đến chín cánh tay phải vậy,
nhưng điều này vẫn không có gì đáng nói, mà quan trọng nhất chính là Ngân Xà Bảo
Kiếm trong tay Diệp Trần cũng xuất hiện biến hóa, một tầng hủy diệt Kiếm Ý màu
đen tựa giống như mực nước bắt đầu theo chuôi kiếm lan tràn đến mũi kiếm.
Thất giai Hủy Diệt Kiếm Ý xuất chiêu.