Tại vị trí chân
núi có một khu vực rộng lớn đến ngàn trượng dày đặc âm khí, lại vừa là nơi dùng
để tiếp khách! Ở giữa là một ngọn núi vô danh có hình dạng là một chiếc xương
sọ, hai mắt thâm sâu của nó như được thắp sáng bởi Quỷ Hỏa, tựa hồ như có linh
trí vậy.
Âm Sơn cùng khu vực tiếp khách được nối liền nhau bởi một con đường bằng đá cái
dài đến vạn trượng, hai bên con đường bằng đá này được treo đầy các đèn lồng
màu đỏ bằng giấy, khi những cơn âm gió thổi qua, các đèn lồng màu đỏ liền chao
đảo và phát ra những tiếng vang.
Lúc này, trên đài tiếp khách đã có bốn đạo nhân ảnh đang đứng đó, trên người
phát ra khí tức mạnh không thua gì Ngũ Lăng Lão Tổ, nhưng lại không giống với hắn
ở chỗ, những người này trông rất già nua, khí tức trên thân thể tuy rất mạnh,
nhưng lại lộ ra dáng vẻ như “Tây Sơn ngày càng mỏng” vậy.
"Mấy lão già này đã ở đây rồi à?!."
Nhìn thấy bốn đạo thân ảnh trên đài tiếp khách, ánh mắt
Ngũ Lăng Lão Tổ liền trở nên luyến thoắng.
"Ngũ Lăng lão quái, nếu đã tới thì cứ ra mặt đi."
Một lão tẩu thoạt nhìn có vẻ gầy yếu và khô héo, hướng về phía Ngũ Lăng Lão Tổ
khàn khàn cười nói.
"Âm Dương lão quái, lần nào cũng có thể gặp lại ngươi, thật là có
duyên." Ngũ Lăng Lão Tổ cười lớn một tiếng, trong nháy mắt ra hiện trên
đài tiếp khách.
Âm Dương lão quái mà hắn vừa nói chính là một vị Chuẩn Tôn Tà Linh Tộc, tên là
Âm Dương Tẩu, chỉ có lớn tuổi hơn so với Ngũ Lăng Lão Tổ chứ không thể kém hơn,
mụ đã sống gần 11 vạn năm. Sở dĩ có thể vượt qua đại nạn là bởi vì trước kia đã
từng lấy được hai quả U Minh Quả, vì vậy tuổi thọ mới có thể tăng thêm một vạn
năm. Âm Dương Tẩu tinh thông Âm Dương áo nghĩa, tuyệt học Âm Dương Cực Biến của
mụ chính là một trong những tuyệt học khó đối phó nhất mà Ngũ Lăng Lão Tổ từng gặp
qua.
"Hắc hắc, mỗi lần nhìn thấy ngươi thì vận khí của
ta đều không tệ, lần này hy vọng cũng như thế." Âm Dương Tẩu ánh mắt thật
thâm sâu, trên người tỏa ra tà khí âm trầm chẳng thua kém bao nhiêu so với những
nơi đầy quỷ khí lạnh lẽo trong địa ngục.
"Khụ khụ, Ngũ Lăng lão quái, nếu mọi người có thể chạm mặt ở chỗ này, vậy
thì không bằng liên thủ cùng hưởng lợi, ngươi thấy thế nào?"
Đứng ở cách đó không xa, một lão bà chống quải trượng, ho khan một tiếng, nói.
Ngũ Lăng Lão Tổ hướng nhìn sang đối phương, chần chờ nói: "Vị này hẳn là Dạ
Quỷ Bà Bà sao!"
"Chính xác, chính là lão thân, ý ngươi thế nào?"
Dạ Quỷ Bà Bà là một Chuẩn Tôn Dạ Xoa Tộc, đã sống được hơn một vạn bốn nghìn
năm tuổi rồi.
"Liên thủ sấm quan tựa hồ là ý kiến tốt, vậy thì ta cung kính không bằng
tuân mệnh, về phần nhị vị lão phu này, ta cũng không nhận ra, làm phiền các
ngươi giới thiệu qua dùm." Tại đây có khá nhiều lão quái của các chủng tộc,
Ngũ Lăng Lão Tổ cũng không biết hết toàn bộ, nhất là một số lão quái đã lánh đời
từ lâu.
Âm Dương Tẩu cười lạnh một tiếng, "Vị này là Đại Lực Lão Tổ của Man Tộc, còn
vị này là Kim Quang Lão Tổ của Yêu Tộc."
Đại Lực Lão Tổ có vóc người rất khôi ngô, chừng hơn hai
thước, chẳng qua là tấm lưng có chút hơi khom, hai mắt chớp động mang theo một
tia tử khí, đây là dấu hiệu đại nạn sẽ đến với đối thủ của hắn trong thời gian không
xa sắp tới.
Kim Quang Lão Tổ thì ngược lại so với Đại Lực Lão Tổ, thân hình của hắn kỳ dị
và thấp vô cùng, rõ ràng là một đứa trẻ nhưng lại có một đôi mắt khàn khàn, chợt
đôi lúc lại hiện lên kim quang bén nhọn vô cùng.
Ở thế giới bên ngoài, tất cả mọi người là tử địch của nhau, nhưng ở chỗ này, tất
cả bọn hắn đều là vì mạng sống mà đến, nếu giết chết ngươi mà ta sống cũng
không lành lặn thì việc đó căn bản không có bất cứ ý nghĩa gì, đây cũng là nguyên
nhân chủ yếu vì sao lúc trước bốn người bọn hắn không chém giết lẫn nhau.
"Đã sớm nghe nói qua đại danh của Ngũ Lăng Lão Tổ, hôm nay được diện kiến…suy
cho cùng cũng chẳng có gì đặc biệt cả." Đại Lực Lão Tổ tựa hồ có chút ân
oán đối với Ngũ Lăng Lão Tổ, liền buông giọng điệu bất hảo.
Ngũ Lăng Lão Tổ cũng không phải là kẻ lương thiện, bên ngoài thì cười hòa nhã nhưng
bên trong u ám, nói: "Người của Man Tộc xem ra cũng có chút cuồng vọng tự
đại, bất quá thiên tài Man Tộc các ngươi cũng không phải vô dụng, đem chúng luyện
chế thành khôi lỗi thì thân thể lại rất mạnh đấy."
"Hừ!"
Đại Lực Lão Tổ hừ lạnh một tiếng, mắt lộ hung quang nói: "Ta hỏi ngươi, Thất
đệ tử của lão bằng hữu Thiên Lang của ta, có phải bị ngươi bắt đi hay không, tốt
nhất ngươi nên nhanh chóng đem hắn trở lại như cũ, nếu không đừng trách ta không
khách khí với ngươi."
"Ngươi nói Thiên Lang, hẳn là Thiên Lang lão quái sao? Hắn mặc dù cũng là
nhân vật có tiếng đấy, nhưng bất quá mọi việc muốn nói cũng phải có chứng cớ,
ngươi có tận mắt thấy ta bắt Thất đệ tử của hắn đi không?."
Ngũ Lăng Lão Tổ mặc dù không sợ hãi Đại Lực Lão Tổ cùng Thiên Lang lão quái, nhưng
cũng không muốn cùng hai người này kết làm tử thù, cho nên hắn tuyệt đối sẽ
không thừa nhận chuyện này, dĩ nhiên, Thất đệ tử của Thiên Lang lão quái đúng
là bị hắn luyện chế thành tượng gỗ, lúc đó gã tiểu bối kia cũng đã nói hắn là đệ
tử của Thiên Lang lão quái.
"Ngũ Lăng lão quái, ngươi không qua mặt ta được đâu, ta biết chính là do ngươi
làm đấy."
Đại Lực Lão Tổ có bảy thành nắm chắc là do hắn ta làm, chỉ cần đối phương thừa
nhận thì chuyện này sẽ dễ xử
lý rồi.
"Đại lực lão tặc, ngươi cho rằng ta sợ ngươi à, ta nói lại lần nữa cho
ngươi rõ, chuyện này không liên quan gì đến ta cả, ngươi muốn chiến, ta liền
chiến với ngươi, dù lão phu dù có liều mạng hay bị thương thì cũng phải mạt sát
ngươi một phen đấy."
"Được rồi, nhị vị, nơi này là địa ngục, hết thảy chuyện của ngoại giới đều
không được phép nhắc lại ở chỗ này, chờ khi rời khỏi địa ngục rồi hẵn bàn lại
ân oán, những lời tục tĩu vừa rồi, người nào đã nói thì xin hãy tự trọng."
Âm Dương Tẩu không muốn để ý tới chuyện tình của Ngũ Lăng Lão Tổ cùng Đại Lực
Lão Tổ, nhưng hai người này đều là Chuẩn Tôn, nếu để cho bọn họ náo loạn thì
nói không chừng sẽ kinh động một vài cường đại sơn quỷ ở phụ cận.
"Âm Dương lão quái nói không sai, lão thân tới địa ngục là vì U Minh Quả,
không phải là đến để nghe các ngươi ồn ào." Dạ Quỷ Bà Bà cũng lên tiếng.
Đại Lực Lão Tổ từ trước đến giờ tính tình rất thô bạo, đang muốn cự cãi thì lại
bị một ánh mắt của Kim Quang Lão Tổ ngăn trở.
"Chớ có lỗ mãng, chuyện này về sau hãy nói."
Kim Quang Lão Tổ truyền âm cho Đại Lực Lão Tổ.
Tay nắm chặc quyền đến mức phát ra tiếng vang “kẽo kẹt, kẽo kẹt”, Đại Lực Lão Tổ
hừ lạnh một tiếng, nghiêng người đi mà không thèm nhìn tới Ngũ Lăng Lão Tổ nữa.
"Lão quỷ này thật sự ghê tởm, nếu có cơ hội, nhất định phải mạt sát hắn
ngay, nếu không thì sẽ là một tai họa cho ta đây." Ngũ Lăng Lão Tổ trong
lòng lạnh nhạt nói.
Chẳng biết từ lúc nào, năm Đại lão quái trên đài tiếp khách tẻ ngắt, cũng đều
cũng trầm mặc không nói lời nào nữa, ngay cả Dạ Quỷ Bà Bà cũng ngồi xếp bằng ở
trên đài và điều tức.
Ước chừng ba ngày thời gian trôi qua, hai mắt Quỷ Hỏa của chiếc đầu sọ khổng lồ
ở trên đài tiếp khách đột nhiên bành trướng, miệng mở ra và phát ra thanh âm lành
lạnh, "Hoan nghênh các vị đi tới Quỷ Khốc Sơn, muốn tiến vào núi này thì mỗi
người phải đóng mười đồng quỷ thạch, nếu không ắt sẽ gặp phải vô vàn tai họa bất
ngờ."
Dạ Quỷ Bà Bà mở hai mắt ra, bàn tay tìm tòi rồi lấy ra mười đồng xu bằng đá có
màu đen như mực, ném vào trong miệng đầu sọ kia, còn đám người Ngũ Lăng Lão Tổ cũng
nhất nhất làm theo.
Quỷ thạch chính là tiền tệ tại trong địa ngục này, tương đương với nguyên thạch
ở ngoại giới, nhưng so với nguyên thạch lại trân quý hơn vô số lần. Cái Quỷ Khốc
Sơn này tương đối tà môn, nếu không giao quỷ thạch ra thì đúng thực là sẽ gặp
phải vận rủi liên tục. Lần trước, một vị lão quái đồng hành cùng Ngũ Lăng Lão Tổ,
cũng bởi vì không tin chuyện này nên hết lần này tới lần khác đã không giao quỷ
thạch ra, kết quả là kể từ lúc bắt đầu tiến vào Quỷ Khốc Sơn, bất kỳ lúc nào
cũng nghe được tiếng quỷ khóc, cuối cùng tinh thần bị hỏng mất và mất tích ở trong
Âm Sơn.
Là người ở ngoại giới nên tất nhiên năm người họ sẽ không có quỷ thạch, thế nhưng
bọn hắn có thể đoạt được chúng ở trong chính địa ngục này, một vài quỷ vật hơi
chút cường đại thường mang trên người một hai khối quỷ thạch như vậy. Trãi qua tích
lũy sẽ không khó đạt được mười đồng quỷ thạch, sau khi nộp xong mười đồng quỷ
thạch, trên người Ngũ Lăng Lão Tổ còn có mười bốn khối, như vậy cũng đủ để lui tới
đây một lần nữa.
"Mấy vị cũng là những người khẳng khái, mời vào núi."
Đầu xương sọ cười cười một tiếng, liên tiếp những đèn lồng màu đỏ được đặt dọc
theo con đường tiếp khách bằng đá đồng loạt sáng lên.
"Đi!"
Âm Dương Tẩu dẫn đầu đi lên con đường bằng đá kia.
Năm người vừa đi lên con đường bằng đá trong một chốc thì tiếng xiềng xích giam
cầm thê lương bỗng nhiên tỏa tới, phảng phất như ở bốn phía đang có một ban nhạc
đại hình đang biểu diễn, quỷ ảnh và quỷ khí vô cùng nặng nề.
"Con mẹ nó thật là tà môn mà."
Đại Lực Lão Tổ mắng một tiếng.
Năm người càng lúc càng tiến xa hơn, cuối cùng cũng biến mất trên con đường bằng
đá.
Trên đài tiếp khách, chiếc đầu sọ um tùm cười nói: "Chỉ còn kém ba mươi
tám đồng nữa thôi, chỉ còn kém ba mươi tám đồng nữa, không còn xa nữa rồi."