Kiếm Đạo Độc Tôn

Hậu Quả Không Tốt! (Thượng,hạ)


trước sau

"Vèo!"

Sau lưng vang lên tiếng xé gió rất nhỏ, Diệp Trần cơ hồ là theo tiềm thức thi triển Phân Thân Hoá Ảnh, thân thể một phân thành hai, sau một khắc, tiểu huyết ảnh đã xuyên qua cái cổ của một Diệp Trần, tựa hồ như cảm ứng được không đánh trúng thực thể, tiểu huyết ảnh lại hướng bên phải cuốn tới.

"Phụp!"

Tiểu huyết ảnh đã phán đoán sai, bên phải chỉ là một cái chân khí tàn ảnh của Diệp Trần.

- Đoạn!

Tay trái Diệp Trần vung lên một đạo kiếm khí ngưng mà không phát, lăng không đánh tới, một đoạn huyết ảnh bị chặt đứt, huyết khí tràn ngập.

- Lưu quang huyết độn!

Huyết Kiếm Khách lần này đã có kinh nghiệm, tinh thần cảm ứng được phía sau có chấn động, hắn lập tức phản ứng, một tầng huyết sắc cực lớn bên ngoài cơ thể nổ ầm, tạo ra sóng xung kích mạnh mẽ. Sóng xung kích tuy không thể tạo thành tổn thương cho tiểu huyết ảnh nhưng lại có thể làm giảm bớt tốc độ công kích của nó đồng thời khiến tốc độ của Huyết Kiếm Khách tăng vọt.

"Vụt!"

Người như kiếm quang, thân hình Huyết Kiếm Khách loé lên rồi biến mất bỏ Diệp Trần và Huyết Ma Chân Nhân lại phía sau.

Huyết Ma Chân Nhân không hổ là Quỷ Tướng đỉnh tiêm năm xưa của Cửu U Giáo, hắn khẽ quát một tiếng, hau tay buông xuống động tác như đang chèo thuyền, tạo ra một động lực khủng bố, khó khắn né tránh qua công kích trí mạng, Huyết Ma phân thân bém trên người hắn liền bị héo rút một vòng, chỉ còn lại cỡ như hài đồng.

Đúng lúc này, một tiếng ré bén nhọn vang lên, gợn sóng vô hình điên cuồng khuếch tán ra, đem ba người Diệp Trần đều bao phủ vào trong.

- Bất hảo!

Huyết Kiếm Khách và Huyết Ma Chân Nhân đều biến sắc, bọn hắn chỉ cảm thấy thoáng chóng mặt, đầu óc hơi chút hỗn loạn, tốc độ vận chuyển chân nguyên cũng thoáng bị trì hoãn xuống.

Diệp Trần cũng đồng dạng cảm nhận được sóng âm công kích vào tinh thần, quyết đoán cắn chót lưỡi, thúc dục tinh thần lực bảo vệ tâm thần, đem công kích của sóng âm ngăn bên ngoài.

- Nguy hiểm thật, nếu như trong lúc quyết đấu, đố thủ đột nhiên thi triển một chiêu này thỉ không xong!

Da đầu Diệp Trần run lên, Thanh Liên chân nguyên vận chuyển tới cực hạn, sau lưng bắn ra từng đạo khí lưu sắc bén, mỗi một đạo đều có thể dễ dàng chém giết Bão Nguyên Cảnh hậu kỳ đỉnh phong cường giả, cho dù Tinh Cực Cảnh cường giả không kịp chuẩn bị cũng có thể trọng thương.

Bùn đất mở ra, bề mặt sáng bóng như gương.

- Tiểu hỗn đản, lưu lại cho ta!

Huyết Ma Chân Nhân rớt lại phía sau Diệp Trần không gần, thấy Diệp Trần phóng lên trước, hắn dữ tợn nghiến răng, bắn một viên Huyết Ma Châu tới Diệp Trần.

- Bạo!

Huyết Ma Châu có thể cô động ra một đầu thượng vị Huyết Ma, một khi bị kích bạo thi uy lực cũng tương đương với một đầu thượng vị Huyết Ma tự bạo, sóng xung kích màu đỏ trực tiếp đem không gian trước mặt Diệp Trần nổ thành hư vô, không khí lưu động hỗn loạn, toạ thành một biểu hiện giả của thời gian tĩnh chỉ.

- Huyết kiếm thuật!

Huyết Kiếm Khách và Huyết Ma Chân Nhân không mưu mà hợp, đều muốn lưu Diệp Trần lại ngăn cản Huyết Sát thú một thời gian để bọn hắn tranh thủ thời gian. Họn hắn tin tưởng, với năng lực của Diệp Trần, Huyết Sát thú không thể trong vòng hai ba chiêu có thể giết hắn được, mà thời gian trong hai ba chiêu đó cũng đã đủ cho bọn hắn thoát đi rồi.

Sắc mặt Diệp Trần âm trầm, Huyết Ma Chân Nhân kích bạo Huyết Ma Châu tuy không thể làm hắn bị thương nhưng sóng xung kích lại khiến cho tốc độ của hắn khong ngừng hạ xuống. Huyết Kiếm Khách còn bồi thêm một kiếm trí mạng, chỉ cần hắn không có đối sách thì một kiếm này cũng có thể lấy nửa cái mạng của hắn.

- Đây là các ngươi bức ta, muốn lưu lại thì cùng nhau lưu lại đi!

Diệp Trần đột nhiên chuyển thân, ánh mắt lạnh như băng loé lên, bao hàm sát cơ khủng khiếp.

- Thanh Liên Phát Nha, Thanh Liên tham dẫn ...

Rút thanh sắc trường kiếm ra khỏi vỏ, kiếm khí tràng ngập, Thanh Liên kiếm pháp thức thứ tám đánh ra, mục tiêu là Huyết Kiếm Khách và Huyết Ma Chân Nhân.

- Tiểu tử, ngươi muốn chết!

Huyết Kiếm Khách công kích Diệp Trần là việc hắn cho rằng đương nhiên, nhưng khi Diệp Trần phản kích hắn thì hắn lại tức giận thề rằng sau khi thoát đi sẽ không cho Diệp Trần được yên ổn, cũng giống như khi xưa hắn dùng sự kiên nhẫn đáng sợ của mình tiêu diệt một cái Thất phẩm tông môn.

Huyết Ma Chân Nhân thì lại thoáng hoảng sợ. Diệp Trần này là một trong những địch nhân hắn cảm thấy bị uy hiếp nhất, thực lực của Diệp Trần không giống của một người trẻ tuổi nên có, mà giống như một cao thủ già dặn qua hàng ngàn trận huyết chiến, thời khắc mấu chốt hắn có thể không màn đến tính mạng của bản thân.

Kiếm khí từ thịnh chuyển suy rồi lại từ suy chuyển thịnh, bởi vì chưa bao giờ được kiến thức uy lực của Thanh Liên Phát Nha, Huyết Ma Chân Nhân và Huyết Kiếm Khách đều ăn thiệt thòi không nhỏ, bị buộc phải dừng lại trong thoáng chốc, nhất là Huyết Ma Chân Nhân vừa rồi lúc chiến đấu với Diệp Trần đã bị thương cho nên còn bị bức lui ra phía sau hơn mười mét.

"Vụt!"

Tiểu huyết ảnh loé lên đã chặn phía trước ba người.

Tựa hồ như ba người Diệp Trần đã trở thành vật trong rọ, tiểu huyết ảnh cũng không vội công kích, mà mở rộng thân thể như sợi dây thừng của nó ra phong toả tât cả đường đột phá cả ba người.

- Tiểu tử, người can đảm lắm, hừ!

Huyết Kiếm Khách biết tình thế nghiêm trọng, lúc này nếu không đánh mà chạy thì chắc chắn sẽ trở thành mục tiêu săn giết của Huyết Sát thú.

Diệp Trần bình thản, nhưng ngữ khí lại tràn ngập sát khí:

- Huyết Kiếm Khách, ta với ngươi không ân không oán, đáng tiếc ngươi lần này lại làm ra một hành động sai lầm, hậu quả sẽ rất nghiêm trọng!

Huyết Kiếm Khách không giận mà cười nói:

- Ha hả, hậu quả gì?

- Chết!

Diệp Trần phun ra một chữ đầy sát khí.

- Ha ha, đã lâu lắm rồi mới có người dám uy hiếp Huyết Kiếm Khách ta, thật là thú vị, thật lâu rồi không trải qua cảm giác này a.

Huyết Kiếm Khách há miệng cười ha hả, nói:

- Tiểu tử, ngươi biết đắc tội Huyết Kiếm Khách ta sẽ phải thừa nhận sự thống khổ thế nào không?

- Ngươi có thể cảm thấy khôi hài, nhưng tới một khắc sắp chết ngươi thì hối hận cũng đã muộn. Ta muốn giết Huyền Không Sơn Hoàng Kim đạo nhân, hiện tại hắn đã chết, ta muốn giết Thi Quỷ Đạo Nhân, Huyết Ma Chân Nhân cũng không ngăn được ta, hiện giờ cũng đã chết rồi, ta muốn giết ngươi, trên trời dưới đất, ngươi trốn ở đâu cũng không thoát, cho nên ngày tháng sau này ngươi không khác gì một con chó, thoả thích mà chạy trốn!

Chưa từng giao thủ với Diệp Trần nên Huyết Kiếm Khách đối với lời nói của Diệp Trần không hề tin tưởng, chỉ có Huyết Ma Chân Nhân trong lòng đột nhiên dâng lên một cổ lãnh ý, càng tiếp xúc với Diệp Trần lại càng cảm thấy được tiềm lực đáng sợ của hắn.

Diệp Trần rất đáng sợ, nếu nói Huyết Ma Chân Nhân hắn là ma đầu thì Diệp Trần chính là một sát thần, Diệp Trần một ngày chưa diệt vong thì nội tâm của Huyết Ma Chân Nhân không thể nào an bình được, hôm nay nhất định phải lưu Diệp Trần lại. Đương nhiên Huyết Kiếm Khách là một trợ lực không thể thiếu được, nếu đơn thân độc mã, đừng nói là giết Diệp Trần, có thể từ trong miệng Huyết Sát thú trốn thoát cũng đã rất khó khăn rồi.

- Huyết Kiếm Khách, ý ngươi thế nào?

Không cần nói gì nhiều, Huyết Ma Chân Nhân trực tiếp truyền âm hỏi thái độ của Huyết Kiếm Khách.

Huyết Kiếm Khách lạnh lùng nói:

- Huyết Ma Chân Nhân, ngươi cảm thấy người đắc tội Huyết Kiếm Khách ta còn có thể bình yên sao?

- Vậy là tốt rồi, hai chúng ta liên thủ thì tỷ lệ thoát khỏi Huyết Sát thú cũng vượt quá bốn thành, đến lúc đó hiệp lực đánh chết tên tiểu tử này nếu hắn không chết trong miệng Huyết Sát thú.

- Tất nhiên, bất quá ta nghĩ hắn sẽ chết trong miệng Huyết Sát thú!

Huyết Kiếm Khách đối với bản thân rất tự
tiwn, hắn và Huyết Ma Chân Nhân giống nhau, cũng đã tung hoành Nam Trác Vực nhiều năm, cái gì mưa to gió lớn mà chưa trải qua? Tình huống nguy hiểm hơn so với đối mặt Huyết Sát thú lúc này cũng không ít, mà Diệp Trần bất quá cũng chỉ là một cường giả Tinh Cực Cảnh đỉnh phong mới nổi, luân năng lực sinh tồn, còn kém hai người bọn hắn xa.

"Xuy! Xuy! Xuy!"

Đã phong toả lộ tuyến xong, Huyết Sát thú bắt đầu công kích, thân thể dài nhỏ như con giun của nó xoắn động, phần đầu và đuôi nhiều thêm ra hai chi, đâm về phía ba người Diệp Trần.

- Thanh kiếm cuối cùng không có bất kỳ thuộc tính gì, nhưng ta có thể cảm nhận được khí tức huỷ diệt của nó, dùng nó thi triển kiếm khí xem sao.

Tốc độ công kích của Huyết Sát thú quá nhanh, tốc độ công kích bình thường sơ hở quá lớn, chỉ có dùng Khoái chi ý cảnh mới có thể cùng nó tranh phong được.

"Choang!"

Thanh kiếm thứ ba là một thanh kiếm màu đen, cũng là một thanh dày nhất trong ba thanh kiếm, kiếm vừa ra khỏi vỏ, trong không khí liền bị phá vỡ cân bằng, hình thành nên từng vết rách chân không, đó là dó kiếm khí có tốc độ cực nhanh và uy năng của bản thân nó tạo thành lực phá hoại. Diệp Trần cũng không quán chú bao nhiêu chân nguyên vào trong nó.

- Rất mạnh mẽ, thanh kiếm này có thể gọi là Phá Phôi kiếm!

Huy động Phá Phôi kiếm, Khoái chi ý cảnh bắn ra, trong hư không cái gì cũng không nhìn thấy, chỉ có thể thấy được công kích của Huyết Sát thú liên tục bị đón đỡ, nửa bước khó tới gần.

Huyết Kiếm Khách và Huyết Ma Chân Nhân với tư cách là tồn tại đỉnh tiêm trong đám cường giả Tinh Cực Cảnh đỉnh phong tự nhiên là có tuyệt chiêu bảo vệ bản thân. Huyết Kiếm Khách cánh tay chấn động, huyết sắc trường kiếm trong tay ông ông tác hưởng, liên tục rung động ảo ảnh trùng trùng điệp điệp phát ra, nhìn qua giống như xung quanh hắn có rất nhiều cái gương.

Địa giai cao cấp bí kỹ - Kíng Tượng Kiếm!

Còn Huyết Ma Chân Nhân, hắn múa cây huyết sắc côn của hắn tạo ra một vòng xoáy huyết sắc cực lớn, bản thân hắn ở giữa vòng xoáy, công kích của Huyết Sát thú tới gần thì phải đột phá được vòng xoáy này mới có thể uy hiếp tới bản thân Huyết Ma Chân Nhân hắn, nhưng lúc đó lực đạo và tốc độ công kích của Huyết Sát thú đã giảm mạnh, ngăn cản cũng không quá khó khăn.

Đại Huyết Ma giải thể đại pháp nguyên bộ vũ kỹ - Huyết Toàn Qua!

"Ầm! Ầm!"

Lòng đất sụp đổ, ba người quyết đấu với Huyết Sát thú cung không có chật vật như lúc trước, đương nhiên, mỗi người bọn hắn đều hiểu rõ, lúc này đang là thời gian tiềm năng bản thân bộc phát, thời gian trôi qua cũng khó thoát khỏi cái chết, cho nên cả ba đều đang kiệt lực vừa phản kháng vừa cố gắng tìm kiếm thời cơ chạy trốn.

Bỗng nhiên, từ dưới mặt đất xông tới một đạo nhân ảnh, người này cũng đang trốn tránh Huyết Sát thú nên hoảng hốt chạy bừa tới chỗ này.

- Thời cơ tới rồi!

Ba người Diệp Trần đều là người tâm tư mẫn tiệp, lập tức bức ra nhanh chóng lui lại, tốc độ bộc phát còn vượt qua trạng thái đỉnh phong, theo ba hướng điên cuồng gia tốc.

Huyết Sát thú có cũng không biết nên truy theo hướng nào, nếu chỉ có thể truy theo một tên thì còn không bằng giết hết những con mồi đang ở trước mắt, dù sao đối với nó thì chỉ cần có tinh nguyên là được, của ai cũng không quan trọng.

"A a a a a ...."

Tên vừa tới đồng tử mở rộng, thần sắc hoảng sợ, trơ mắt nhìn xúc tua của Huyết Sát thú phá vỡ hộ thể chân nguyên của mình chui vào trong cơ thể.

Dưới lòng đất Loạn Toán Cương, một đoạn tấm bia đá vỡ ra, Diệp Trần một tay cầm Phá Phôi Kiếm từ bên dưới xông ra, rơi xuống bia đá bên cạnh.

Ánh mắt ngưng tụ lại rơi vào Huyết Ma Chân Nhân và Huyết Kiếm Khách cách đó mấy trăm mét.

Trong mắt Huyết Kiếm Khách lấp loé hàn quang, sát khí mãnh liệt, đôi đồng tử đen kịt dần nổi lên màu đỏ, chăm chú khoá chặt Diệp Trần.

- Huyết Kiếm Khách!

Môi Huyết Ma Chân Nhân khẽ động, truyền âm cho Huyết Kiếm Khách.

Huyết Kiếm Khách cầm chặt trường kiếm trong tay:

- Không cần nhiều lời, tên tiểu tạp chủng này ta muốn, ngươi ở một bên phụ trợ cho ta!

- Ngươi!

Bị Huyết Kiếm Khách xem thường, Huyết Ma Chân Nhân có chút tức giận, bất quá ngẫm lại hắn hiện tại xác thực không phải là đối thủ của Huyết Kiếm Khách. Diệp Trần và Huyết Sát thú đều khiến hắn bị thương, làm cho chiến lực của hắn ít nhất giảm đi hai ba thành, mà trong Trữ Vật Linh Giới của hắn cũng chỉ còn một viên Huyết Ma Châu cuối cùng, chỉ đến lúc sinh tử tồn vong mới có thể dùng. Trên mạt hắn miễn cưỡng cười cười, nói:

- Tốt, ngươi là chủ lực, ta trợ trận cho ngươi, hi vọng ngươi có thể một lần đánh chết hắn.

Ngoài miệng nói vậy nhưng trong lòng Huyết Ma Chân Nhân lại nghĩ: "Hừ, tên tiểu tử kia không phải dễ đối phó, muốn giết hắn, ngươi không trả một cai giá cực lớn tuyệt đối không có khả năng, đợi các ngươi đều lưỡng bại câu thương, chiến lực giảm đi thì lúc đó đừng trách Huyết Ma Chân Nhân ta tâm ngoan thủ lạt, tài phú của các ngươi toàn bộ sẽ là của ta!"

"Một chống hai, mặc dù có chút miễn cưỡng nhưng cũng không phải không có hi vọng đánh trọng thương một tên. Ồ, vật kia lại xông lên!"

Diệp Trần lập tức dứt bỏ suy nghĩ trong đầu, thân hình loé lên hướng phía Kháng Ma Thành lao đi.

- Chạy?

Huyết Ma Chân Nhân có chút nghi hoặc, rồi sau đó nghe được động tĩnh từ dưới lòng đất thì không khỏi hoảng hốt, chí ít có ba bốn đầu Huyết Sát trùng xông lên, không thể ngờ được Diệp Trần còn phát hiện ra trước hắn. Nghĩ tới đây, Huyết Ma Chân Nhân càng thêm kiêng kỵ Diệp Trần, nói với Huyết Kiếm Khách:

- Chúng ta cũng đi!

trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện