Thân Thủ
Luận bàn bắt đầu, Động Đình
Chí Tôn vừa lên đã tung tuyệt chiêu, tốc độ nhanh đến mức làm cho thời không cũng
phải xuất hiện nghịch lưu, một cước này nếu như đánh thật thì những sinh mệnh
tinh cầu bình thường có thể cũng bị hắn dẫm nát.
Thấy thế, Diệp Trần vận chuyển Thanh Liên Kiếm Vực, ổn định thời không quanh
mình, phòng ngừa chịu ảnh hưởng bởi thời không nghịch lưu, cùng lúc đó, hắn
rút Hoàng Thần Kiếm ra, một chiêu kiếm chém thẳng xuống với tư thế vô cùng cương
mãnh.
Ầm ầm! Thiết chân cùng bảo kiếm va chạm, một mảng lớn khe nứt thời không tựa
như sóng cuộn bạo phát, làm cho một ngọn núi nhỏ ở phụ cận cũng bị hất bay rồi
nát thành phấn vụn.
"Được, đón thêm của ta 100 cước!" Động Đình Chí Tôn mượn lực xoay
tròn của thân thể làm hai chân giống như phong bạo, mưa sa, cũng có lúc giống
như biển gầm, lại như núi lửa đang phun trào…tung ra một cước liền với một cước
về hướng Diệp Trần, làm ở giữa hầu như không có bất kỳ khoảng trống nào. Chí
tôn bình thường mà gặp phải liên hoàn cước điên cuồng như vậy, e rằng đến phản
ứng cũng không kịp nữa, hoàn toàn không kịp phát ra tuyệt chiêu của mình và sẽ
bị sinh trúng cước mà chết.
"Đón thêm một ngàn cước cũng không sao!" Diệp Trần cũng không thi
triển bất kỳ tuyệt chiêu nào, kiếm pháp cơ bản trong tay hắn vẫn xuất thần nhập
hóa, mỗi một chiêu kiếm pháp nhìn như rất bình thường nhưng thực sự đã đạt đến
cảnh giới vô cùng hoàn mỹ, bất kể là kiếm nguyên vận chuyển, khí huyết lưu
động, phát lực từ bắp thịt, hay phối hợp cùng hô hấp…tất cả đều như “thiên y vô
phùng”, mơ hồ còn có cả tâm lực cùng Ngũ hành áo nghĩa dung nhập vào đó.
“Đinh đinh đương đương”
Tiếng va chạm kim khí liên tiếp truyền ra, sau một khắc Động Đình Chí Tôn bị
một chiêu kiếm đánh bay ra ngoài, luận về kỹ xảo chiến đấu, Động Đình Chí Tôn không
thể so bì được với Diệp Trần, 100 cước kia chưa kịp thi triển xong thì đã bị
Diệp Trần tìm ra sơ hở, lập tức bổ vào vị trí ngực một chiêu kiếm, đương nhiên,
một kiếm này chỉ là kiếm pháp bình thường nên “gãi ngứa” cho Động Đình Chí Tôn
cũng không đủ.
"Sơn Hải, xem ra ngươi thua rồi."
Lang Gia Chí Tôn lộ ra mỉm cười.
"Không nhất định a, giờ mới bắt đầu mà thôi." Sơn Hải Chí Tôn điều
chỉnh một thoáng tư thế ngồi, đôi mắt sáng lên, không nghi ngờ chút nào, hắn đã
xem thường Diệp Trần rồi, Động Đình Chí Tôn so với Ma Hà Chí Tôn mạnh hơn không
biết bao nhiêu lần, thế nhưng nhìn vào cục diện trên sân, rất hiển nhiên là
Diệp Trần đã chiếm cứ thượng phong, đón lấy từng tuyệt chiêu của đối thủ.
"Diệp chí tôn, ta có thể đánh mạnh hơn đấy." Động Đình Chí Tôn uốn
éo cổ rồi hơi giơ đùi phải lên, một cỗ khí
thế từ xa bao phủ lấy Diệp Trần.
"Cứ việc ra tay!" Hoàng Thần Kiếm có đặc thù là tần suất chấn động,
kiếm thế mạnh mẽ cũng tỏa ra khóa chặc Động Đình Chí Tôn lại.
"Thiên Địa Bạo Cước!"
"Tử Vong Thiết Cát!"
Gần như là đồng thời, hai người đều phát ra tuyệt chiêu của mình, Thiên Địa Bạo
Cước của Động Đình Chí Tôn cuồng phách vô biên, khí tức khủng bố hiện lên hình mạng
nhện khuếch tán ra ngoài, bằng mắt thường cũng có thể thấy được, thời không đang
bị đổ nát, dường như cả thiên địa cũng bị lâm vào màn đêm, chuẩn bị tận thế.
Ầm ầm! Phong vân khuấy động, Diệp Trần cùng Động Đình chí tôn từng người bay
ngược ra ngoài.
"Cước pháp thật lợi hại!" trên y phục Diệp Trần có một vết kiếm, vừa
nãy cước pháp của Động Đình Chí Tôn đã truyền lên trên Hoàng Thần Kiếm, lực đạo
cường đại làm cho Hoàng Thần Kiếm mất đi khống chết mà phản bổ về phía chính
mình, nếu không phải là nhờ có Phong Vân Khải, chỉ sợ sẽ bị một chiêu kiếm kia chém
thành hai khúc rồi, gánh lấy một vài vết thương nhẹ. Động Đình Chí Tôn so với
Diệp Trần càng thảm hại hơn, y phục trên người thủng trăm ngàn lỗ, trông như một
gã ăn mày vậy.
"Động Đình Chí Tôn, ngài cũng tiếp ta một chiêu kiếm a."
Nhận mà không trả thì không phải phép tắc rồi, Diệp Trần thân hình nhảy lên cao,
khi đến ngang đỉnh đầu Động Đình Chí Tôn thì bổ xuống một kiếm.
Ngũ Hành Kiếm pháp
Ngũ Hành Trảm!
"Hảo gia hoả, chặn cho ta!" Động Đình Chí Tôn muốn tạm thời tránh
mũi kiếm, nhưng một cỗ Ngũ Hành Kiếm thế từ trước nay chưa từng có đã bao phủ
hắn lại, lập tức, Động Đình Chí Tôn hai tay giao nhau che chắn ở đỉnh đầu mình.
Coong!
Cường đại sóng trùng kích phóng xạ a bốn phương tám hướng, Động Đình Chí Tôn cả
người bị đóng chặc ở giữa đại địa.
"Sơn Hải, ngươi nhận thua đi! Diệp huynh đệ ta không phải người bình
thường a." qua cơn kinh ngạc, Lang Gia Chí Tôn cười híp mắt nhìn về phía
Sơn Hải Chí Tôn, có thể thắng được một con tinh không hùng khuyển, hắn vẫn rất
cao hứng.
Sơn Hải Chí Tôn phiền muộn uống một hớp rượu, "Một con tinh không hùng
khuyển thì một con tinh không hùng khuyển, yên tâm, ta Sơn Hải sẽ không quỵt nợ
đâu." Nói xong, ánh mắt hắn nhìn đánh giá Diệp Trần, xem ra, đối phương
xác thực không phải thiên tài bình thường, Động Đình Chí Tôn đã trở thành chí
tôn từ một trăm ngàn năm trước, vậy mà lại không phải là đối thủ của một kẻ mới
vừa trở thành chí tôn.
"Nói không chừng, hắn thật có khả năng trở thành Truyện Kỳ Chí Tôn đấy."
Thanh Đồng Chí Tôn ánh mắt sáng lên, Hoàng Kim Chí Tôn mất tích là một tiếc
nuối của
Long tộc, nếu có Hoàng Kim Chí Tôn, Nhân tộc liền sẽ có tam đại siêu
cấp chí tôn. Việc có siêu cấp chí tôn cùng không có siêu cấp chí tôn là khác
nhau rất lớn, đặc biệt là đối với Long tộc. Mà Diệp Trần nếu như có thể trở
thành Truyện Kỳ Chí Tôn, dựa vào quan hệ của hắn cùng Từ Tĩnh, nhất định sẽ
giúp Long Tộc sớm tìm được Hoàng Kim Chí Tôn.
Đá vụn bay loạn khắp nơi, Động Đình Chí Tôn từ sâu trong lòng đất bay ra,
"Đau chết mất, một kiếm này thật là lợi hại, ta không ngăn được."
Động Đình Chí Tôn chỉ cảm thấy đầu choáng váng đến hoa mắt, khí tức bấn loạn.
Ngũ Hành Trảm của Diệp Trần tuy rằng không thể gây thương tổn được hắn, nhưng
cũng làm hắn bị chấn động đến mức xương cốt trở nên mềm yếu, khí huyết sôi
trào.
"Đa tạ." Hoàng Thần Kiếm vào vỏ, Diệp Trần ôm quyền.
"Thua chính là thua, nào có cái gì mà đa tạ chứ."
Man tộc người từ trước đến giờ nói một là một, nói hai là hai, không chú ý nhiều
như Nhân tộc vậy.
Trở lại chỗ ngồi, Băng Hoàng Chí Tôn bỗng nhiên nói: "Diệp chí tôn, một
kiếm vừa nãy kia, ngươi thật giống như đã không dùng toàn lực phải không?"
Diệp Trần cười nói: "Đây không phải là sinh tử quyết chiến, không cần
thiết chăm chú như vậy."
Ngũ Hành Trảm toàn lực sẽ đáng sợ hơn nhiều, bất quá thời khắc cuối cùng, Diệp
Trần chỉ phát huy ra một phần trăm thực lực, nếu thật muốn dùng hết toàn lực,
Động Đình Chí Tôn ít nhất cũng phải trọng thương rồi.
Tụ hội diễn ra suốt ba ngày ba đêm, trong lúc, Sơn Hải Chí Tôn cùng Thanh Đồng
Chí Tôn luận bàn một phen, Dã Man Chí Tôn cùng Cầm Tâm Chí Tôn cũng luận bàn
một thoáng, ngược lại không có ai lại đến luận bàn cùng Diệp Trần, đối với một
tân tấn chí tôn, những người lớn vẫn rất hữu hảo, nếu liên tục luận bàn sẽ làm cho
người ta cảm thấy tận lực một chút.
Khi Tụ hội kết thúc, Lang Gia Chí Tôn đưa cho Diệp Trần ba con thiên thanh mãng
ngưu, mười con Thiên Hà mãng xà, cộng thêm rất nhiều rượu cùng hoa quả trân quý,
Diệp Trần cũng không khách khí mà thu nhận toàn bộ. Những ngày kế tiếp, Diệp
Trần bắt đầu học cách đúc hoàng cấp bảo kiếm, tháng ngày tiếp tục trôi qua.
"Rốt cục đã đúc ra được một thanh đỉnh tiêm hoàng cấp bảo kiếm." Giơ thanh
bảo kiếm có màu đỏ thắm trong tay lên, Diệp Trần cảm khái không thôi, trong thời
gian ròng rã ba năm, hắn đã tiêu hao chín phần mười số nguyên liệu đã mua, trong
300 tỉ nguyên thạch, chỉ cần lấy 270 tỉ là đã có thể mua được hàng trăm, hàng
ngàn thanh hoàng cấp bảo kiếm rồi, chuôi bảo kiếm này có một màu đỏ thuần khiết,
là một thanh đỉnh tiêm hoàng cấp bảo kiếm duy nhất thành công.
"Thành công không?" Bên ngoài phòng, Từ Tĩnh đi đến.
"Ừ! nàng xem thấy thế nào?"
Gặp Từ Tĩnh đi vào, Diệp Trần đưa thanh bảo kiếm cho nàng xem.
Trong ba năm này, Mộ Dung Khuynh Thành cùng Từ Tĩnh cũng thường xuyên đến ở trên
Thiên Thần Đại Lục một thời gian ngắn, Diệp Trần đã tặng cho họ một tia lực
lượng Thiên Thần Châu nên sẽ không có nguy hiểm gì.
"Dường như không hơn mấy so với Tử Kim Thương của muội." Từ Tĩnh lấy
ra đỉnh tiêm hoàng cấp Bảo khí của mình để so sánh. Diệp Trần cười nói:
"Hẳn là vẫn chênh lệch không ít, nhưng tiếp theo, ta có lòng tin sẽ đúc ra
được đỉnh tiêm hoàng cấp bảo kiếm tốt hơn a."
A!
Bỗng nhiên, Diệp Trần mặt liền biến sắc.
"Sao vậy?" Từ Tĩnh hỏi.
"Huynh đi Chí Tôn Các trước một chút, nàng ở chỗ này chờ ta nhé."
Thân hình lóe lên, Diệp Trần trực tiếp xuất hiện ở bầu trời Thiên Thần Đại Lục,
hướng về Chí Tôn Các bay đi.
Vừa nãy, Chân Vũ Chí Tôn đột nhiên đã truyền lời cho hắn, gọi hắn đi tới Chí
Tôn Các.