Hư vô chi địa tại vùng trung
ương Bạch Hổ tinh vực, có một cánh cổng tinh không to như một Tinh Cầu, trên chiếc
cột bên trái cánh cổng Tinh Không được chạm khắc một con Thanh Long quấn quanh,
còn cột bên phải là một con Bạch Hổ đang gầm thét, phía trên là một con Chu
Tước có dáng đang bay lên trời, phía dưới là Huyền Vũ cỏng lấy toàn bộ đại môn,
làm cho người ta có một loại cảm giác uy nghiêm, áp bách mênh mông cùng tang
thương.
Lúc này, đại môn Tinh Không đã được mở ra, bên trong là cả một mảnh Hỗn Độn,
không biết nơi nào là điểm khởi đầu.
"Xem ra, Thương Không Lão Tổ ta là người đến đầu tiên."
Một thân ảnh già nua lập tức xuất hiện ở trước cổng chính, sau khi cười hắc hắc
thì thân hình lóe lên, lướt tiến vào trong đại môn.
Chí Tôn Thánh Địa đối với Sinh Tử Cảnh bát trọng Thiên Hoàng Giả có tu vi không
đủ sâu dày, căn bản sẽ nhìn không thấy được Tinh Không đại môn, mà các Chí Tôn
tuy rằng có thể thấy được nhưng cũng không cách nào tiến vào. Nguyên nhân đầu
tiên là quy củ, thứ nhì là quy tắc, không nên xem thường cái Tinh Không đại môn
này, nó thực chất chính là Tứ Linh Đại Môn được ra đời từ thời đại Viễn Cổ,
thần bí khó lường, có một số người can đảm mạo phạm, nhưng thậm chí là các Chí
Tôn thì cũng đều muốn bị nghiền ép chết.
Theo thời gian trôi qua, Hoàng giả tiến vào Chí Tôn Thánh Địa càng ngày càng
nhiều, có kẻ đã tiếp cận đại nạn, cũng có kẻ đang tràn đầy sinh lực như mặt
trời ban trưa, và nhiều Hoàng giả trẻ tuổi khác…, tất cả mọi người đều có chung
1 mục đích chính là đạt được truyền thừa của một vị Chí Tôn nào đó nhằm rút
ngắn thời gian đột phá. Phải biết rằng, bất luận thứ truyền thừa của một vị Chí
Tôn nào cũng đều ẩn chứa bí quyết đột phá cửu trọng thiên, nếu không có bí quyết
này mà chỉ dựa vào bản thân hoặc bằng lời dạy truyền miệng của Chí Tôn khác thì
cần phải tiêu phí đại lượng thời gian để tìm hiểu.
Từ phương xa, một chiếc chiến hạm màu tím hiển hiện ra, cửa khoang thuyền mở ra
và ba vị thanh niên đi xuống, hai nam một nữ.
Thanh niên đi đầu mặc trên người y phục màu tím, toát ra khí phách rất khó tả, nhìn
vào khí tức cường đại kia rõ ràng là một vị Chuẩn Tôn.
Còn một nam một nữ đi ở sau lưng hắn thì có khí tức kém hơn hắn rất nhiều, hẳn
là đỉnh cấp Hoàng giả hoặc là cao đẳng Hoàng giả.
"Tử Y Hoàng, Chí Tôn Thánh
Địa thật sự thần kỳ như trong truyền thuyết sao?"
Nữ Hoàng giả đối với Chí Tôn Thánh Địa rất hiếu kỳ, dò hỏi.
Thanh niên áo tím cười nói: "Một vạn năm mới mở ra một lần, chỉ mỗi điểm
này thôi cũng đủ để thể hiện sự bất phàm rồi, khi trở ra, các ngươi riêng phần
mình phải cẩn thận vì bên trong tồn tại vô số thi thể Chí Tôn, thi khí của bọn
họ đã tạo thành một dạng sinh mệnh mới có khả năng tinh thông bộ phận võ học Chí
Tôn vô cùng lợi hại đấy, thậm chí còn có được Chuẩn Tôn thực lực, nhưng bất quá
họ chỉ thường xuất hiện ở khu vực hạch tâm."
Tử Y Hoàng là một trong những
tứ đại Chuẩn Tôn trẻ tuổi của Nhân tộc, tứ đại Chuẩn Tôn trẻ tuổi theo thứ tự
là Tử Bạch Kim Thanh. Thanh Y
Hoàng chính là một trong số đó, mà ở trên bảng Chuẩn Tôn, Tử Y Hoàng có bài
danh thứ 19, Thanh Y Hoàng có bài danh thứ 21, phải biết rằng tất cả Chuẩn Tôn của
những chủng tộc lớn tuy rằng số lượng rất ít, nhưng lại nhiều hơn gấp mười lần
trở lên so với số lượng Chí Tôn, có thể xếp đến 19 danh ngạch đầu tiên thì cơ
hồ là vô địch phía dưới Chí Tôn, thuộc về Chuẩn Tôn cao cấp nhất, nếu đem ra so
sánh thì đám người Ngũ Lăng Lão Tổ, Âm Dương Tẩu…chỉ có thể thuộc về hàng ngũ
Chuẩn Tôn lợi hại mà thôi, một người Tử Y Hoàng cũng có thể nhẹ nhõm áp chế
toàn bộ bọn hắn, ít nhất cũng có thể diệt trừ một hai tên trong đó.
Tứ đại Chuẩn Tôn trẻ tuổi Tử Bạch Kim Thanh, tuổi xa xa vẫn không đạt tới một
vạn tuổi, tại thời đại của mình, bọn hắn đều là đệ nhất của Thần Chi Nhạc Viên.
Trải qua vô số năm, Thần Chi Nhạc Viên có bao nhiêu nhân vật đệ nhất thì không ai
biết rõ được, chỉ biết là những người này kém nhất đều là cao đẳng Hoàng giả,
mạnh nhất thì đã là Chí Tôn rồi.
"Chúng ta đi vào đi!"
Thân hình Tử Y Hoàng lóe lên, hóa thành một đóa mây màu tím phiêu phù về hướng
tứ linh đại môn, ngay lập tức biến mất vào trong.
Chí Tôn Thánh Địa.
Cái Thánh Địa khổng lồ này thật ra là một cái vị diện, vị diện cũng có mạnh có
yếu, đối với vị diện yếu, dù là không có cửa vào thì cũng có thể không ngừng
ngăn cản Sinh Tử Cảnh Vương Giả xâm lấn, còn Vị Diện mạnh thì gần như là một
thế giới riêng biệt và được che chắn cẩn mật, cho dù là Chí Tôn cũng đều không
thể xâm lấn. Chí Tôn Thánh Địa tuy rằng không phải là một thế giới rõ ràng,
nhưng cũng không kém là bao nhiêu, tăng thêm vô số năm tồn tại, khí tức tỏa ra
từ các thi thể Chí Tôn đã ăn mòn và cải tạo, khiến cho toàn bộ Vị Diện xảy ra
dị biến và trở nên có linh tính, vì vậy ngay cả những Chí Tôn muốn xâm lấn cũng
gặp phải vô vàng khó khăn.
Chí Tôn Thánh Địa chính là cường đại căn cơ của Nhân tộc, nếu không có Chí Tôn
Thánh Địa thì Nhân tộc không thể nghi ngờ sẽ nhỏ yếu hơn rất nhiều, đây cũng là
vì cái gì mà những cường đại chủng tộc sẽ càng ngày càng
lớn mạnh, còn những
chủng tộc nhỏ yếu thủy chung vẫn không cách nào thu hẹp chênh lệch gần hơn. Đây
là nội tình của một chủng tộc, nội tình này trải dài trong vô số năm sẽ khiến
cho nó càng ngày càng sâu rộng hơn.
Đương nhiên, điều không thể
không nói chính là, Nhân tộc Chí Tôn Thánh Địa vẫn không phải là thánh địa mạnh
nhất, mà nổi danh nhất chính là Ma tộc Thần Ma chi địa, mặt khác, Tà Linh tộc cũng có Tà Linh chi
địa, Man tộc có Man Hoang Thánh Địa, Cự Nhân Tộc có Cự Linh Mộ Địa...
Vô biên vô hạn Chí Tôn Thi khí đã tạo thành từng lớp sương mù nhàn nhạt. Tại
trong Chí Tôn Thánh Địa này có thể nói là vô cùng nồng đậm võ học khí tức, các Chí
Tôn cho dù là đã chết đi nhưng khí tức cùng ý chí còn sót lại của họ đều ẩn
chứa những tinh hoa của võ học, cái cỗ tinh hoa này có thể cải biến cả quy tắc thời
không, vì vậy nếu có thể ở chỗ này mà sáng tạo võ học thì sẽ dễ dàng gấp mười
lần, mấy chục lần thậm chí hơn trăm lần so với bên ngoài. Có rất nhiều người
tại trong Chí Tôn Thánh Địa đã sáng tạo ra vô thượng võ học, mà người đã có thể
sáng tạo ra vô thượng võ học thì sẽ có thể làm cho nó trở nên hoàn thiện hơn
khi tu luyện trong Chí Tôn Thánh Địa.
Từng tòa núi đại biểu cho từng thi thể Chí Tôn.
Diệp Trần cùng Mộ Dung Khuynh Thành trước mắt chỉ đứng ở khu vực bên ngoài.
"Tự tiện xông vào Chí Tôn Thánh Địa thì chỉ có chết!"
Ở bên trong sương mù, đột nhiên lao tới từng đạo nhân ảnh, những nhân ảnh này
hoặc là thi triển Hỏa Chi Áo Nghĩa võ học, hoặc là thi triển Thủy Chi Áo Nghĩa
võ học, hoặc là Thổ Chi Áo Nghĩa võ học, mỗi một chủng võ học đều hết sức uy
lực, ngay cả Diệp Trần cũng không cho là mình có thể sáng tạo ra một loại võ
học vượt qua được bọn hắn.
Những nhân ảnh này cũng không phải là người, mà là những Chí Tôn Thi khí đã hình
thành ra một loại sinh mệnh mới, bình thường, bọn hắn cũng được gọi là thi thể,
những thi thể này mặc dù cũng có sinh mệnh nhưng lại khuyết thiếu linh trí, có
chăng chỉ là bản năng thi triển võ học. Tại trong Chí Tôn Thánh Địa, bọn họ là những
tồn tại Bất Tử Bất Diệt, dù có đánh chết bọn hắn thì sau một khắc, lập tức lại
sẽ hồi sinh.
"Vô cùng vô tận võ học, không hổ danh là Chí Tôn Thánh Địa!"
Diệp Trần khen ngợi.
Mỗi khi giết chết một vị thi thể, Diệp Trần đều có thể thấm nhuần một môn võ
học, tuy rằng môn võ học này không có uy lực gì, nhưng ẩn chứa trong nó là một
tia tinh hoa của Chí Tôn võ học, kiến thức dần dần được cải thiện hơn từ đó không
cách nào ngăn cản việc sinh ra những linh cảm võ học mới.
Thời gian dần trôi qua, hai người rốt cuộc đã xâm nhập vào trong Chí Tôn Thánh
Địa.
Khi xâm nhập vào trong, thực lực những thi thể này càng ngày càng mạnh, từ nhất
chuyến võ học đã biến thành nhị chuyển võ học.
"Nơi đây không sai biệt lắm đã là cực hạn của muội rồi."
Mộ Dung Khuynh Thành nhìn về phía một ngọn núi gần nhất, nói.
Diệp Trần gật gật đầu, "Nàng cẩn thận một chút."
Thi thể chẳng qua chỉ là một vài phiền toái nho nhỏ, mấu chốt chính là làm sao
có thể tiếp cận được thi thể Chí Tôn, càng tiếp cận địa phương có thi thể Chí
Tôn thì thực lực các thi thể canh giữ càng cường đại, uy lực võ học càng khủng
bố hơn nhiều. Đừng nhìn nơi đây chỉ có đại lượng thi thể có thể thi triển nhị
chuyển võ học, nhưng một khi tới gần thi thể Chí Tôn liền sẽ xuất hiện những
thi thể có khả năng thi triển tứ chuyển võ học cũng đều rất bình thường, cũng
may là lực lượng của chúng cũng không phải vô cùng vô tận, thường thường sau
mỗi lần phát chiêu sẽ gặp phải hiện tương tiêu hao hết lực lượng.
Diệp Trần tiếp tục xâm nhập sâu vào trong.
Đối với Chí Tôn truyền thừa, hắn cũng không thèm để ý, có thì tốt nhưng không
có cũng chẳng sao cả, mục đích hắn ở đây chính là cái bầu không khí võ học này.
Ở chỗ này, hắn cảm giác rằng linh cảm của mình đang mạnh hơn từng giây từng
phút, trong khi ở bên ngoài phải tích lũy trong thời gian rất lâu mới có thể tăng
lên một tia linh cảm võ học, hoàn toàn không thể đánh đồng.