- Đã như vậy thì ta cũng nên đi ra ngoài thăm thú một chút a!
Lão giả tóc xám trắng này cũng biết tại sao những người khác Tư Không Bá không phái đi mà lại phái hắn đi bởi vì cả Huyền Không Sơn ngoại trừ Tư Không Bá ra thì lão chính là người mạnh nhất. Mà Tư Không Bá thì không thể tự mình xuất động được, việc này liên can khá lớn cho nên do hắn xuất mã sẽ không có nhiều vấn đề lắm.
- Ta lại hi vọng tên kia nên thoáng can thiệp một chút a, Ba Động Liệt của ta đã đại thành, đang cần một đối thủ để thử uy lực!
Lão giả tóc xám lạnh lùng cười một cái liền xoay người bước ra ngoài, thân ảnh lập tức vô ảnh vô tung.
Tư Không Bá cũng cười lạnh một tiếng, bối phận của của lão giả tóc xám kia cao hơn hắn vài bối, tu vi hiện tại là Linh Hải Cảnh trung kỳ, thực lực tuy kém hắn một chút nhưng trong đám Linh Hải Cảnh bình thường cũng tuyệt đối là một tồn tại đáng sợ. Có hắn ở bên ngoài trợ trận thì tên cường giả sau lưng Diệp Trần cũng không thể làm gì được.
- Chỉ là một thiên tài nho nhỏ mà phải dẫn động hai vị Linh Hải Cảnh cường giả, Diệp Trần, ngươi cũng nên tự hào a!
Thiên Phong Quốc.
Nam La Tông.
Thác nước từ trên cao ngàn trượng đổ xuống, phát ra tiếng nổ ầm ầm.
Trong một căn nhà bằng trúc, một nữ nhân tầm ba mươi tuổi tướng mạo đoan trang đang khẽ nói:
- Ba năm không thấy, không ngờ hắn lại tiến bộ tới mức này, ta đã đánh giá thấp hắn rồi, đúng là một thiên tài nên toàn lực bồi dưỡng!
Bên ngoài căn nhà bằng trúc này, trên một bãi cỏ xanh mát, một hắc y nhân đứng đó, mở miệng nói:
- Tông chủ, Huyền Không Sơn đã phái ra ba vị cao thủ đi đối phó Diệp Trần, chỉ sợ tình cảnh của Diệp Trần sẽ không lạc quan.
Long Bích Vân lắc đầu, nói:
- Bị Tinh Cực Cảnh đuổi giết thì chính hắn phải tự giải quyết, ta không thể trợ giúp hắn, nhưng thoáng đi xem một chút cũng không sao, không chừng lại có tình huống bất ngờ nào đó xảy ra!
Dứt lời, không gian trước mặt Long Bích Vân chợt vặn vẹo giống như mặt nước bị gợn sóng vậy.
Đợi đến lúc hắc y nhân ngẩng đầu lên nhìn thì đã không thấy bóng dáng Long Bích Vân đâu.
Mười ngày sau.
Thiên Tinh Thành.
Cửu Tinh Bạch Ngọc Lâu.
- Diệp Trần ở đâu?
Vừa tới đây, ba người Thân Đồ Tuyệt liền khống chế tất Tinh Cực Cảnh ở tầng bảy, ai dám phản kháng liền giết không tha.
Dưới sự bức bách của ba người, có người liền chỉ chỉ về phía bắc.
- Tinh Vực Hồ?
Lê trưởng lão nhíu mày.
Thân Đồ Tuyệt dùng ánh mắt sắc như đao nhìn quanh một vòng, nói:
- Hi vọng là các ngươi nói thật, nếu không Nam Trác Vực sẽ không còn chỗ cho các ngươi dung thân!
- Hừ!
Dứt lời, ba người liền nhanh chóng phóng tới hướng Tinh Vực Hồ.
Đại sảnh tầng bảy, mọi người đều không dám mở miệng nói gì, sắc mặt tái nhợt, Huyền Không Sơn quá mức bá đạo, bọn họ tốt xấu gì cũng là Tinh Cực Cảnh cường giả lại bị người ta bức ép như vậy, nếu không phải tên tuổi của Huyền Không Sơn quá lớn, thế lực quá mạnh mẽ thì Huyền Không Sơn đã sớm bị bọn họ tới diệt môn rồi.
Trên mặt nước mêng mông, ba đạo nhân ảnh cực tốt phi độn đi.
- Tinh Vực Hồ lớn như thế, muốn tìm một người cũng không dễ dàng gì, chúng ta phải hao phí chút công phu rồi.
Lê trưởng lão mở miệng nói.
Thân Đồ Tuyệt gật gật đầu, rồi nhìn về phía Phúc trưởng lão, nói:
- Phúc trưởng lão, Thiên Thị Địa Thính đại pháp của ngươi có thể cảm ứng được trong phạm vi tám trăm dặm, lần này phải nhờ ngươi nỗ lực rồi.
Phúc trưởng lão nhẹ nhàng nói:
- Không vấn đề gì!
Thiên Thị Địa Thính đại pháp là một môn công pháp phụ trợ truyền thừa từ thời thượng cổ, môn công pháp này trong lúc chiến đấu không có bao nhiêu tác dụng, nhưng dùng để tìm người hoặc vật lại cực kỳ mạnh mẽ. Toàn lực vận chuyển công pháp, tất cả động tĩnh trong phạm vi tám trăm dặm đều không thoát được, so với tinh thần
lực còn mạnh hơn không biết bao nhiêu lần. Phải biết rằng phạm vi dò xét tinh thần lực của Tinh Cực Cảnh cường giả cũng chỉ hơn mười dặm một chút mà thôi, một ít cường giả mạnh mẽ cũng không quá hai mươi dặm. Trong vòng hai mươi dặm cái gì cũng có thể cảm ứng được, nhưng quá hai mươi dặm chỉ có thể thoáng cảm ứng được một chút ba động, mà qua năm mươi dặm thì cái gì cũng đành bất lực, trừ khi có một đại động tĩnh.
Một tuần trôi qua, tinh thần của ba người đều rất mệt mỏi, nhất là Phúc trưởng lão, trên mặt hắn giống như đã thêm không ít nếp nhăn, hắn trầm giọng nói:
- Thiên Thị Địa Thính đại pháp của ta mặc dù hữu dụng nhưng trong khoảng thời gian này dùng quá nhiều lần, tinh thần lực của ta đã có chút tổn thương, trong vòng ba ngày nữa nếu không tìm thấy thân ảnh nào, ta phải trở về điều dưỡng một hồi, nếu không cả hi vọng bước vào Linh Hải Cảnh của ta cũng sẽ tan thành mây khói!
Lê trưởng lão và Thân Đồ Tuyệt đều gật đầu tỏ vẻ hiểu rõ.
Thân Đồ Tuyệt hừ lạnh nói:
- Khi tìm được tiểu tử này, ta sẽ cho hắn biết cái gì gọi là sống không bằng chết!
Trên một hòn đảo không người trên Tinh Vực Hồ.
"Crắc!"
Một ngọn núi vỡ ra, kiếm khí bắn ra bốn phía tràn ngập cả không gian, kéo dài mà không tán.
- Thức thứ chín của Thanh Liên kiếm pháp không có quan hệ tới ý cảnh, Mộc chi ý cảnh của ta sớm đã đạt tới cực hạn, Thuỷ chi ý cảnh cũng đã tiếp cận cực hạn, không có khả năng một điểm tiến triển đều không có, điều này có lẽ do cách thức vận dụng ý cảnh. Trong điều kiện giống nhau, người có thể vân dụng ý cảnh tốt hơn thì sẽ có ưu thế hơn!
Ý cảnh chỉ là trụ cột, mấu chốt là nằm ở sự vận dụng, người vận dụng kém thì trong chiến đấu chắc chắn sẽ ở thế yếu, giống như tên đảo chủ của Mê Vụ Đảo, trong Lôi chi ý cảnh của hắn có ẩn chứa lực phá hoại cực mạnh, đó cũng là một loại vận dụng ý cảnh, nhưng thức thứ chín của Thanh Liên kiếm pháp càng vận dụng là càng thấy mịt mờ.
- Thử lại lần nữa!
Hai tay cầm lấy Thanh Mộc Kiếm, Diệp Trần tĩnh hạ tâm thần một lúc rồi đột nhiên trợn mắt lên, một kiếm xuất ra đánh về một ngọn núi gần đó.
"Xoạt!"
Ngọn núi lập tức bị cắt đôi, nửa đoạn phía trên ầm ầm rơi xuống dưới.
- Ừm, có chút cảm giác!
Diệp Trần lộ vẻ mỉm cười, đột nhiên, nụ cười của hắn cứng lại, mi tâm có chút rung động, linh hồn lực lập tức phóng ra ngoài.
- Có người dùng tinh thần lực quan sát tới đây, tinh thần lực thật mỏng manh và dai dẳng a, nhờ vậy mà có thể tăng phúc cho phạm vi dò xét lên không chỉ mười lần.
Linh hồn lực của Diệp Trần mạnh hơn tinh thần lực rất nhiều cho nên chỉ thoáng một cái hắn đã nhìn ra được sự ảo diệu của cổ tinh thần lực này.