- Hắn đi mấy ngày rồi?
Thính Phong Lâu, một trong các quán rượu đỉnh cấp của Vũ Thành, bên trong một phòng ở lầu ba, bảy tám tên cường giả Tinh Cực Cảnh ngồi trong đó, người cầm đầu lại là hạch tâm trưởng lão của Huyền Không Sơn - Kim Hoàng Đạo Nhân. Hắn một thân trường y xám trắng, các vị trí mép có thêu tơ vàng, giờ phút này ánh mắt của hắn quét quanh một vòng, hỏi thăm vị cường giả Tinh Cực Cảnh ở phía đối diện.
- Ba ngày!
Người này là một trong những cường giả Tinh Cực Cảnh truy tung Diệp Trần, nửa tháng trước đã điều tra được Diệp Trần đi tới Vũ Thành, hắn liền lập tức phát tin tức cho Kim Hoàng Đạo Nhân.
Ánh mắt của Kim Hoàng Đạo Nhân phát lạnh, hắn không ngờ đến Diệp Trần lại vội vã muốn chết như vậy, vừa bước vào Tinh Cực Cảnh đã lựa chọn ly khai Thiên Phong Quốc. Chẳng quá vậy cũng hợp lý, nếu như Diệp Trần cứ ở lỳ trong Thiên Phong Quốc không đi ra thì hắn không có chút biện pháp nào cả, chủ nhân của Già Thiên Cự Thủ cũng không phải là hắn có thể đối kháng được, cho hắn thêm một cái gan nữa hắn cũng không dám đi khiêu khích đối phương.
- Truy Hồn Điểu có lẽ đã theo sau hả?!
- Đúng vậy, chỉ cần có Truy Hồn Điểu, tiểu tử kia cho dù chạy đến chân trời góc biển cũng đừng mơ thoát được sự đuổi giết của Lục trưởng lão ngài.
Kim Hoàng Đạo Nhân ở trong số hạch tâm trưởng lão của Huyền Không Sơn bài danh thứ sáu, vậy nên tất cả mọi người đều gọi hắn là Kim Hoàng trưởng lão hoặc Lục trưởng lão.
- Tốt, rất tốt, lần này hắn khó mà tránh khỏi cái chết...
Kim Hoàng Đạo Nhân cười to, Truy Hồn Điểu là dị cầm do Huyền Không Sơn nuôi dưỡng, chẳng qua chỉ lớn bằng lòng bàn tay, nhưng lại có tốc độ có thể lập tức bay được ngàn mét, chỉ cần để nó nghe được khí tức của ngươi, trong vòng trăm dặm liền có thể cảm ứng được sự hiện hữu của ngươi ngay. Có Truy Hồn Điểu theo dõi Diệp Trần, chuyện này đã thành công được một nửa, một nửa còn lại phải do hắn hoàn thành rồi, nghĩ tới đây, Kim Hoàng Đạo Nhân cực kỳ thống khoái. Diệp Trần phảng phất như là một cái khúc mắc, một cái Tâm Ma vậy, nếu không diệt hắn thì thủy chung khó có thể tĩnh tâm bế quan tu luyện. Hắn biết rõ, lấy thiên phú của Diệp Trần, cho hắn thời gian ba năm năm năm, nói không chừng thực sẽ mang đến cho mình uy hiếp, cho nên phải nhanh chóng diệt trừ mới được, giữ lại chính là một mối họa, cũng may là điều này cũng không còn xa nữa.
Tinh Vực Hồ.
Là một hồ nước siêu cấp bài danh phía trước ở Chân Linh đại lục, diện tích của nó còn siêu việt cả ba quốc gia Hắc Long đế quốc, Băng Tinh đế quốc cùng với Thương Huyền Quốc cộng lại, một mực kéo dài đến nội địa Phiêu Miểu Tuyết Vực, cùng Vân Lan Vực, Lôi Vực có nhiều nơi giáp giới. Tinh Vực Hồ từ xưa đến nay chính là một tồn tại cực kỳ thần bí, trong đó có rất nhiều cấm địa, có một ít cấm địa ngay cả vương giả Sinh Tử Cảnh cũng không dám coi thương, rất có khả năng sẽ bị vẫn lạc.
Lần đi Huyết Ma Chiến Trường này, vẫn như trước ở trong phạm vi của Nam Trác Vực, là một tiểu cấm địa nhỏ ở khu vực ven Tinh Vực Hồ, đối với võ giả Bão Nguyên Cảnh và Tinh Cực Cảnh mà nói thì chỉ số nguy hiểm là rất cao, đi vào ba người thì rất có thể chỉ có một người đi ra, là hiểm địa lưỡng tử nhất sinh.
Dưới tầng mây, một đạo lưu quang xẹt qua.
"Ta với Kim Hoàng Đạo Nhân thế bất lưỡng lập, không phải hắn chết chính là ta vong, đến Vương gia ở Bàn Xà Đảo thì sẽ mang đến cho bọn họ một hồi tai nạn, cứ trực tiếp đi Huyết Ma Chiến Trường luôn vậy! " Diệp Trần vốn
định đi Bàn Xà Đảo một chuyến, xem thử Vương Xà xảy ra chuyện gì, nhưng chợt lại bỏ đi cái ý định này, trước khi không có giải quyết được Kim Hoàng Đạo Nhân thì tốt nhất dù là ai thì cũng phải đứng xa mà nhìn thôi, trứ khi bối cảnh và thực lực của người nọ đủ lớn.
Bầu trời mênh mông, Diệp Trần gia tăng tốc độ lên đến bảy thành, hướng về Huyết Thạch Liên Đảo cách đây mười mấy vạn dặm lao đi
"Ân! Sao lại có cảm giác bị theo dõi nhỉ. "
Từ Vũ Thành đi ra, Diệp Trần liền có cảm giác có chút không đúng, nhưng đến cùng là chỗ nào thì hắn không nói rõ ràng được, nhưng theo thời gian dần qua đi thì loại nghi hoặc này lại càng ngày càng sâu, lượn lờ trong lòng, thẳng đến giờ hắn có thể khẳng định là quả thật có chuyện xảy ra trên người hắn.
"Ta ngược lại muốn nhìn xem là ai theo dõi ta? "
Diệp Trần đột nhiên quay người lại, Thanh Liên Chân Nguyên trong cơ thể hung mãnh thiêu đốt, tốc độ bộc phát đến cực hạn, chạy nước rút về phía ngược lại, trong nháy mắt đã vọt đi được ngàn mét, kéo lê trong hư không một quỹ tích màu đen nhàn nhạt
Ước chừng chạy nước rút được hơn mười dặm thì Diệp Trần phóng xuất linh hồn lực ra, bao phủ hoàn toàn khu vực to lớn ở phía đối diện lại.
"Một con chim! "
Trong cảm ứng của linh hồn lực, có một con chim chỉ lớn chừng bàn tay, như được chế tạo từ hắc thiết hiện lên trong đầu. Con chim này đột nhiên chạy nước rút với hắn, lộ ra vẻ ngoài ý muốn, vội vàng bay về một hướng khác như là một tia chớp màu đen vậy
"Hừ, chết! "
Diệp Trần rốt cục cũng biết nguyên nhân là gì rồi, con chim màu đen này rõ ràng là có năng lực theo dõi khí tức, vẫn một mực dán ở phía sau hắn vài chục dặm, với cái cự ly đó thì hắn không thể nào dùng linh hồn lực để cảm ứng được, cũng may là hắn linh cơ khẽ động, đột nhiên xoay người gia tốc, rút ngắn khoảng cách lại.
Tinh Ngân Kiếm ra khỏi vỏ, một vòng tròn kiếm khí phá toái hư không.
Tốc độ của kiếm khí so với tốc độ phi hành của con chim màu đen còn nhanh hơn nhiều, chỉ sau mấy lần hô hấp đã đuổi đến sau lưng nó, kiếm áp cường đại khiến cho một khu vực liền trở thành một mảnh trạng thái chân không thế giới, hư không bị ép lại, lập tức kiếm khí lóe lên trùng điệp chém tới.
Tạch...!
Phòng ngự của con chim màu đen cũng không tệ, đáng tiếc lực công kích của Diệp Trần cũng không phải là nó có thể thừa nhận được, lông vũ văng lên tung tóe, bị cắt thành hai nửa.
Ngoài mấy trăm dặm.
Sắc mặt một gã cường giả Tinh Cực Cảnh đại biến, "Cái gì, Truy Hồn Điểu vẫn lạc, là ai giết nó, chẳng lẽ là Diệp Trần, không có khả năng? Hắn tuyệt đối không thể nào cảm giác được sự tồn tại của Truy Hồn Điểu, có lẽ là bị cường giả đi ngang qua đánh chết, đáng giận, vận khí của tiểu tử này thật quá tốt. "
Hắn là người nuôi dưỡng đầu Truy Hồn Điểu này, cùng với Truy Hồn Điểu có cảm ứng vi diệu cho nên Truy Hồn Điểu vừa ngộ hiểm thì hắn lập tức sẽ biết ngay.