Bộc phát ra một kích toàn lực, sinh mệnh lực của Âm Phong Lang tựa hồ theo một kích này bị rút sạch. Miệng vết thương trên cổ rốt cuộc cũng không thể áp chế được, huyết thủy như suối phun ra ngoài dài đến mấy chục thước. Đồng thời thân thể của nó cũng ngã xuống mặt đất, không còn nhúc nhích nữa.
Cách đó một trăm mét, Diệp Trần thở hổn hển.
- Mệt mỏi quá. Một kiếm vừa rồi giống như dung nhập Luyện Tâm Nhất Kiếm. Không biết như thế nào lại thực hiện được.
Chỉ bằng vào dung hợp thức thứ mười một trong Cô Phong Thập Tam Kiếm tối đa chỉ có thể khiến Âm Phong Lang trọng thương, tuyệt đối không có khả năng một kiếm đánh chết nó.
Lạc đà gầy còn hơn ngựa béo, mất đi đại bộ phận huyết khí, Âm Phong Lang vẫn như cũ là yêu thú lục cấp vương giả. Không có khả năng nói giết là giết được. Ngay việc Mạnh Siêu chèn ép Âm Phong Lang là có thể thấy được. Loại yêu thú cấp bậc này không phải hai ba cái là đánh chết được.
Lúc ấy lâm vào cảnh giới linh hoạt kỳ ảo, Diệp Trần vô ý thức thúc dục Luyện Tâm Nhất Kiếm. Sau đó không hiểu sao lại cùng Cô Phong Tuyệt Sát dung hợp một chỗ mang thep tâm thần chính mình đi vào. Trong chốc lát dung nhập Luyện Tâm Nhất Kiếm, hắn lại có thể giống như nước chảy thành sông dung hợp Cô Phong Thập Tam Kiếm thức thứ mười một.
Bất quá nếu muốn Diệp Trần một lần nữa thi triển thì tuyệt đối là không thể. Trong lúc đó đầu hắn trống rỗng, hoàn toàn không biết rõ chi tiết.
- Nếu có thể tu luyện được một kiếm này thì dưới Tinh Cực Cảnh tuy không thể nói là không có địch thủ nhưng ít nhất cũng có thể tồn tại. Đáng tiếc vận khí của hắn không đủ, có thể thi triển được một lần đã là vận khí tốt lắm rồi. Muốn thi triển lần nữa thì phải nhờ vào lực lượng.
Diệp Trần lắc đầu, hắn không muốn nghĩ tiếp nữa.
- Một kiếm giết Âm Phong Lang, ta còn tưởng rằng phải có một phen khổ chiến nữa chứ.
Có võ giả thì thào lên tiếng.
- Lực công kích đề cao mạnh mẽ, xem ra chiến đấu một ngày một đêm giúp hắn có đột phát cực lớn.
- Hâm mộ a! Ta như thế nào không có đột phát.
- Ngươi cũng có thể đột phát, nhưng mà cũng đừng có cưỡng cầu. Có thể trong vô tận chiến đấu để đột phát thì trong vạn người cũng chỉ có một. Mà điều này cũng chỉ xuất hiện ở dạng thiên tài mà thôi.
Âm Phong Lang bị giết, mọi người cũng nhao nhao nghị luận. Trung tâm của cuộc thảo luận không thể nghi ngờ chính là Diệp Trần. Tuy nhiên mọi người không biết hắn, nhưng đều cho rằng hắn ở Tiềm Long Bảng lần trước có thứ hạng đứng trong top hai mươi. Có tư cách cùng đỉnh đỉnh thiên tài trong Nam Trác Vực phân tranh cao thấp.
- Uy lực một kiếm này vượt qua ta!
Ánh mắt lão Triệu sáng ngời nhìn Diệp Trần.
Đồng bạn hắn nói:
- Lợi hại như vậy sao?
- Một chiêu đánh chết yêu thú lục cấp vương giả. Theo ta biết thì võ giả Bão Nguyên Cảnh tại Nam Trác Vực có không quá mười người có thể làm được. Đương nhiên hắn còn không có xếp trong top mười. Âm Phong Lang là yêu thú lục cấp vương giả nếu không phải mất đi huyết mạch chi lực, lại tổn thất bộ phận nguyên khí thì chưa chắc đã chết bởi một kiếm vừa rồi. Nhưng điều đáng sợ chính là hắn mới chỉ có tu vi Bão Nguyên Cảnh trung kỳ, ngay cả Bão Nguyên Cảnh hậu kỳ thậm chí là hậu kỳ đỉnh phong cũng còn chưa đạt được. Đó mới là sự khủng bố.
Lão Triệu giải thích nói.
Ban đêm qua đi, sáng sớm lại đến, mây đen cũng dần tan đi, luồng ánh sáng mặt trời đầu tiên chiếu xuống mang đến cho chiến trường một tia nắng ấm.
- Tiểu nhị, chúng ta cần phải nghỉ ngơi. Nuốt quá nhiều đan dược, hậu quả ta và ngươi đều hiểu rĩ.
- Không tệ, chất lượng chân khí hiện tại có chút tinh thuần hơn, trước tiên cần về Kim Đỉnh Thành nghỉ ngơi một chút.
Võ giả không thể so được với yêu thú, mất đi ưu thế về chân khí, sức chiến đấu cũng hạ thấp xuống rất nhiều. Mà yêu thú mất đi yêu khí lại càng cường hãn hơn. Dù sao thì yêu thú vẫn chiếm ưu thế cuối cùng. Võ giả đến một lúc nào đó sẽ tới cực hạn, cần phải trở về Kim Đỉnh Thành rèn luyện chân khí, cố gắng khôi phục sức chiến đấu. Mặt khác những võ giả còn có thể tiếp tục kiên trì thì vẫn tiếp tục chiến đấu, chờ đợi thay phiên.
Không thể không nói, bởi vì như vậy mà võ giả ở Kim Đỉnh Thành lập tức rơi vào hoàn cảnh xấu, số người chết cũng gia tăng không ngừng.
- Chúng ta cần phải ra tay.
Hỏa Linh Tử đứng lên nói.
Hắc Nha Đạo Nhân vận chuyển Hắc Nha Quyết, sau lưng mọc lên một đôi cánh đen kịt, gật đầu nói:
- Lực bền bỉ của yêu thú cường đại hơn nhân loại rất nhiều. Không có ra tay thì chẳng còn võ giả nào sống qua được lần thú triều này. Bất quá cũng không thể giết toàn bộ, giết một nửa là tốt rồi.
Nhằm giúp cho các võ giả cấp thấp giảm bớt áp lực, tất cả cường giả Tinh Cực Cảnh đều xuất động.
- Tử Ác Vong Cụ Phong!
Chiêu thức cùng Ô Lương Vũ giống nhau nhưng được thi triển trong tay của Hắc Nha Đạo Nhân uy lực gấp mười gấp hai mươi lần. Dưới một kích này chí ít cũng phải có hơn một ngàn con yêu thú bị xé nát, nguyên một khoanh đất bị san bằng thành bình địa. Đối với cường giả Tinh Cực Cảnh thì chém giết đám yêu thú cấp thấp này giống như ăn cơm uống nước.
- Lưu Nhận Nhược Hỏa!
Thực lực Hỏa Linh Tử không có kém Hắc Nha Đạo Nhân chút nào, một chiêu vừa ra, từng đoàn hỏa diễm thật lớn mang theo quang nhận kích bắn ra. Giết yêu thú như thái rau thái thịt. Một kích là một số lượng lớn yêu thú bị giết chét. Cái loại ý cảnh Phong Tinh Vân Đạm khiến cho võ giả ở trên chiến trường trợn mắt há mồm.
- Cái này là cường giả Tinh Cực Cảnh tùy tiện xuất chiêu? Căn bản là không thể chống cự. Khó trách được Thiên Lôi Tán Nhân nói, mình cho dù có thể luyện Kiếm Ý đến đại thành thì với tu vi Bão Nguyên Cảnh hậu kỳ đỉnh phong cũng chỉ có thể chạy trốn, không có lực đánh một trận.
Ác chiến một ngày một đêm, Diệp Trần cũng không có trở về thành nghỉ ngơi, một mực chiến đấu cho tới tận bây giờ. Đối với hắn mà nói, loại cơ hội này cũng không có nhiều, không cố gặng tận dụng thì tuyệt đối sẽ hối hận. Bản thân Diệp Trần có chút mệt mỏi nhìn cương giả Tinh Cực Cảnh ra tay. Không biết lực lượng đến từ nơi nào, tinh thần hắn khôi phục đến trạng thái đỉnh phong nhất, ẩn ẩn còn có dấu hiệu đột phá.
- Ha ha, giữ lại chân nguyên làm gì! Phát ra mấy đại chiêu chẳng phải xong sao.
Trên bầu trời, một gã cường giả Tinh Cực Cảnh bay lên cao, hai tay từ từ nâng lên, tựa hồ đang nâng cái gì đó. Trong khoảng khắc một đoàn điện quang lôi cầu lóng lánh màu bạc xuất hiện. Lôi cầu xé gió mà đi, trong khoảng thời gian một lần hô hấp lôi cầu liền bành trướng ra mấy chục lần. Nếu đứng dưới đất nhìn lại còn tưởng rằng hắn nâng một mặt trời điện quang màu bạc sáng lóng lánh.
- Lôi bạo!
Hét lớn một tiếng, hai tay vị cường giả Tinh Cực Cảnh nâng đỡ lôi cầu vung xuống dưới.
Ầm ầm!
Giống như ngày tận thế đã đến, xa xa vài dặm một thế giới lôi đình được hình thành. Ngay sau đó hào quang vô cùng chói mắt lóe lên chiếu sáng đến mấy ngàn dặm xung quanh. Võ giả dưới Tinh Cực Cảnh vội vàng nhắm mắt lại, bọn hắn hoài nghi nếu như nhìn thẳng vào luồng hòa quang đó rất có thể sẽ bị mù mắt.
Một lần nữa mở mắt ra, thế giới lôi đình đã biến mất. Trong không khí chỉ còn sót lại dòng điện rung động, chạy bất định. Một cái hố sâu rới mấy chục thước, rộng vài trăm thước được hình thành, toàn bộ yêu thú nằm trong phạm vi của cái hố ngay cả cặn bã cũng không thấy. Toàn bộ triệt để biến thành hư vô.
- Quá lợi hại, hắn ít nhất phải có tu vi Tinh Cực Cảnh hậu kỳ. Một kích giết chết mười mấy vạn con yêu thú.
Không ít võ giả thân tình
ngây ngốc trì trệ.
Hắc Nha Đạo Nhân cùng Hỏa Linh Tử nhìn nhau cười.
- Nhìn xem ai không thiêu đốt chân nguyên có thể trong một chiêu giết được nhiều yêu thú hơn.
- Ta tu luyện chân khí hỏa hệ, phạm vi sát thương tuyệt đối là hơn hẳn ngươi.
- Phải thử mới biết!
Trận đại quyết chiến đối với võ giả dưới Tinh Cực Cảnh vô cùng đáng sợ nhưng đối với cường giả Tinh Cực Cảnh lại giống như đang dạo chơi. Có nhiều người còn lấy đó mà so chiêu với nhau. Đại chiêu vừa được phóng thích là mấy ngàn thậm chí mấy vạn con yêu thú biến mất không còn thấy tăm hơi. Phải biết rằng với tu vi hiện tại của Diệp Trần cũng chỉ có thể trong một chiêu giết chết gần trăm con yêu thú thôi.
Đương nhiên sức chiến đấu không thể dùng phạm vi để tính toán. Giống như Diệp Trần một kiếm có phạm vi công kích rộng nhất là Phong Quyển Tàn Vân. Một kích giết chết gần trăm con yêu thú. Mà một kích Cô Phong Tuyệt Sát chỉ có thể giết chết vài đầu thậm chí một đầu yêu thú. Nhưng điều đó không thể nói Phong Quyển Tàn Vân mạnh hơn Cô Phong Tuyệt Sát. Cả hai không có bất kỳ điểm chung nào để so sánh với nhau cả.
Mặc dù như thế nhưng nếu hắn dùng tu vi Bão Nguyên Cảnh hậu kỳ đỉnh phong mà đối mặt với cường giả Tinh Cực Cảnh, điều tồi tệ nhất chính là đối phương tùy tiện xuất ra một chiêu có thể bao trùm trong phạm vi lớn. Bản thân muốn trốn cũng không trốn được, căn bản là không thể xoay chuyển tình thế.
Đến cái cấp bậc này Diệp Trần không thể không cân nhắc xem nếu gặp cường giả Tinh Cực Cảnh thì nên đối phó như thế nào.
Không đến một phút đồng hồ, yêu thú trên chiến trường giảm đi hơn nửa. Số yêu thú còn lại là do võ giả dưới Tinh Cực Cảnh giải quyết.
- Giết!
- Giết!
Lúc trước thừa dịp cường giả Tinh Cực Cảnh đại phát thần uy, tất cả mọi người đều tận dụng để nghỉ ngơi lấy lại sức lực. Kể cả Diệp Trần cũng như thế, hiện tại yêu thú đã ít hơn một nửa, đây chính là một đại hảo sự.
Xuy xuy xuy xuy...
Một kiếm giết một con yêu thú, cùng so với võ giả Bão Nguyên Cảnh khác thì rõ ràng rất ít, nhưng tần xuất xuất kiếm của Diệp Trần cao không tưởng được. Mỗi một lần hô hấp, thân ảnh của hắn ở trong đàn yêu thú chạy tới chạy lui hai ba trăm mét. Trong cả quá trình hắn tổng cộng xuất ra sáu mươi bảy kiếm, giết sáu mươi bảy con yêu thú. Hiệu suất giết yêu thú gần bằng một kiếm Phong Quyển Tàn Vân.
Đứng trên thi thể một đầu yêu thú cực lớn, Diệp Trần phóng nhãn nhìn lại, tường thành Kim Đỉnh Thành cũng như phạm vi xung quanh thành đều nhuộm một màu đỏ. Số lượng yêu thú chưa đủ trăm vạn, võ giả nhân loại khoảng chừng bốn mươi vạn, tăng thêm một nửa bên trong thành nữa là gần tới tám mươi vạn.
Hai trăm vạn võ giả mà hiện giờ chỉ còn lại tám mươi vạn. Con số tử vong đạt tới một trăm hai mươi vạn, tuyệt đối làm cho người khác phát lạnh.
- Không đạt tới Bão Nguyên Cảnh, tại loại chiến trường cỡ lớn này hoàn toàn là đứng mũi chịu sào, pháo hôi mà thôi. Cũng may bốn phía Kim Đỉnh Thành vô cùng rộng lớn, yêu thú không có khả năng chui vào toàn bộ. Nếu không có chướng ngại vật trên đại thảo nguyên thì hai ngàn vạn con yêu thú có thể đơn giản tiêu diệt hai trăm vạn võ giả.
Xuất một kiếm chém giết một đầu yêu thú phía trước, Diệp Trần tiếp tục giết chóc.
- Hảo! Một mực áp chế đến bây giờ cũng nên để cho các ngươi nếm thử uy lực chính thức của Cô Phong Tuyệt Sát.
Hữu thủ vung lên, Diệp Trần tung ra một kiếm đâm vào cổ một con yêu thú họ ngưu.
Phốc!
Một kiếm thẳng tắp, hơn mười con yêu thú bị kiếm khí xuyên thấu cơ thể, tốc độ thiểm điện nhanh như sấm sét.
- Chiêu này của ta tuy là một chiêu cận chiến nhưng mục tiêu không chỉ có chém giết như về ngoài. Cô Phong Tuyệt Sát chém xuống còn mang theo kiếm khí đáng sợ xuyên thấu lực lượng.
Lúc trước không có thi triển ta là vì Diệp Trần muốn thí chiêu, hơn nữa số lượng yêu thú lại quá nhiều, hắn cần phải tận lực khống chế chân khí tiêu hao sao cho thỏa đáng. Hiện tại yêu thú đại giảm, Diệp Trần cũng không có nhiều băn khoăn mà thỏa thích giết chóc.
Theo việc yêu thú giảm bớt thì trên bầu trời yêu khí hình thành mây đen bắt đầu tản ra, những tia nắng mặt trời ấm áp chiếu xuống khắp mọi nơi.
A!
Xa xa bên trong núi thây biển máu, không ít nhân hình huyết vụ đột nhiên phát ra tiếng kêu thảm thiết, bị ánh nắng mặt trời chiếu vào lập tức bị đốt cháy thành khói xanh lượn lờ.
- Đó là cái gì?
Kể cả Diệp Trần cùng rất nhiều người không thể tin vào chính mắt mình.
Trên tường thành Hỏa Linh Tử cười khổ:
- Quả nhiên là trong đại chiến đấu sẽ hình thành Huyết Ma.
Hắc Nha Đạo Nhân nói:
- Huyết Ma hình thành vô cùng gian nan, không thể bị ánh nắng mặt trời chiếu thẳng vào, hơn nữa phải có đầy đủ máu tươi cùng oán niệm. Những Huyết Ma này đều là Huyết Ma cấp thấp, không đáng để lo.
Ngay lúc Hắc Ma Đạo Nhân đang nói chuyện thì trong làn khói xanh có một đầu Huyết Ảnh lao ra, hướng tới một nơi hẻo lánh, có bóng mát chạy đến. Đầu Huyết Ảnh này bị ánh nắng mặt trời soi đến khiến cả người bốc lên khó xanh. Nhưng cùng với hình nhân huyết vụ lại bất đồng, thân thể hắn cũng không có thoáng cái tiêu tán mà là chậm rãi tiêu tán. Giống như mặt trời khiến người tuyết tan chảy.
- Hạ vị Huyết Ma cũng đã ngưng tụ ra.
Có một vị cường giả Tinh Cực Cảnh giật mình.
- Mau nhìn còn có trung vị Huyết ma.
Một người thò tay chỉ hướng núi thây. Chỗ đó đồng dạng có một đầu Huyết Ảnh, hình thể Huyết Ảnh cùng nhân loại tương tự, bộ mặt, ngũ quan mơ hồ có thể nhận biết.
Bá!
Một đầu yêu thú ngũ cấp trên đường đi qua không kịp trốn tránh đã bị Huyết Ảnh nhập vào bên trong. Một màn kinh người phát sinh, đầu huyết ảnh này rõ ràng không bị trở ngại nào, có thể dễ dàng tiến vào bên trong thân thể đối phương. Trong chốc lát huyết quang trên người Huyết Ảnh càng dày, ngũ quan cũng rõ hơn một điểm. Mà yêu thú ngũ cấp sau lưng hắn biến thành thây khô, sinh cơ bị diệt.