Hấp thu xong
Địa Ngục ý chí của mười đạo Hoàng Tuyền Phong Bạo, U Minh Thánh Nhãn của Diệp
Trần đã đạt đến một cực hạn, nếu không củng cố thật tốt thì hắn sẽ bị Địa Ngục
ý chí chống trả. Trong Hồn Hải của hắn lúc này, Hủy Diệt Kiếm Hồn cùng với Bất
Hủ Kiếm Hồn đang cố gắng cân bằng mối quan hệ mới, trước kia chỉ là “hai phần
thiên hạ”, bây giờ là tạo thế chân vạc rồi.
Diệp Trần phát hiện, trải qua lần khảo nghiệm gần chết này, Hủy Diệt Kiếm Ý
cùng Bất Hủ Kiếm Ý đều có được bước tiến bộ nhảy vọt, đồng loạt đột phá đến Thất
giai đỉnh phong cảnh giới, khoảng cách đến Bát giai chỉ còn một bước ngắn mà
thôi. Mà Bát giai Hủy Diệt Kiếm Ý và Bất Hủ Kiếm Ý lại tương đương với Cửu giai
Kiếm Ý bình thường, như vậy đã đạt đến cực hạn của Kiếm Ý bình thường, có khả
năng cùng Chí Tôn bình thường đánh đồng rồi.
Trong truyền thuyết, Kiếm Vực sau khi đạt tới Cửu Trọng đỉnh phong sẽ có được một
tia kiếm lực của thần, đồng dạng như vậy, Kiếm Ý một khi đạt tới Cửu giai đỉnh
phong cũng có được một tia kiếm lực của thần. Nhưng cũng không ai biết được cái
Kiếm Ý này là Kiếm Ý bình thường hay là thuộc tính Kiếm Ý, đương nhiên, bất kể ra
sao, cho dù là Kiếm Ý bình thường mà đạt tới được Cửu giai đỉnh phong thì cũng sẽ
có thần uy mà người thường không thể tưởng tượng nổi. Bất quá cho tới tận ngày
nay, cũng chưa có vị Chí Tôn nào có thể đem ý chí cùng lĩnh vực đề thăng đến
mức tận cùng, lực lượng của thần không phải thứ dễ dàng có được như vậy.
Trong mắt nổi lên một tia lãnh ý, Diệp Trần chứng kiến được Ngũ Lăng lão tổ đã
đi ra khỏi tháp cao, hướng chỗ xa hơn chạy đi.
Diệp Trần tất nhiên sẽ không bỏ qua cho đối phương, trong tay đối phương vẫn còn
nắm giữ bốn vị bằng hữu của mình, nhưng với thực lực hiện tại của mình, cho dù được
phối hợp thêm U Minh Thánh Nhãn thì muốn chiến thắng được đối phương cơ hồ cũng
không có khả năng. Nếu chỉ dựa vào một đôi mắt mà có thể chiến thắng được Chuẩn
Tôn thì đó là chuyện không tưởng, thực lực Diệp Trần bây giờ tối đa chỉ có thể chống
lại đỉnh cấp Hoàng giả mà thôi, trong khi Ngũ Hành chi lực mà Ngũ Lăng lão tổ
giao cho hắn đã sớm bị Hoàng Tuyền Phong Bạo bẽ gãy rồi, không có khả năng gia
tăng thực lực cho Diệp Trần nữa. Mà Diệp Trần cũng không cần đến nó, Ngũ Hành
chi lực tuy có thể gia tăng thực lực của hắn, nhưng cũng là thủ đoạn khống
chế của Ngũ Lăng lão tổ đối với hắn.
Thế nhưng, nơi này là Địa Ngục, trải qua hành vi hấp thu Địa Ngục ý chí vừa rồi,
Diệp Trần phát hiện được, hắn có thể thông qua Địa Ngục ý chí mà khống chế
Hoàng Tuyền Phong Bạo.
Hoàng Tuyền Phong Bạo có thể giết Chuẩn Tôn, còn Diệp Trần thì có thể khống chế
Hoàng Tuyền Phong Bạo, điều đó có nghĩa rằng Diệp Trần cũng có thể giết Chuẩn
Tôn.
Thế sự tựu là kỳ diệu như vậy.
Chỉ chốc lát sau công phu, Diệp Trần đã khống chế được ba đạo Hoàng Tuyền Phong
Bạo. Thân thể lóe lên, Diệp Trần tiến vào bên trong của một đạo Hoàng Tuyền
Phong Bạo rồi dẫn theo hai đạo Hoàng Tuyền Phong Bạo khác đuổi theo Ngũ Lăng
lão tổ.
Hoàng Tuyền Phong Bạo có tốc độ nhanh hơn so với Ngũ Lăng lão tổ, nửa chén trà
nhỏ thời gian trôi qua, Diệp Trần chỉ cần bằng vào mắt thường cũng có thể thấy
được Ngũ Lăng lão tổ.
"Đến ba đạo sao?"
Ngũ Lăng lão tổ đồng tử co rụt lại.
"Ngũ Hành độn!"
Trên người phát ra tràn ngập ngũ thải quang mang, giúp cho tốc độ Ngũ Lăng lão
tổ bạo tăng, tựa như một đạo ngũ sắc lưu tinh vậy.
"Ngươi chạy thoát sao?"
Ở bên trong Hoàng Tuyền Phong Bạo, Diệp Trần hạ giọng nói.
Hắn vừa dứt lời thì Hoàng Tuyền Phong Bạo bạo chợt tăng tốc độ lên gấp 10 lần,
đây chính là dùng thủ đoạn thiêu đốt Quỷ Hồn chi lực cùng Địa Ngục ý chí để làm
đại tăng tốc độ lên.
"Lão phu liều mạng với ngươi."
Biết mình chạy không thoát, lệ khí Ngũ Lăng lão tổ chợt tăng vọt, hắn xoay người
tung một chưởng về phía một trong số ba đạo Hoàng Tuyền Phong Bạo kia.
Ngũ sắc chưởng ấn có ẩn chứa Ngũ Hành chi lực hoàn hảo, dù là đối với quỷ vật
cũng đều có lực sát thương cực lớn, Hoàng Tuyền Phong Bạo vốn là do vô số Hoàng
Tuyền quỷ tụ hợp thành, vì vậy cũng bị đánh tan rã một bộ phận.
Nhưng hai đạo Hoàng Tuyền Phong Bạo khác lại thừa cơ oanh kích lên người Ngũ
Lăng lão tổ, vốn dĩ chúng đã có thể đem đối phương thôn phệ rồi, nhưng chẳng qua
vì đối phương được một tầng ngũ thải quang mang bảo hộ nên Hoàng Tuyền Phong Bạo
bị dội ra một chút.
Oanh! Oanh! Oanh!
Một lần không được hai lần, hai lần không được ba lần...
Thời gian dần trôi qua, ngũ thải quang mang bảo hộ Ngũ Lăng lão tổ càng lúc
càng yếu đi, cuối cùng “ba” một tiếng rồi vỡ tan hệt như một cái bọt khí bị nổ
tung vậy.
"Ngũ Hành phong ấn!"
Không thể không nói, Ngũ Lăng lão tổ hắn với tư cách là một trong những cường đại
Chuẩn Tôn nên thủ đoạn lợi hại bảo vệ tánh mạng thường có tầng tầng lớp lớp. Lần
này, Ngũ Hành phong ấn không phải dùng để phong ấn Hoàng Tuyền Phong Bạo, dùng
lực lượng của một mình hắn thì tối đa chỉ có thể phong ấn được một đạo, hơn nữa
cũng không cách nào phong ấn trong thời gian quá dài, chứ đừng nói chi là ba đạo.
Hắn thi triển Ngũ Hành phong ấn là để phong ấn chính mình, như vậy bản thân hắn
đã được gia tăng thêm một tầng vòng bảo hộ nữa.
"Đúng là có chút thủ đoạn đấy."
Diệp Trần không sẵn lòng cùng đối phương hao phí quá nhiều thời gian, U Minh
Thánh Nhãn lóe lên kim quang, sau một khắc, bằng mắt thường cũng có thể thấy được
một đạo Hoàng Tuyền Phong Bạo trong số đó đang bị thu nhỏ lại. Tuy hình thể
bị rút
nhỏ, nhưng mật độ bên trong Hoàng Tuyền Phong Bạo lại gia tăng lên vô số lần, tựa
như một cái mũi dùi không ngừng xoay tròn và hung hăng đâm vào cái phong ấn.
Crắc!
Ngũ Hành phong ấn bắt đầu xuất hiện vết rách.
Dưới sự điều khiển của Diệp Trần, một đạo Hoàng Tuyền Phong Bạo khác cũng hóa
thành hình thái này, phân biệt một trái một phải liên tiếp cuồng oanh loạn tạc vào
Ngũ Hành phong ấn.
Theo thời gian, vết rách bên trên Ngũ Hành phong ấn càng lúc càng nhiều, khuếch
tán ra tựa như một mạng nhện vậy.
"Lão phu còn chưa sống đủ, tuyệt đối không thể chết được."
Ngũ Lăng lão tổ trong mắt bắn ra hào quang đáng sợ, hắn đưa tay khẽ vẫy, lập tức
một cái tiểu Khôi Lỗi trận từ trên trời giáng xuống. Đương nhiên, bằng vào một
cái tiểu Khôi Lỗi trận, thì không cách nào ngăn cản Hoàng Tuyền Phong Bạo thôn
phệ. Ngũ Lăng lão tổ lập tức điểm một ngón tay vào vị trí ngực của mình, “phù”
một tiếng, một đạo máu tươi nồng đậm bị hắn phun ra, nhưng đám máu tươi này
cũng không rơi trên mặt đất, mà phiêu phù giữa không trung. Đưa ngón tay ra huy
vũ, Ngũ Lăng lão tổ dùng chỉ lực dẫn dắt đám máu tươi kia, biến nó thành cả một
đám huyết sắc phù văn.
Ông!
Lúc thứ được gọi là Huyết Sắc phù văn kia được sinh ra, một cỗ khe hở xen lẫn
huyết sắc cùng ngũ sắc khuếch tán ra ngoài, tạo thành từng vòng rung động hệt
như một viên sỏi rơi vào trong nước vậy.
"Lão phu chấp nhận hao tổn chín thành tuổi thọ còn
lại, dù phải trả một cái giá lớn thì ta cũng phải triệu hoán Khôi Lỗi Chân Thần
ý chí hàng lâm”.
Ngũ Lăng lão tổ cao giọng hét lên.
"Khôi Lỗi Chân Thần ý chí!"
Diệp Trần khóe mắt mang theo một tia ngưng trọng, hắn không tin Ngũ Lăng lão tổ
có thể đánh bại Khôi Lỗi Chân Thần ý chí chân chính để triệu hồi nó ra, nhưng
chỉ cần có một ít còn sót lại thì cũng đủ đáng sợ rồi. Lực lượng của thần đã
không còn gọi là cực hạn nữa, bọn họ có thể thay trời đổi đất, hóa thứ không thể
thành có thể, chỉ một tia ý chí còn sót lại cũng có thể có uy năng vô cùng khủng
bố.
Không gian Địa Ngục lần đầu tiên nổi lên sóng gió, một cái hư ảnh khổng lồ theo
trong hư vô hiện ra, bao phủ xung quanh Ngũ Lăng lão tổ.
Cái hư ảnh này, mặt không có chút sinh cơ và ánh mắt vô hồn, nhưng khi Diệp Trần
vừa liếc nhìn vào ánh mắt hư vô kia thì thần trí lập tức mơ hồ, có cảm giác như
quên hết thảy mọi thứ.
"Thật quỷ dị!"
Diệp Trần không dám nhìn nữa.
"Ha ha, Hoàng Tuyền Phong Bạo thì như thế nào, đây là đòn sát thủ cuối
cùng của lão phu, người ngăn cản giết người, thần ngăn cản giết thần." Ngũ
Lăng lão tổ giống như điên cuồng, cái thủ đoạn triệu hoán Khôi Lỗi Chân Thần ý
chí này chính là áo nghĩa cao nhất bên trong Đoạt Thiên Khôi Lỗi bí thuật, đây
cũng không phải hắn triệu hoán ra Khôi Lỗi Chân Thần ý chí thực sự, mà chỉ là hội
tụ Khôi Lỗi Chân Thần ý chí còn sót lại ở nhân gian. Tại thời khắc trở thành
Chân Thần, một bộ phận ý chí của họ sẽ dung nhập vào trong vũ trụ và trở thành
một bộ phận của vũ trụ, những thần tích kia tựu chính là hiển linh của Chân Thần
ý chí. Bất quá Chân Thần ý chí là thứ không thể điều khiển được, cho dù là tàn
dư còn sót lại thì cũng không phải là thứ mà phàm nhân có thể tiếp xúc, Ngũ
Lăng lão tổ đã phải hao phí đến chín thành tuổi thọ còn lại, mới có thể miễn
cưỡng hội tụ được một chút, về phần có thể bị Khôi Lỗi Chân Thần ý chí đồng hóa
hay không thì hắn không còn nhúng tay vào được nữa.
"Ngươi gọi ta có chuyện gì?"
Hư ảnh mở miệng nói chuyện, lời nói này vừa nói ra liền làm cho Ngũ Lăng lão tổ
cùng Diệp Trần thất kinh.
Ngũ Lăng lão tổ nuốt nuốt nước bọt, chỉ vào ba đạo Hoàng Tuyền Phong Bạo nói:
"Giúp ta kết liễu bọn hắn, nhưng tốt nhất là đem bọn chúng biến thành Khôi
Lỗi Phong Bạo."
Hư ảnh nhìn thoáng qua ba đạo Hoàng Tuyền Phong Bạo, "Có thể, nhưng bất
quá Sinh Mệnh lực lượng mà ngươi hiến tế vẫn không đủ."
Aaaaaa!
Bỗng nhiên, Ngũ Lăng lão tổ kêu thảm một tiếng, nhìn bằng mắt thường cũng có thể
thấy cả người hắn bị hấp thu rồi dung nhập bên trong hư ảnh, sau một khắc, hư ảnh
tắc thì hơi chút ngưng thực thêm một tí.