Kiếm Đạo Độc Tôn

Nửa Bước Yêu Vương


trước sau

- Đa tạ Tôn huynh tương trợ, tại hạ Diệp Trần.

Lúc này, Diệp Trần mang theo hai người lướt đi tới, ôm quyền nói.

Thân hình rồi đột nhiên thu nhỏ lại, hóa thành chừng ba mét, Tôn Tiểu Kim cười hắc hắc nói:

- Ta chỉ là nhìn bọn hắn không vừa mắt thôi, nhất là khí tức trên người bọn hắn.

Diệp Trần ngẩn người, rất nhanh hiểu được, tính tình của yêu thú đều rất thô bạo, hai đầu yêu thú cường đại ngang nhau đụng độ cùng một chỗ, rất có khả năng sẽ phát sinh ra đại chiến, rất hiển nhiên, huyết mạch Thanh Nhãn Bạch Lang trong cơ thể của người Ngạo gia khiến Tôn Tiểu Kim rất không thoải mái, vì vậy nên mới ra tay chèn ép bọn hắn.

Đương nhiên, mặc kệ đối phương xuất phát từ mục đích gì, nhưng trợ giúp mình đánh lui người Ngạo gia chính là sự thật.

- Hai bằng hữu này của ngươi cũng là bán yêu hả!

Tôn Tiểu Kim nhíu mày, trong con mắt lóe ra hung mang.

Diệp Trần cả kinh, không biết Tôn Tiểu Kim là có ý gì.

- Yên tâm, chỉ cần hai người bọn họ không khiêu khích Tôn Tiểu Kim ta là được, tốt nhất là đứng có phóng thích lực lượng huyết mạch ra trước mặt ta.

Nghe vậy, Diệp Trần thả lỏng một hơi, Tôn Tiểu Kim này thật đúng là tính tình cổ quái, khiến người khác không sờ được ý nghĩ.

- Các ngươi hẳn là đến từ Chân Linh đại lục hả!

Tôn Tiểu Kim hỏi.

- Không sai.

Diệp Trần gật gật đầu.

- Vậy các ngươi tốt nhất là nên cẩn thận một chút, Vô Tận Hải này nguy hiểm dị thường, ngay cả ta cũng không dám xông loạn khắp nơi, chỉ có thể đi lang thang ở những địa phương quen thuộc, nếu không, các ngươi theo ta về Thủy Viên Động Phủ đi, Thủy Viên nhất tộc ta thập phần hiếu khách, hơn nữa đã thật lâu không có khách nhân đến thăm rồi.

- Thủy Viên Động Phủ, là ở dưới đáy biển sao?

Vương Xà hiếu kỳ nói.

- Đi theo ta là được.

Với tính cách của Tôn Tiểu Kim thì cũng mặc kệ người khác có đáp ứng hay không, trực tiếp lao xuống mặt biển về phía dưới vân hải.

- Chúng ta đi theo đi.

Diệp Trần thoáng do dự, nói với hai người

Lúc trước là đêm tối, Diệp Trần đối với Vô Tận Hải còn chưa quan sát gì, hiện giờ mặt trời vừa mới ló dạng, ba người lập tức cảm nhận được sự thâm thúy rộng lớn của Vô Tận Hải, từng đợt sóng đen kịt liên tiếp, đơn giản liền có thể vọt lên cao hơn 1000m, nếu đi thuyền ở trên mặt biển này, thì chỉ sợ dù có là thuyền lớn mấy vạn mét cũng sẽ trược tiếp bị lật tung, xé nát. Phóng mắt nhìn lại, toàn bộ Vô Tận Hải vô biên vô hạn, mang đến cho người ta một loại cảm giác áp lực cuồng bạo.

Tiếng phá nước vang lên, ba người một thú lẻn vào đáy biển.

Ước chừng tiềm hành xuống sâu khoảng năm vạn mét, một tòa hải để sơn mạch liền xuất hiện trong tầm mắt, tòa sơm mạch này cao tới hơn mấy ngàn trượng, kéo dài không biết bao nhiêu, phía trên nham bích, có một cửa động cực lớn, cửa động bị quang màng phong bế, phía trên cửa động có viết bốn chữ vàng to ‘ Thủy Viên Động Phủ '

- Nơi này chính là động phủ của Thủy Viên nhất tộc ta!

Tôn Tiểu Kim một bên vì ba người giới thiệu, một bên chào hỏi với những yêu thú cao cấp du đãng ở phụ cận, sau đó đâm vào trong quang màng.

Ba người Diệp Trần cũng theo vào

Xuyên qua quang màng, nước chảy lập tức biến mất không thấy gì nữa, mà đổi thành một khoảng không gian rộng lớn, bên trong có con có nước, có rừng rậm có kiến trúc, có có một lượng lớn những Viên Hầu màu xám nữa, những Viên Hầu màu xám này hơi tương tự với Tôn Tiểu Kim, rõ ràng là cùng một chủng tộc, chỉ có điều khí thế hung ác trên người nếu so với Tôn Tiểu Kim thì yếu hơn rất nhiêu, mặc dù cũng có vài đầu Viên Hầu màu xám có thực lực không yếu hơn Tôn Tiểu Kim bao nhiêu.

- Bọn họ đều là thành viên của Thủy Viên nhất tộc, bất quá huyết mạch trên người không cao bằng ta, chỉ là Thủy Viên bình thường thôi.

Nói đến đây, Tôn Tiểu Kim lộ ra vẻ cực kỳ tự hào, tuyệt không che dấu sự đắc ý của mình.

Diệp Trần sờ sờ cằm, theo hắn thấy thì, những Viên Hầu màu xám này cũng không phải là yêu thú bình thương, so với yêu thú bình thường trên đại lục thì không biết cao hơn mấy phẩm cấp, huyết mạch thập phần cổ xưa.

- Tiểu kim, ngươi lại lén ra ngoài chơi sao, bọn họ là ai, ồ, một nhân loại, hai bán yêu.

Một ít Viên Hầu màu xám xông tới, lão Viên Hầu cầm đầu kinh nghi nói.

Tôn Tiểu Kim nói:

- Tử nhị gia, bọn họ là khách nhân do ta mang đến, ngươi cũng không nên khó xử bọn hắn.

- Tiểu kim, có chúng ta làm bằng hữu của ngươi còn chưa đủ sao, sao lại phải kết giao với nhân loại chứ.

Tôn Tiểu Kim giương đầu lên nói.

- Ta muốn kết giao với ai ngươi quản được sao.

Diệp Trần âm thầm cười cười, thoạt nhìn, Tôn Tiểu Kim này ở Thủy Viên nhất tộc chính là một tên Tiểu Bá Vương a

Thoát khỏi sự dây dưa của đám Viên Hầu màu xám trẻ tuổi, Tôn Tiểu Kim mang theo ba người Diệp Trần tới trong đại sảnh của một thạch thất, đại sảnh rất rộng, cao mấy chục thước, dài rộng gần ngàn mét, trong đại sảnh có rất nhiều bàn đá ghế đá, trên bàn có vô số hoa quả đủ loại màu sắc.

- Đây là đặc sản của Thủy Viên động phủ chúng ta, có một ít có thể đền bù thể lực khí huyết, các ngươi cứ tùy tiện ăn đi.

Tôn Tiểu Kim cầm một trái hoa quả màu xanh lên, hung hăng gặm một ngụm.

Diệp Trần nghĩ nghĩ, nói:

- Tôn huynh, ngươi tùy ý mang chúng ta đến Thủy Viên động phủ như vậy, có phải có chút không ổn không?

- Không việc gì, ngươi cứ an tâm ở chỗ này chữa thương đi, không có người quấy rầy các ngươi đầu, nếu như ở bên ngoài thì ta dám cam đoan các ngươi sẽ không sống quá ba ngày đâu.

- Vậy đa tạ!

Diệp Trần ôm quyền, hắn đi theo Tôn Tiểu Kim vào Thủy Viên động phủ, nguyên nhân trọng yếu nhất là do chiến lực của bản thân đã giảm đi, đừng nói bảo hộ Vương Xà và Vương Mị, ngay cả bản thân cũng khó giữ được, mà trong biển rộng mênh mông này, muốn tìm một chỗ để ngồi xuống tu luyện còn khó hơn lên trời, nói không chừng sẽ có một đầu hải thú xé xác ngươi cũng không biết được, cho nên, đến Thủy Viên động phủ làm khách chính là lựa chọn tốt nhất.

Vương Xà phẩm tính thuần lương, thấy Tôn Tiểu Kim nói nghĩa khí như vậy, không khỏi hỏi:

- Tôn đại ca, Ngạo gia kia là Vương tộc trong bán yêu gia tộc, ngươi không sợ bọn họ trả thù sao?

Tôn Tiểu Kim nhếch miệng.

- Việc này không cần phải lo, Ngạo gia hắn xưng vương xưng bá ở Chân Linh đại lục, nhưng nếu đã Vô Tận Hải thì là Long cũng phải cuộn mình, là Hổ cũng phải nằm xuống cho ta, Thủy Viên nhất tộc ta tuy rằng người đơn lực mỏng, bất quá lại là một thành viên của Nam Phương Thiển Hải liên minh, mà Nam Phương Thiển Hải liên minh có sáu vị minh chủ, tất cả đều là Yêu Vương, Bán Yêu Vương của Ngạo gia hắn dám đến sao?

- Nam Phương Thiển Hải liên minh.

Diệp Trần lần đầu tiên nghe nói đến danh tự này.

Tôn Tiểu Kim giải thích nói:

- Ba nghìn vạn dặm vùng biển quanh thân Chân Linh đại lục đều là biển cạn (thiển hải), chia làm Đông Phương Thiển Hải, Nam Phương Thiển Hải, Tây Phương Thiển Hải, Bắc Phương Thiên Hải. Đông Phương Thiển Hại có năm thế lực lớn, mạnh nhất chính là Long Thần Thiên Cung, Nam Phương Thiển Hải thì kiến tạo nên một cái Nam Phương Thiển Hải liên minh, Tây Phương Thiển Hải và Bắc Phương Thiển Hải quá náo động, thế lực phức tạp, ta cũng làm không rõ ràng lắm.

- Long Thần Thiên Cung không phải là thế lực của đại lục sao? Sao lại chạy qua Đông Phương Thiển Hải rồi?

Diệp Trần nhướng mày, dò hỏi.

- Người trong Long Thần Thiên Cung rất phức tạp, trong đó chủng tộc gì cũng có, có nhân loại, có bán yêu, có yêu thú, có á cự nhân, cái ở Chân Linh đại lục chỉ là phân bộ của Long Thần Thiên Cung, tất cả đều là nhân loại, đương nhiên, những điều này đều là nghe ông nội của ta nói cả.

- Thì ra là thế.

Diệp Trần giật mình.

- Lại nói tiếp,
Long Thần Thiên Cung không còn được bao lâu nữa, trước kia lão Long Vương thân thể khoẻ mạnh, có thể trấn thủ tràng diện, nhưng thời gian của lão Long Vương đã không còn nhiều nữa, chờ khi hắn vừa chết, cây đổ bầy khỉ tan, toàn bộ Long Thần Thiên Cung đều sẽ không may, bốn thế lực khác tất nhiên sẽ không bỏ qua cơ hội này.

- Long Vương còn bao nhiêu năm tuổi thọ?

- Không rõ lắm, có người nói hắn chỉ còn lại vài năm, có có người nói có thể sống vài chục năm, ngươi biết lão Long Vương đã sống bao lâu rồi không? Hắn sống suốt ngàn lẻ mười năm, thật không biết hắn làm sao mà đột phá sinh tử đại hạn của nhân loại nữa, thật kỳ quái. "

- Có lẽ đã uống một ít kỳ dược tăng trưởng tuổi thọ a!

Tôn Tiểu Kim lắc đầu.

- Không, một ngàn năm chính là cực hạn của vương giả nhân loại, không giống với Đại năng Linh Hải Cảnh của các ngươi, có thể thông qua một ít biện pháp để kéo dài tuổi thọ.

Diệp Trần im lặng, xem ra tình cảnh của Long Thần Thiên Cung cũng không khá khẩm lắm, may là lần này không dẫn địch nhân đến Nam La Tông, nếu không Long Thần Thiên Cung phải có thêm nhiều địch nhân rồi.

- Nói những chuyện này làm gì, cách chúng ta rất xa, chờ khi ta trở thành Yêu Vương, mới có tư cách quản tới, hiện giờ cứ ngoan ngoãn mà ở lại Nam Phương Thiển Hải thôi!

Ý chí chiến đấu trong mắt Tôn Tiểu Kim nội liễm.

Liên tiếp ăn hết mấy trái hoa quả, Tôn Tiểu Kim đứng người lên, nói:

- Đi, ta tìm cho các ngươi một gian phòng để nghỉ ngơi, nghỉ ngơi tốt rồi, các ngươi có thể tùy ý đi một chút, nếu gặp phải phiền toái thì cứ báo ra tên ta là được.

- Làm phiền rồi.

Diệp Trần ăn hết hai trái hoa quả, cảm giác tinh thần tốt lên rất nhiều, không khỏi tán thưởng đặc sản của Thủy Viên động phủ, ngay cả hoa quả cũng là Linh Dược.

Gian phòng theo lời của Tôn Tiểu Kim kỳ thật chính là thạch thất, bất quá rất rộng rãi thoáng đãng, tuyệt không thua kém kiến trúc của nhân loại chút nào.

Trong thạch thất, Diệp Trần đánh giá chung quanh thoáng một phát, suy nghĩ không biết đã bay tới nơi nào rồi.

- Vốn cho rằng giữa các Vương giả chính là một mảnh bình tĩnh, ngẫu nhiên nháo sự một chút, nghiêm trọng một chút thì cũng chỉ kết tử thù với nhau, không thể tưởng tượng được lại phức tạp như thế, nhìn như nước đọng một mảnh, kỳ thật lại sóng ngầm mãnh liệt, tùy thời đều có thể nuốt chửng ngươi, cho dù là Long Vương thực lực cường đại cũng không tránh khỏi cái chết, ở trước mặt quy tắc Thiên địa, mỗi người đều ngang hàng, Chân Linh đại lục rất lớn, Vô Tận Hải so với đại lục thì còn lớn hơn gấp nhiều lần, theo như lời Tôn Tiểu Kim nói, chỉ có trở thành Vương Giả, mới có tư cách tham dự vào, nếu không thì ngay cả bản thân cũng khó mà bảo toàn.

- Trở thành vương giả!

Diệp Trần thở hắt ra một hơi, hắn chưa bao giờ có mong muốn bản thân cường đại lên mãnh liệt như thế này, trước đây, hắn chỉ muốn cường đại hơn một cách đơn thuần, đề cao từng bước một, hiện giờ, hắn khát vọng đạt tới tầng thứ càng cao hơn, tham dự vào trong chiến đấu rộng lớn mạnh mẽ, ầm ầm sóng dậy kia.

Hôm nay hắn đang là người trong cuộc, một ngày nào đó, hắn sẽ trở thành một người đánh cờ.

Một tuần lễ qua đi rất nhanh.

Trải qua khổ tu một tuần lễ, Diệp Trần đã triệt để luyện hóa tạp chất trong Chân Nguyên ra ngoài, Chân Nguyên khôi phục đến thời kỳ toàn thịnh, không chỉ có như thế, Bất Tử Chi Thân lại có được đột phá mới, thành công lạc ấn linh hồn ấn ký lên trên đùi phải, hiện tại, ngoài trừ hai tay và đầu ra, Bất Tử Chi Thân đệ nhất trọng "Huyết Nhục Dũ Hợp" đã hoàn thành chừng tám phần, tiến bộ thần tốc.

- Diệp Trần, có ở đây không?

Bên ngoài, thanh âm của Tôn Tiểu Kim truyền đến.

Diệp Trần chỉnh sửa lại một chút, đi ra ngoài

- Tôn huynh, có chuyện gì thế?

- Gia gia của ta muốn gặp ngươi. "

- Gia gia của ngươi, là tộc trưởng của Thủy Viên nhất tộc sao?

- Đúng vậy, ngươi đi theo ta.

- Tốt!

Xuyên qua một mảng lớn hành lang trong thạch thất, xuyên qua đại sảnh, sau khi Diệp Trần đi theo Tôn Tiểu Kim vào trong đại sảnh, phía sau đại sảnh là một mảng hồ nước lớn, bên trên hồ nước có một cái cầu vòm dài mấy ngàn thước, quan sát một chút, liền có thể phát hiện ra trong hồ nước có một số ngư loại yêu thú đáng sợ, những ngư loại yêu thú này con mắt đỏ bừng, phảng phất như từng uống qua máu vậy, khí thế hung ác bốn phía.

Đi ở trên cầu vòm, Tôn Tiểu Kim nói:

- Ông nội của ta là nửa bước Yêu Vương, bất quá ngươi cũng đừng câu nệ quá mức, Thủy Viên nhất tộc chúng ta rất ít quy củ.

Diệp Trần gật gật đầu, cho tới bây giờ, hắn tổng cộng gặp được bốn vị Vương giả, theo thứ tự là Long Vương, Hắc Lôi Vương, Ngự Thú Vương, Thiểm Linh Vương, về phần Huyền Hậu gặp được ở vị diện chiến trường là ý chí ảnh tượng, cũng không phải là chân thân.

Điểm cuối của cầu vòm, là một tòa thạch điện, hai người đứng ngoài cửa đại điện.

- Gia gia, ta đã mang người tới rồi đây.

Tôn Tiểu Kim lớn tiếng nói.

- Hai người các ngươi đều vào đi!

Thanh âm hùng hậu, hơi chút tang thương truyền ra.

Nghe vậy, Diệp Trần và Tôn Tiểu Kim bước vào đại điện.

Đại điện trống trải, trên ghế thủ tọa, một bóng người cao lớn ngồi ở phía trên, nhìn ra thoáng một phát, bóng người ngồi ngay ngắn ở đó cũng cao hơn ba mét, nếu đứng lên thì ít nhất phải cao năm mét.

Ngẩng đầu, Diệp Trần nhìn về phía tộc trưởng Thủy Viên nhất tộc.

Tộc trưởng Thủy Viên nhất tộc so với tưởng tượng của hắn càng giống nhân loại hơn, ngoài trừ hình thể hơi lớn một chút, răng nanh hơi dài một chút, lông ở cánh tay và bắp chân rậm rạp hơn thì không khác gì nhân loại cả, trên mặt còn mang theo một ít nếp nhắn, trong vẻ hồng nhuận phơn phớt lộ ra vẻ sáng bóng cứng như sắt thép.

trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện