Nhân thể tức là một vũ trụ cá biệt, muốn triệt để hiểu rõ
nhân thể thì phải khai phá ra toàn bộ ảo diệu của nó, so với việc hiểu rõ triệt
để vũ trụ cũng chẳng dễ dàng hơn chút nào, bất quá nhân thể cùng vũ trụ lại có
điểm bất đồng, vũ trụ thì từ cổ chí kim vẫn không thay đổi, nhưng nhân thể thì lại
biến hóa không ngừng, bởi vì tùy theo việc tu luyện mà nhân thể mỗi thời khắc đều
có sự tiến hóa.
Bất Hủ kiếm thể muốn tiếp tục tăng lên thì nhất định phải
càng hiểu rõ nhiều hơn về ảo diệu nhân thể, mà điểm ấy lại trùng hợp với khiếm
khuyết mà Diệp Trần đang gặp phải.
"Hay là ta đi thỉnh giáo Kim Phật Chí Tôn a!"
Diệp Trần nghĩ nghĩ rồi bay ra khỏi Thiên Thần bảo điện, hướng phía Vạn Phật Đại
Lục của Kim Phật Chí Tôn bay đi.
...
"Diệp Trần, sao rảnh rổi tới tìm ta thế?"
Kim Phật Chí Tôn mời Diệp Trần đi vào Vạn Phật đại điện.
Trong Vạn Phật đại điện, Kim Phật Chí Tôn đang ngồi khoanh chân thiền định, đối
diện với ông là một bộ bàn ghế bằng đá rất đơn giản.
Diệp Trần an tọa rồi đi thẳng vào vấn đề, nói: "Kim Phật Chí Tôn, ta muốn
thỉnh giáo ngài thoáng một chút về sự ảo diệu của nhân thể, rất mong được ngài
chỉ điểm."
"Thì ra là thế."
Kim Phật Chí Tôn gật đầu, nói ra: "Ở đây ta có một bản Nhân Thể Chân Giải,
ngươi cầm qua đi, có chỗ nào không rõ thì cứ tới hỏi ta."
Kim Phật Chí Tôn lấy ra một quyển sách và đưa cho Diệp Trần.
"Vậy xin đa tạ rồi!"
Tiếp nhận quyển sách, Diệp Trần nói lời cảm tạ.
...
Nhân Thể Chân Giải quả nhiên là một bản kỳ thư, mặc dù trong đó chỉ nói về quy
tắc chung, nhưng cũng đủ để cho Diệp Trần nhận được những ích lợi không nhỏ.
"Vũ trụ có bổn nguyên, nhân thể cũng có bổn nguyên, vũ trụ bổn nguyên có
thể diễn hóa vạn vật, còn nhân thể bổn nguyên thì diễn hóa Huyết nhục và xương
tủy..."
Nhân Thể Chân Giải mặc dù chỉ là một bộ sách ghi lại những tri thức của tiền
nhân về cơ thể con người, thế nhưng căn cứ vào những tri thức này, nhân thể cảnh
giới tựu chung được chia thành mười tầng. Sau khi đọc sơ qua, Diệp Trần đánh
giá thoáng một chút về bản thân và nhận ra mình chỉ mới đạt tới nhân thể cảnh
giới tầng thứ tư mà thôi, hơn nữa chỉ mới là tầng thứ tư sơ kỳ, nếu có thể hiểu
được tất cả tri thức trong Nhân Thể Chân Giải thì sẽ có thể đạt tới tầng thứ
tám. Về phần tầng thứ chín cùng tầng thứ 10 thì không cách nào chỉ đọc sách mà
có thể ngộ ra được, phải dựa vào sự trải nghiệm của bản thân thì mới có thể vượt
qua. Đương nhiên, điều này đối với Diệp Trần mà nói cũng là quá mức xa vời
rồi, vẻn vẹn chỉ với tám tầng đầu tiên thì cũng đủ để hắn phải nghiên cứu trong
vô số năm rồi.
"Kỳ tuyệt đến không thể diễn tả bằng lời nữa!"
Diệp Trần thoáng cái đắm chìm vào trong nội dung của Nhân Thể Chân Giải.
Nháy mắt, hai mươi năm lại qua đi.
Ngày hôm đó, Diệp Trần bỗng nhiên tỉnh táo trởi lại.
"Hiện tại, có lẽ ta đã đạt tới nhân thể cảnh giới tầng thứ năm rồi!"
Nhân thể cảnh giới tầng thứ tư tương ứng với việc có thể tu luyện Bất Hủ kiếm
thể đến tầng thứ bảy hoặc tầng thứ tám, tầng thứ năm tương ứng với tầng thứ
chín hoặc tầng thứ 10, nếu như nhân thể cảnh giới thật sự đạt đến tầng thứ năm
thì Bất Hủ kiếm thể tối thiểu nhất cũng có thể tu luyện tới tầng thứ chín cảnh
giới.
Nghĩ đến là làm, Diệp Trần bắt đầu tu luyện Bất Hủ kiếm thể.
Tầng thứ tám!
Tầng thứ tám đỉnh phong!
Tầng thứ chín!
Tầng thứ chín đỉnh phong!
Lúc Bất Hủ kiếm thể được tu luyện tới tầng thứ chín đỉnh phong thì những tri thức
về nhân thể mà Diệp Trần nắm được cũng dần dần tiêu hao hết, trừ việc đó ra,
Luyện Thể tri thức cũng đã đến tận cùng rồi.
Tầng thứ chín Bất Hủ kiếm thể sẽ đủ để ngạnh kháng công kích của cao đẳng Siêu
cấp Chí Tôn, còn tầng thứ chín đỉnh phong sẽ có thể làm giảm lực phá hoại của đối
phương xuống đến mức thấp nhất.
Tỷ như Thiên Ma Tôn cùng Chân Vũ Chí Tôn nếu không có Thánh khí trong tay thì
Diệp Trần hoàn toàn có thể không cần sợ hãi hai người, đối mặt Hủ Ma Thiên Tôn,
Diệp Trần cũng có thực lực đánh một trận cùng hắn.
Đương nhiên, Diệp Trần cũng rất rõ ràng, tầng thứ chín Bất Hủ kiếm thể của hắn so
với tầng thứ chín Cửu Chuyển Kim Thân của Kim Phật Chí Tôn, như trước vẫn còn kém
rất xa.
Cửu Chuyển Kim Thân mỗi lần tăng lên một chuyển thì lực phòng ngự sẽ tăng lên đột
biến, ở cảnh giới Bát chuyển hậu kỳ là đã có thể ngạnh kháng công kích của cao
đẳng Siêu cấp Chí Tôn rồi. Đến Bát chuyển cực hạn thì có thể ngạnh kháng công
kích của đỉnh phong Siêu cấp Chí Tôn, còn khi đã đến Cửu chuyển thì ngay cả
siêu Vô Thượng võ học của Hủ Ma Thiên Tôn cũng không thể làm bị thương Kim Phật
Chí Tôn được. Đoán chừng ngay cả Thánh khí cũng không thể gây ra uy hiếp quá lớn
đối với hắn, như vậy không sai biệt lắm sẽ có thể ngạnh kháng công kích của Truyền
Kỳ Chí Tôn rồi.
Mà Bất Hủ kiếm thể muốn ngạnh kháng công kích của Truyền Kỳ Chí Tôn thì tối thiểu
phải được tu luyện tới tầng thứ 11, thậm chí tầng thứ 12.
Hết cách rồi, Kim Phật Chí Tôn đã trở thành Chí Tôn từ mấy chục vạn năm, trong tuổi
thọ của Diệp Trần so với ông ta thì đến số lẻ cũng đều không bằng.
"Cái môn kiếm thể này của ngươi thật là thần kỳ, bất quá tựa hồ như vẫn
còn có chỗ thiếu hụt đấy."
Hai mươi năm không gặp, tiến bộ của Diệp Trần lại để cho Kim Phật Chí Tôn phải sợ
hãi thán phục, hỏi qua một số tin tức về Bất Hủ kiếm thể, Kim Phật Chí Tôn đã đề
ra quan điểm của mình.
"Xác thực mà nói, ta không thể chỉ ra được chính xác chỗ thiếu hụt của nó,
nhưng có lẽ vấn đề chủ yếu là tại bên trên Bất Hủ Kiếm Ý, trước mắt, cấp độ kiếm
thể của ngươi vẫn còn thấp quá, cho nên đối với yêu cầu Bất Hủ Kiếm Ý cũng
không cao, nhưng khi Bất Hủ kiếm thể đạt tới cấp độ bằng với Bất Hủ Kiếm Ý thì khi
đó muốn tiếp tục
tăng Bất Hủ kiếm thể lên, biện pháp duy nhất tựu là phải tăng
Bất Hủ Kiếm Ý lên. Ngươi cũng biết, để chí cao Kiếm Ý từ Bát giai đỉnh phong
tăng lên tới Cửu giai là khó khăn như thế nào, không thể đơn giản hơn so với việc
trở thành Truyền Kỳ Chí Tôn đấy."
Kim Phật Chí Tôn chậm rãi nói.
Diệp Trần cười nói: "Không cần vội vã như vậy."
Kỳ thật, hắn đã sớm cân nhắc qua vấn đề này, bất quá hắn xác thực không vội. Thứ
nhất, hắn có Hủy Diệt Kiếm Ý, Hủy Diệt Kiếm Ý cùng Bất Hủ Kiếm Ý có sự cộng hưởng
lẫn nhau, hai đại chí cao Kiếm Ý này có tốc độ tiến bộ rất nhanh. Thứ hai, Hủy
Diệt Kiếm Ý cùng Bất Hủ Kiếm Ý đều đã đạt đến Bát giai đỉnh phong, khoảng
cách đến Cửu giai bất quá chỉ còn một bước ngắn nữa, có lẽ một bước này sẽ thập
phần gian nan, nhưng bất quá Diệp Trần có cảm giác chuyện này sẽ không tốn hao
thời gian quá dài.
"Không vội ư?" Kim Phật Chí Tôn sững sờ, chợt cười nói: "Ha ha,
hoàn toàn chính xác là không vội, bằng vào tuổi của ngươi thì thời gian đối với
ngươi mà nói, không tính là vấn đề gì lớn a."
Hắn đã lý giải sai ý của Diệp Trần rồi.
Diệp Trần cũng không giải thích, ngoại giới tuy cũng biết bản thân hắn sở hữu
hai đại chí cao Kiếm Ý, nhưng họ cũng không biết là hai đại chí cao Kiếm Ý này
luôn bổ sung cho nhau và sinh ra cộng hưởng lẫn nhau.
Cứ như vậy, Diệp Trần có khi bế quan nghiên cứu Nhân Thể Chân Giải, có khi lại đến
chỗ Kim Phật Chí Tôn thỉnh kinh, có khi cũng cùng Từ Tĩnh và Mộ Dung Khuynh
Thành họp gặp, chỉ điểm một chút cho hai người, thời gian trôi qua rất sung
túc, mỗi một ngày đều có được thu hoạch nhất định.
"Ta nên đi đến Hắc Phong Giản một chuyến rồi."
Để có được Luyện Thể tri thức thì còn đường ngắn nhất là chỉ có đi đến Hắc
Phong Giản, những Luyện Thể võ học lưu truyền trong Nhân tộc từ xưa tới nay, Diệp
Trần cơ bản đều đã xem qua rồi, trong đó Vô Thượng Luyện Thể võ học có hơn mười
bản, nhưng số lượng Luyện Thể tri thức cũng có hạn, chỉ có trong Hắc Phong Giản
mới ẩn chứa vô số Luyện Thể tri thức, phải biết rằng tù nhân bị giam giữ ở nơi đó
toàn bộ là những tà ma Chí Tôn, suốt mấy vạn năm qua, không biết nơi đây đã giam
giữ bao nhiêu tên, chết đi bao nhiêu, và có bao nhiêu tin tức còn sót lại.
Đối với việc Diệp Trần muốn đi vào Hắc Phong Giản, Chân Vũ Chí Tôn cũng không
ngăn cản, Diệp Trần trước mắt cũng không phải ai cũng có thể dụ hoặc, không giống
với Cuồng Tôn lúc trước.
"Cần phải coi chừng cẩn thận các hang động trong Hắc Phong Giản nhé, chỗ
đó từng giam giữ qua một số kẻ tà ma cấp bậc Bán Thần đấy."
Chân Vũ Chí Tôn chỉ có hơi chút nhắc nhở.
"Vâng!"
Diệp Trần gật gật đầu.
...
Hắc Phong Giản!
Huyền Hà Chí Tôn cùng A Nan Chí Tôn đang ở lối vào nghênh đón Diệp Trần.
Những tình huống nơi ngoại giới, Huyền Hà Chí Tôn cùng A Nan Chí Tôn sớm đã biết
được, đối với việc Nhân tộc liên minh đại thắng, hai người tự nhiên thập phần mừng
rỡ, càng mừng rỡ hơn chính là, Nhân tộc lại có thêm một vị cường hãn Siêu cấp
Chí Tôn, hơn nữa còn có được Thánh khí. Kể từ đó, Ma tộc liên minh về sau muốn
đánh Nhân tộc liên minh thì phải lo lắng rất nhiều rồi, sẽ không đơn giản khai
chiến như trước nữa.
"Ta lại quấy rầy hai vị rồi."
Diệp Trần đối với hai người, nói.
Lần này hắn tới đây, thuần túy là để nghiên cứu những làn đen chứ không tham dự
tuần tra, cho nên, nhiệm vụ tuần tra như trước vẫn do Huyền Hà Chí Tôn cùng A
Nan Chí Tôn hoàn thành, cho đến khi đủ kỳ hạn năm trăm năm.
"Không quấy rầy, không quấy rầy, sau này nói không chừng còn mong Diệp Chí
Tôn chỉ điểm chúng ta một hai thứ nữa đấy."
Huyền Hà Chí Tôn cùng A Nan Chí Tôn cười nói.
"Được chứ."
Được người khác xem như một tôn sư, Diệp Trần cũng không khiêm tốn.
Theo tu vi cảnh giới tăng lên, Diệp Trần phát hiện ra, bản thân cũng không thể nghiên
cứu thấu triệt đám khói đen ở hai bên nham bích trong Hắc Phong Giản, vì vậy tạm
thời không cần phải đi vào hang động.
"Diệp Chí Tôn thực là khắc khổ, khó trách trong thời gian không đến một
ngàn năm mà có thể trở thành là siêu cấp Chí Tôn." Huyền Hà Chí Tôn gặp Diệp
Trần mỗi ngày đều nghiên cứu làn khói màu đen mà trong nội tâm bội phục vô
cùng.
"Cuồng Tôn, ta lại tới nữa."
Ngày hôm đó, Diệp Trần đi vào chỗ huyệt động mà Cuồng Tôn bị phong ấn.