Kiếm Đạo Độc Tôn

Khí Long Mạch!


trước sau

Thông Thiên Ma Nhãn của Phi Thiên Ma Tông không phải chỉ đề dọa người, thân ở trong quyền đầu hình rồng, Mạc Ngôn vận chuyển Thông Thiên Ma Nhãn, rất nhanh tìm được điểm yếu nhược, một ngón tay kích mở phong tỏa, đổi lại là người khác chỉ có thể bó tay chịu trói.

Mộ Dung Khuynh Thành lắc đầu, đại sư huynh gặp khắc tinh rồi, đối với siêu cấp phòng ngự của Thác Bạt Khổ, cho dù Thông Thiên Ma Nhãn có thể nhìn thấu nhược điểm cũng không làm gì nổi, mà chân khí và lực công kích, Thác Bạt Khổ còn ở trên đại sư huynh một bậc.

Diệp Trần cũng có suy nghĩ như Mộ Dung Khuynh Thành, trong đông đảo tuyển thủ, Thác Bạt Khổ không nghi ngờ là khắc tinh lớn nhất của Mạc Ngôn, trên thực tế thực lực hai người không chênh lệch nhau lắm, đổi thành người khác có thực lực tương đương, Mạc Ngôn cũng không phải chật vật như vậy, có thể chiếm được thượng phong, Diệp Trần nghĩ tới đây không khỏi sợ hãi than phòng ngự của Thác Bạt Khổ, lúc trước ở bắc bộ Hắc Long đế quốc, đối phương cũng không có toàn lực ứng phó, về phần vì sao, hắn cũng không rõ lắm.

- Huyễn Linh Chỉ!

Quỷ Ảnh Mê Tung lần thứ hai thi triển, nhãn thần Mạc Ngôn sắc bén, một chỉ ấn ra, hàn mang nhằm tới yết hầu Thác Bạt Khổ.

Thác Bạt Khổ một quyền đánh ra, quyền kình mang theo hàn mang nhè nhẹ.

Vù!

Một quyền vào khoảng không, một chỉ kia phiêu hốt bất định, dường như thuấn di, rồi đột nhiên xuất hiện trước mặt Thác Bạt Khổ, trong nháy mắt như muốn đánh tới hắn.

Tới lúc này, Mạc Ngôn không suy nghĩ gì khác, chỉ cần có thể đánh bại Thác Bạt Khổ là được, vì thế đem mục tiêu công kích rời tới con mắt Thác Bạt Khổ, mắt là điểm yếu nhất trên người đối phương.

- Mạc Ngôn thật ngoan độc, nơi khác bị thương còn trị được, con mắt mù rồi muốn chữa lành ít có khả năng, trừ phi gặp được linh dược hiếm có, có lẽ tiến vào Sinh Tử Cảnh bằng không cả đời chỉ có thể làm người mù.

- Nhưng không còn cách nào a, phòng ngự của Thác Bạt Khổ quả thực biến thái.

Đối với hành động của Mạc Ngôn, mọi người khen chê khác nhau.

Vù!

Thác Bạt Khổ lần đầu thi triển khinh công, lưng cong về sau như một con rồng du động tránh được một chỉ nguy hiểm kia.

- Huyễn Linh Thất Tiệt Chỉ!

Mạc Ngôn cười lạnh một tiếng, hai tay đều xuất hiện, liên tục bắn ra bảy đạo hàn mang.

Két!

Trên phương diện thân pháp Thác Bạt Khổ chung quy kém một bậc, tuy rằng tránh được hàn mang nhưng cuối cùng vẫn trúng một chỉ, cũng may ở lúc nguy nan, hắn hơi nghiêng đầu, không bị một chỉ đánh trúng mắt, nhưng gần như bị rớt hết lông mi.

Bị động chịu đòn không phải phong cách của Thác Bạt Khổ, hắn không đợi thân thể ổn định, một quyền đánh lên mặt đất, thanh hắc quang mang khởi động như thủy triều, hóa thành một hắc long chân khí đánh về phía Mạc Ngôn.

Mạc Ngôn đang muốn thi triển khinh công tách ra, chân khí hắc long đột nhiên bùng nổ, hóa thành hắc sắc quang hoàn bắn tung tóe ra ngoài, đánh lên hộ thể chân khí của hắn.

Bang một tiếng, Mạc ngôn bay ngược ra ngoài, kết hợp với thụ thương lúc trước, hắn không nhịn được phun ra một ngụm máu tươi.

- Man Long Thức!

Thế tiến công liên tục, một quyền của Thác Bạt Khổ tung ra, quyền kình hóa long, lần thứ hai cắn tới thân thể Mạc Ngôn, mang theo hắn nhằm lam sắc quang mang phóng tới.

Một tiếng nổ vang truyền tới, Mạc Ngôn ngã xuống mặt đất.

- Thác Bạt Khổ thắng!

Tài phán lúc này tuyên bố kết quả, thương thế của Mạc Ngôn không nhẹ, mọi người của Phi Thiên Ma Tông chắc chắn nóng nảy, đâu dám chậm trễ thời gian.

- Ha ha, sảng khoái!

Thác Bạt Khổ toát ra vẻ vui sướng tràn đầy, thật lâu không có cảm giác như vậy.

Nhìn Thác Bạt Khổ chỉ còn một hàng lông mi, Diệp Trần lắc đầu cười, gặp đối phương chính là bất hạnh của Mạc Ngôn, nhưng mà không gặp không được, trên thi đấu bài danh chắc chắn gặp phải, không có khả năng tránh khỏi, mà chính hắn cũng sẽ cùng đám tiểu đầu sỏ lâu đời đánh một trận bao gồm cả Mộ Dung Khuynh Thành.

Ánh mắt Diệp Trần quay sang nhìn Mộ Dung Khuynh Thành, ánh mắt đối phương cũng vừa quét tới, hai bên chạm nhau.

Mộ Dung Khuynh Thành cười mỉm, chân khí truyền âm nói:

- Thi đấu bài danh ta cũng sẽ không chịu thua.

- Nên thế.

Diệp Trần không coi thường Mộ Dung Khuynh Thành vì từ linh hồn lực mà nhận biết, thực lực của nàng trên cả Mạc Ngôn, không sai biệt lắm với Hỏa Linh thái tử, Lâm Vẫn cùng với Lý Đạo Hiên, nói ra không ai tin tưởng, tuy rằng thực lực và sức chiến đấu không thể đánh đồng nhưng thực lực mạnh chắc vì không đánh được đối thủ thực lực yếu hơn, thực lực mạnh hơn chiếm ưu thế hơn nhiều, chuyện lấy yếu thắng mạnh chung quy là hiếm gặp, huống hồ sự lãnh tĩnh của Mộ Dung Khuynh Thành chính là cao nhất trong đám người hắn gặp phải, cho dù Lâm Vẫn bài danh top ba cũng không so được với nàng.

Hai người chuyển mắt, không hề dây dưa.

Vòng thứ mười tiến hành tương đối chậm, một vòng lại tiếp một vòng, rất nhiều cao thủ trẻ tuổi còn chưa lật ngửa bài, sát chiêu thi nhau nổi lên, dù sao không tiến vào được Tiềm Long Bảng cũng phải đánh một trận thống khoái chứ.

Chỉ chốc lát sau, Từ Tĩnh đánh bại đối thủ của nàng, điểm số xếp hạng bốn, tiến vào tranh đấu Tiềm Long Bảng.

Hiện tại chỉ còn Lâm Kỳ.

Hai tràng Tiềm Long Bảng qua đi, Lâm Kỳ lên đài, đối thủ của hắn không đơn giản, điểm gần gấp đôi hắn, hai người một người xếp hạng mười, một người xếp hạng mười bảy, ai thua đều nằm ngoài vòng người hai người, mất đi tư cách tiến tiếp.

Chiến đấu một lúc, hai người đều mang thương tích.

Rống!

Theo chân khí tiêu hao, Lâm Kỳ bạo phát hoàn toàn không để ý phòng thủ, hung hãn công kích đổi phương, có xu thế lấy mạng đổi mạng.

Đối thủ của hắn thực lực rất mạnh, đáng tiếc không có tâm lý chiến tử như Lâm Kỳ, dưới công kích điên cuồng của hắn lùi từng bước một cuối cùng lộ ra sơ hở, bị Lâm Kỳ một thân nhuộm máu một đao đánh bại.

Đến lúc này, Lâm Kỳ nắm chắc tiến vào Tiềm Long Bảng.

Thời gian như nước chảy.

Nửa canh giờ qua đi, mười vòng chiến đấu hoàn toàn kết thúc, mỗi tiểu tổ xếp hạng top mười hai đều được xếp vào Tiềm Long Bảng, trở thành cao thủ mới trên bảng, những người khác mất đi tư cách, không thể tiến nhập bảng, nhưng mà người nhỏ hơn hai mốt tuổi đều có một cơ hội nữa, tuổi trên hai mốt, thần tình buồn bã sầu thảm.

- Người không liên quan, toàn bộ rời khỏi tràng.

Tài phán lúc này đứng lên, hắn vận chuyển chân nguyên, thanh âm mở rộng toàn trường đều nghe thấy.

Nghe vậy các cao thủ bị loại đều rời khỏi, còn lại mười hai người ở mỗi tràng đấu, chính là cao thủ trên Tiềm Long Bảng.

- Được rồi, các người toàn bộ đứng lên võ đài, tiếp nhận rửa tội của khí Long mạch, đến lúc đó không nên kinh hoảng.

Tài phán trưởng rất quen thuộc với trình tự thi đấu, biết Tiềm long cổ thành chứa một vài huyền ảo khó tìm hiểu.

Ồn ào....

Đại bộ phận cao thủ trẻ tuổi tham gia Tiềm Long Bảng rồi đều không cảm thấy kinh ngạc, chỉ có một vài bộ phận cô lậu quả văn có chút kỳ quái, nhưng mà thấy người khác đứng trên võ đài, cũng không nói nhiều, tùy tiện đứng vào một chỗ.

Có sáu tổ hợp đứng trên võ đài, trên võ đài nhân số không đồng nhất, có nơi vượt trên hai mươi người, ít nhất là tám người, trên luận võ đài tổ năm, Diệp Trần, Từ Tĩnh cùng Lâm Kỳ đứng chung một chỗ, hai bên trái phải còn có cao thủ trẻ tuổi của Thiên Phong quốc và vài quốc gia phụ cận.

Diệp Trần nói:

- Nói vậy khí long mạch hẳn là liên quan tới vận mệnh, không biết truyền vào người chúng ta theo cách nào đây...

Từ Tĩnh đang muốn nói bỗng nhiên chú ý tới cao thủ trẻ tuổi khác đứng bên cạnh xuất hiện khác thường, bên ngoài cơ hể họ có một hư ảnh con rồng dương nanh múa vuốt, ngửa mặt lên trời rít gào, hư ảnh hình rồng có lớn có nhỏ, có rõ ràng có không rõ, có uy nghiêm có uể oải, trong đó đám tiểu đầu sỏ Tư Không Thánh là sáng nhất, hư ảnh hình rồng bên ngoài
cơ thể họ tương đối rõ ràng, thần thái uy nghiêm, một cỗ áp lực không hiểu lan tỏa toàn trường.

- Đây là khí long mạch?

Lâm Kỳ có chút suy nghĩ.

Diệp trần nhìn quanh người phát hiện toàn bộ bên ngoài thân thể cao thủ tiến vào Tiềm Long Bảng từ trước đều có hư ảnh hình rồng, đám người mới tiến vào Tiềm Long Bảng đều như hắn, sắc mặt dị dạng, cả đám hai mặt nhìn nhau.

Khoảng chừng một mười lăm phút sau, từ vực sâu dưới luận võ đài truyền tới tiếng rồng ngâm, ngay sau đó một khí lưu hình rồng từ đó bay lên, đều nhập vào cơ thể mỗi người, chợt lại một lần nữa huyền phù bên ngoài cơ thể.

Diệp Trần hơi kinh ngạc, vừa rồi hắn cảm nhận được rõ ràng rằng có khí lưu hình rồng tồn tại, đầu tiên là tiến vào cơ thể hắn, sau đó chuyển một vòng quanh máu thịt xương cốt của hắn, dùng phương thức đặc biệt bành trướng ra ngoài, tạo thành hư ảnh hình rồng bên ngoài cơ thể.

Dường như là ảo giác, Diệp Trần cảm thấy trạng thái của mình cao hơn một bậc.

- Chúng ta nhỏ như vậy, ngươi xem kìa, bọn hắn đều là rồng cao bốn năm trượng, còn có cả bảy tám trượng nữa kìa.

Một nhân tài mới không hiểu bắt đầu bàn tán

Cao thủ đã từng ở trên Tiềm Long Bảng thì đều có hư ảnh hình rồng xuất hiện từ trước bên ngoài cơ thể, sau khi khí lưu hình rồng quán trú vào cơ thể thì hư ảnh cũ lớn lên, hầu như lớn hơn một vòng, như bên ngoài cơ thể Tư Không Thánh có hình thể con rồng lớn nhất, đạt tới tám trượng, hiện tại biến thành tám trượng hai, đứng trên võ đài đặt biệt bắt mắt, rất có khí thế ngạo thị quần hùng.

Hỏa Linh thái tử, Lâm Vẫn, Lý Đạo Hiên, Băng Linh cùng Mạc Ngôn đều ngoài bảy trượng, Mộ Dung Khuynh Thành có năm trượng.

Về phần Diệp Trần mới tiến vào Tiềm Long Bảng, hư ảnh hình rồng chỉ có một trượng, còn lâu mới đáng nhắc tới..

- Cướp đoạt!

Diệp Trần và Từ Tĩnh liếc nhau..

Nếu như bọn họ đoán không sai, khí Long Mạch không phải bất biến, hẳn là có phương thức cướp đoạt khí long mạch trên người đối thủ, nhưng hiện tại chỉ có một cách, đó là đánh bại đối thủ, thắng được tranh tài.

Trên khán đài, La Hành Liệt mỉm cười:

- Hiện tại khí long mạch chỉ có thể gia tăng khí vận cá nhân, vô tác dụng với tông môn, chờ trở lại tông môn, khí long mạch dung nhập vào nền tảng tông môn, tăng thêm khí vận, về phần có huyền ảo gì, phỏng chừng Linh Hải cảnh cao thủ cũng không thể hoàn toàn giải thích.

Đại trưởng lão Lưu Vân Tông nói:

- Như vậy sau lần tranh tài Tiềm Long Bảng này, bảo Diệp Trần về tông môn một chuyến?

- Còn xem ý hắn đã, chúng ta không thể miễn cưỡng, nhưng mà hắn hẳn là sẽ trở lại, khí long mạch không chỉ có thể làm hưng thịnh tông môn, còn có thể làm gia tộc hưng thịnh nữa.

Tử Dương Tông chủ Đồ Trọng Sơn ước ao nhìn khí long mạch trên người đám cao thủ trẻ tuổi trên đài, nếu như Tử Dương Tông cũng có khí long mạch, nhất định có thể tiếp tục hưng thịnh, nhưng tất cả đều bị hắn phá hủy, đem ánh mắt chuyển lên người Diệp Trần, trong mắt Đồ Trọng Sơn lóe lên sát khí âm trầm.

Phỉ Thúy cốc chủ Trang Khánh Hiền thầm nghĩ: Phỉ Thúy cốc xưng bá Thiên Phong quốc đã lâu dù cho không có khí long mạch vẫn hưng thịnh xuống, Lưu Vân Tông muốn vượt qua sẽ không dễ dàng như vậy, để lần tranh tài Tiềm Long Bảng sau, Phỉ Thúy cốc nhất định lần nữa nhận được khí long mạch.

Hai người rất coi trọng khí Long mạch, hơn nữa khí long mạch ở Trấn Long cổ địa khác với bên ngoài, khí long mạch ở Trấn Long cổ địa là long mạch chủ của Nam Trác vực, sinh ra long khí dị thường cường đại, khí vận vô cùng, liên quan chặt chẽ với tông môn, dù sao ai cũng muốn tông môn mình được bảo phủ trong khí vận, thiên tài lớp lớp, phát triển không ngừng.

Grao!

Hư ảnh hình rồng trên người các cao thủ trẻ tuổi đã ổn định, hư ảnh hình rồng dài tám thước hai bên ngoài cơ thể Tư Không Thánh ngửa mặt lên trời rít gào, uy nghiêm vạn phần, lập tức hư ảnh bên ngoài cơ thể Nghiêm Xích Hỏa cũng rít gào lên, sau đó Lý Đạo Hiên, Băng Linh, Mạc Ngôn, từng người bắt đầu dâng lên tiếng rồng gầm.

Cuối cùng, hư ảnh hình rồng bên ngoài cơ thể Diệp Trần cũng ngửa đầu rít gào một tiếng, chỉ là so với mấy tiếng gầm lúc trước có vẻ yếu hơn nhiều, khí thế không mạnh từ phương diện này mà xem, liền có thể thấy người nào có tiếng long gầm lớn đều là kẻ mang long khí tràn đầy.

Tư Không Thánh bĩu môi, đạm nhiên nói:

- Nghìn năm qua, hư ảnh hình rồng lớn nhất là gần tám trượng tám, lần này ta muốn đột phá chín trượng, ta muốn vượt qua cổ nhân.

- Hư ảnh hình rồng lấy mạnh vi tôn, sư huynh thực lực siêu việt bọn họ nhiều lắm, đạt được hư ảnh hình rồng chín trượng dễ như trở bàn tay.

- Không sai, đại sư huynh mang huyết mạch vương giả trên người, phối hợp với hư ảnh hình rồng chín trượng càng tăng thêm sức mạnh, những kẻ khác chỉ đến làm nền mà thôi.

Huyền Không Sơn tiến vào Tiềm Long Bảng không ít cao thủ, vài tên đệ tử hạch tâm đều cho rằng Tư Không Thánh xếp hạng đầu, chờ khi cướp đoạt đủ khí long mạch hư ảnh hình rồng đạt tới chín trượng là chuyện dễ dàng, phải biết rằng lần tranh tài Tiềm Long Bảng này là lần cường thịnh nhất trong nghìn năm qua.

Nghiêm Xích Hỏa và Lâm Vẫn đồng thời nhìn Tư Không Thánh.

- Lần này ta không chỉ muốn đạnh bại người, còn muốn đề thăng hư ảnh hình rồng tới chín trượng, Tư Không Thánh chờ đi!

- Mặc kệ là ai, đều phải thua trên tay Lâm Vẫn ta, về phần khí long mạch đều thuộc về ta.

Hư ảnh hình rồng đệ nhất cùng đệ nhị chênh lệch quá lớn, Tư Không Thánh đệ nhất có hư ảnh hình rồng cao tới tám trượng hai, mà đệ nhị Nghiêm Xích Hỏa có hư ảnh hình rồng chỉ hơn bảy trượng, Lâm Vẫn cũng thế, có thể nói từ vị trí thứ hai đến vị trí thứ mười hơn kém nhau không nhiều, chỉ có bài danh đệ nhất là chênh lệch hẳn với xung quanh.

Tương ứng, bài danh đệ nhất có vận khí đủ để so với ba mươi tên cao thủ top sau, vô cùng đáng chú ý.

trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện