Thi Quỷ Đạo Nhân cũng không có thả Kim Giáp Thi của mình ra, ngữ khí hơi nịnh nọt nói.
Người quần áo dính máu liếc qua Thi Quỷ Đạo Nhân
- Còn thiếu chút nữa, tốc độ phát triển của Huyết Ma phân thân nếu so với thượng vị Huyết Ma tự do thì chậm hơn gấp đôi. Có thể phát triển đến giờ cũng là do ta thường xuyên mang nó đến Huyết Ma chiến trường để săn mồi. Đúng rồi, ngươi vẫn đang ngốc ở Thiên Phong Quốc tốt lắm mà, sao lại rãnh rỗi mà đến Huyết Ma chiến trường thế, ở đây cũng không phải là địa phương ngươi có thể hoành hành đâu.
Thi Quỷ Đạo Nhân bị coi thường, trên mặt hơi xấu hổ. Người này không phải ai khác mà chính là Huyết Ma Chân Nhân hung danh hiển hách, tu vi của Huyết Ma Chân Nhân sớm đã đạt đến Tinh Cực Cảnh hậu kỳ đỉnh phong, ở trong 108 đại Quỷ Tướng của Cửu U Giáo cũng thuộc về loại cao nhất, so với hắn thì mạnh hơn không chỉ một lần, hắn cũng không dám làm gì đối phương cả.
- Xảy ra chút ngoài ý muốn cho nên ta muốn đến Huyết Ma chiến trường để kiếm một kiện trung phẩm Bảo Khí.
Đầu lâu màu vàng trên người hắn tuy rằng có uy lực rất lớn, nhưng cũng không phải là Bảo Khí, lần này hắn muốn có một kiện trung phẩm trảo thứ, nếu như có trung phẩm phòng ngự Bảo Khí vậy thì càng tốt hơn nữa.
- Cứ đi theo ta là được, những người kia, tùy tiện một người đều có thể lấy mạng ngươi ngay.
Huyết Ma Chân Nhân liếm liếm bờ môi, ánh mắt nhìn chằm chằm vào phía trơcs, nơi đó không biết lúc nào lại xuất hiện mấy người.
Trên một tấm bia đá cao mấy chục thước, một vị kiếm khách hình thế gầy gò, thân mặc huyết bào đang lẳng lặng đứng đó. Người này ước hơn ba mươi tuổi, sắc mặt tái nhợt đến kì lạ, một đôi đồng tử đen kịt phảng phất như có ma lực có thể xuyên thủng cả không gian, chiếu sáng rạng rỡ, đâm người đến cực điểm.
- Người này chính là Huyết Kiếm Khách!
Thi Quỷ Đạo Nhân bị đối phương nhìn chằm chằm nên da đầu có chút sợ hãi.
Huyết Ma Chân Nhân nói:
-Người này so với chúng ta thì còn tâm ngoan thủ lạt hơn, chiến lực rất mạnh, từng một kiếm giết chết ba vị cường giả Tinh Cực Cảnh hậu kỳ. Không đến thời khắc tất yếu thì ngàn vạn lần không được gây sự với hắn, nếu không thì dù chạy trốn đến chân trời góc bể hắn cũng không buông tha đâu.
- Đúng vậy.
Đừng nhìn bộ dáng của Thi Quỷ Đạo Nhân người không ra người quỷ không ra quỷ, kỳ thật trong lòng cũng có sự sợ hãi. Ở trên người Huyết Kiếm Khách, hắn cảm nhận được một cổ kiếm ý sát phạt đầy huyết tinh, trong tiềm thức không hề muốn trêu chọc người này, cần gì Huyết Ma Chân Nhân phải nhắc nhở chứ.
Ánh mắt xẹt qua Huyết Kiếm Khách, Huyết Ma Chân Nhân rơi vào trên người một vị đại hán hùng tráng khôi ngô
- Quỷ Hùng, là thủ lĩnh cường đạo vùng Tinh Cực Hồ của Hắc Long đế quốc, thủ hạ dưới trướng lên đến cả ngàn, đa số là cường giả Tinh Cực Cảnh, bản thân hắn cũng là cường giả Tinh Cực Cảnh đạt đến trình độ cao nhất, nếu có thể kéo hắn gia nhập hàng ngũ với chúng ta thì tốt biết mấy.
- Trông có vẽ không dễ đầu! Cửu U Giáo chúng ta ngày xưa cường thịnh vô song, nhưng giờ mỗi người hô đánh thì không có bao nhiêu người dám gia nhập cả.
- Sự việc là do người làm ra, không thử thì sao biết được, đợi đến ngày giáo chủ trở về, chính là thời điểm Nam Trác Vực phải đổi chủ.
Trên người Huyết Ma Chân Nhân tản mát ra bá khí kinh tâm động phách.
Thi Quỷ Đạo Nhân âm thầm nghiêm nghị.
Cường giả Tinh Cực Cảnh đạt trình độ cao nhất không phải chỉ có bọn người Huyết Ma Chân Nhân, Huyết Kiếm Khách cùng với Quỷ Hùng, trên mặt đất của tấm bía đá ở giữa có rất nhiều thông đạo lớn nhỏ với lòng đất, lúc này, từ trong đó chui lên một đám người,
tất cả đều thân mang khí tức khủng bố, không khác ba người Huyết Ma Chân Nhân là bao.
Oanh!
Ước chừng sau một lúc lâu, một đám cột sáng huyết sắc phóng lên trời, những vị trí cột sáng này xuất hiện đúng là những thông đạo, chính là được phun lên từ dưới lòng đất.
- Cách mỗi ba này, Huyết Ma sát khí đều phun trào lên một chút, người bị nhiễm phải Huyết Ma sát khí sẽ lâm vào trong ảo cảnh giết chóc, không tự kềm chế được, ngay cả Huyết Ma cũng không ngoại lệ. Hiện giờ Huyết Ma sát khí đã xuất hiện, trong vòng ba ngày sẽ được an toàn, chúng ta xuống dưới thôi.
Đợi đến khi cột sáng tắt ngấm, thân hình Huyết Ma Chân Nhân lóe lên, lướt vào trong một thông đạo gần đó, Thi Quỷ Đạo Nhân và Huyết Ma phân thân theo sát phía sau.
- Đi vào!
Huyết Kiếm Khách và Quỷ Hùng cũng chui vào.
Về phần những người mới đi ra kia thì có trực tiếp quay về phương hướng Kháng Ma Bảo Lũy, có thoáng nghỉ ngơi tại chỗ một lúc sau đó lại tiếp tục tiến vào thông đạo.
Chỉ qua chốc lát, phía trên Loạn Tán Cương đã không còn một bóng người.
Còi!
Đám xuống tấm bia đá cao bảy tám mét chỉ còn lại một nửa, Diệp Trần khẽ nhíu mày, theo như lời của Xích Bắc Song Hùng thì thông đạo ở nơi này không hề ý, người mới tới nơi đây thì nội tâm khẳng định sẽ có do dự, lòng đất không thể nào so với trên mặt đất được, hạn chế quá lớn.
- Hắc hắc, không thể tưởng được ở đây lại gặp được một con chim non!
Đột ngột
Một khối nham thạch ở phía sau Diệp Trần bỗng nhúc nhích, hóa thành hình người, không ngờ lại có một cường giả Tinh Cực Cảnh am hiểu ngụy trang tiềm phục ở đó, không chút nghĩ ngợi, phát động một kích trí mạng về phía Diệp Trần.
- Không ai nói cho ngươi biết, ngươi dám đến Loạn Tán Cương không ai là người bình thường cả sao?
Xoay người, Diệp Trần điểm ra một chỉ.
Xoẹt!
Thanh Liên kiếm khí mềm mại như lụa xuyên qua đầu của đối phương, bắn ra một mảng huyết vụ.
- Sao có thể, ngươi rõ ràng chỉ là một tên cường giả Tinh Cực Cảnh trung kỳ thôi mà.
Hắn đến chết cũng không rõ, tại sao chiến lực của Diệp Trần lại cường đại đến thế.
Tay phải cách không khẽ hấp, Trữ Vật Linh Giới của đối phương rơi vào tay, Diệp Trần nhìn cũng không nhìn, thân hình lóe lên, chui vào trong một thông đạo cách đó hơn mười mét.
- Lợi hại, may mà ta ở khá xa nên không kịp ám sát, nếu không thì người chết chính là ta rồi
Ở một sườn đất cực xa, bùn đất vỡ ra, một thân ảnh bay lên, hắn quan sát nơi Diệp Trần biến mất, trong nội tâm thầm hô may mắn. Tu vi và chiến lực của Diệp Trần không thể đánh đồng với nhau được, rất dễ khiến người khác bỏ qua hắn, mà kết quả của việc bỏ qua phải trả bằng chính tính mạng của mình.
A!
Xuyên thẳng qua thông đạo tối đen như mực dưới lòng đất, Diệp Trần đã nghe được thanh âm đánh nhau, qua mấy lần nháy mắt liền vang lên một tiếng hét thảm, lòng đất lần nữa khôi phục lại sự tịnh mịch vốn có.