Diệp Trần giới thiệu nói:
- Đây là Lý Tiêu Vân và Tĩnh Ngạo Huyên, đều là bằng hữu của ta.
Sau đó quay qua Lý Tiêu Vân và Tĩnh Ngạo Huyên, nói:
- Đây là Yến Phượng Phượng, Đại đệ tử Huyền tông.
- Bằng hữu của ngươi có nghĩa khí đấy.
Yến Phượng Phượng cũng rất hài lòng với biểu hiện của Lý Tiêu Vân và Tĩnh Ngạo Huyên, vừa rồi, đối mặt với Lâm Khô và Đoạn Lãnh Nhai, bọn hắn cũng đứng ra, quyết tâm cũng không nhỏ.
- Diệp Trần là người Nam Phương vực chúng ta, chúng ta tự nhiên sẽ đứng ra.
Lý Tiêu Vân rất tự nhiên, nói.
- Ha ha, hai ngươi đến Huyền Tông ta làm khách đi!
Yến Phượng Phượng phát ra lời mời hai người.
Phía xa ngàn vặn dặm ngoài Lôi vực.
Hiểm địa Minh Lôi Phần, địa phương nguy hiểm nhất trong tứ đại hiểm địa.
Đùng, đùng!
Trung tâm Minh Lôi Phần, tần suất tia chớp càng ngày càng cao, trong nháy mắt có mấy trăm đạo tia chớp, qua một thời gian ước chừng một tuần trà, tia chớp vô cùng bạo phát ra hào quang sáng chói vô cùng hung mãnh , như một mặt trời màu trắng rừng rực.
Một tiếng ầm vang!
Đại địa chấn động, trung tâm tia chớp bộc phát, một vật thể cự đại từ dưới đất chui lên,dùng tốc độ mắt thường khó có thể nhìn thấy bắn lên không trung, vật này là một tế đàn cự đại, vây quanh bên ngoài là các đạo lôi điện vặn vẹo bao vây lấy, phía dưới kéo ra một tia chớp dài.
Lúc tế đàn lên tới độ cao vạn mét, lực đạo biến mất, rơi xuống, khiến tia chớp trong không khí càng thêm táo bạo, phát ra tiếng nổ mạnh không ngớt.
Bịch!
Tế đàn rơi xuống đất, đây là một tế đàn có sáu trụ, rộng bốn trăm mét, cao một trăm mét, mà ở trung tâm tế đàn, một gã mặc hắc bào đứng ở đấy, nếu như Diệp Trần ở chỗ này, nhất định nhận ra thân phận nhân vật đó, bởi vì hắn là Âm Ma tông bị nhốt tại thế giới dưới mặt đất.
Âm Ma tông nộ khí đầy bụng, hắn bị nhốt tại thế giới dưới mặt đất ba năm, nếu như không phải Bất Tử tế đàn phục hồi lại, chỉ sợ hắn sẽ bị giam trong đó cả đời, trong ba năm này, mỗi thời mỗi khắc hắn đều căm hận Diệp Trần, nếu như không phải do hắn, ba năm trước hắn có thể đạt được bí pháp Bất Tử Chi Thân, lại càng có thể mượn tế đàn Bất Tử mà thoát khốn, trở lại thế giới của hắn rồi.
Ba!
Ánh sáng màu trắng đan vào, tầng phòng ngự tế đàn tan rã, Âm Ma Tông đi ra.
- Đáng giận!
Âm Ma tông tung một chưởng, đánh trên mặt đất, đất rung núi chuyển.
Giờ khắc này, lại thấy được ánh mặt trời, lại làm hắn có cảm giác không chân thực, bất quá cảm giác đó qua đi rất nhanh, lúc này, trong đầu hắn chỉ có Diệp Trần, hắn thề, nhất định phải khiến Diệp Trần sống không bằng chết, trả giá cho ba năm bị giam cầm của hắn.
- Ba năm trôi qua, tiểu từ này dù tiến bộ kinh người, nhưng cũng không chắc đạt tới Linh Hải Cảnh, hừ, nguyên một đám cường giả Tinh Cực Cảnh ta còn không để vào mắt, nếu ta bắt được hắn, sẽ cho hắn nếm thử cái gì gọi là thống khổ, không, trước hết phải để hắn giao ra bí pháp Bất Tử Chi Thân, có bí pháp này, ba năm bị giam cầm của ta mới không vô ích.
Ánh mắt Âm Ma Tông lập lòe, thỉnh thoảng lộ ra nụ cười lạnh, hắn mường tượng trong đầu cảnh Diệp Trần quỳ trên mặt đất, bộ dạng hoảng sợ van xin hắn tha tội.
- Hắc hắc, chờ ta đi, tiểu tử.
- Ngày Âm Ma Tông ta báo thù đã đến.
- Đắc tội với ta, là sai lầm lớn nhất của đời ngươi.
Vèo một tiếng, Âm Ma Tông hóa thành bóng đen, bay vụt đi, trên đường, hai tay hắn vung lên, hai gã cường giả Tinh Cực Cảnh ngang qua tan thành phấn vụn, hắn cần phát tiếc nộ khí và tức giận, ba năm này, hắn gần như phát điên, dù ba năm rất ngắn, nhưng là bị giam một chỗ, không biết khi nào mới có thể thoát khốn, bất luận kẻ nào cũng không dễ chịu, huống chi Âm ma Tông
hắn cũng không phải người bình thường, là một Tông sư Linh Hải Cảnh có khả năng tiên vào Sinh Tử Cảnh, nào cam tâm đứng ở một nơi buồn tẻ trong ba năm chứ.
Đáp lại lời mời của Yến Phượng phượng, Diệp Trần, Lý Tiêu Vân và Tĩnh Ngạo Huyên đến làm khách Huyền tông một ngày, trong lúc làm khách nơi đây, bốn người trò chuyện thật vui, thỉnh thoảng trao đổi kinh nghiệm võ đạo của mình, bốn người đều là thiên tài hiếm thấy, đôi khi một cái dẫn dắt, một cái biến hóa tự nhiên, bọn hắn lại có thể đột phá, đồng thời trao đổi lẫn nhau, bọn hắn đều cảm giác con đường phía trước rộng mở, sáng lạn hơn.
Một ngày sau, ba người Diệp Trần ly khai Huyền tông.
- Kế tiếp, ta muốn lên đường một mình.
Trên đỉnh một tòa núi vô danh, một mình một người Diệp Trần đứng trên đó, nhìn về đại địa sông núi vô biên vô hạn, về phần Lý Tiêu Vân và Tĩnh Ngạo Huyên, đều có việc riêng cần hoàn thành của mình, đã tách ra.
- Tìm kiếm tài liệu luyện chế giải dược Vô Ảnh độc không thể hoàn thành trong một sớm một chiều, trước tiên nên đi đến nơi có nhiều người hỏi một chút đã
Vèo một tiếng!
Diệp Trần hóa thanh lưu quang, hướng thành thị gần nhất lao đi.
…
Đông Hoàng thành, một trong mười thành phố lớn nhất trong thiên hạ, thế lực lớn nhất trong thành là Cổ gia, tuy Cổ gia không phải là một trong tứ đại gia tộc trong thiên hạ, nhưng Cổ gia trước đây còn hơn cả thiên hạ đệ nhất gia tộc , chính là do nó có một gã Phong đế Vương giả Đông Hoàng, ngày nay, đã sắp xế bóng , nhưng lạc đà gầy còn hơn ngựa béo, trong gia tộc ngũ phẩm, Cổ gia vẫn có uy tin tương đối..
Đông Hoàng Thành thập phần to lớn, so với Lôi Đô, một trong mười thành phố lớn nhất, cũng lớn hơn một nửa, thành thị lớn như thế, người bình thường phải đi mấy ngày mới có thể đi từ cửa thành Đông đến cửa thành Tây, mà võ giả tu luyện tới Ngưng Chân cảnh mặc dù có thể phi thiên độn địa, nhưng không có người nào dám bay trên tầng không Đông Hoàng Thành cả, chính là vì tại Đông Hoàng Thành có một lệnh cấm, chính là lệnh cấm bay, dám cả gan bay trên tầng không, chính là bất kính với Cổ gia Đông Hoàng Thành, nhẹ thì giam giữ mấy ngày, nặng thì chém đầu thị chúng.
Tại phía tây Đông Hoàng thành, có một tòa lầu các không cao lắm, lầu các này cao bảy tầng, phong cách bên ngoài cổ xưa, phía trên cửa lớn treo một bảng hiệu, trên đó viết ba chữ “Tri Mạc Vấn” thật to màu bạc.
Tri Mạc Vấn là địa phương nghe ngóng tin tức, mỗi một tầng đều có giả cả riêng, tầng thứ nhất là tin tức bình thường, tứng thứ hai có giá trị nhất định, tầng thứ ba trở lên, người bình thường không có khả năng tiến vào, tùy tiện xem một tin tức trên đó đều có thể tiêu hao toàn bộ gia tài của một võ giả Bão Nguyên Cảnh bình thường.
Bối cảnh Tri Mạc Vấn rất lớn, ngay cả Cổ gia Đông Hoàng Thành cũng không trêu chọc được, nếu muốn nghe tin tức gì, cũng phải đi như người bình thường, không có trường hợp đặc biệt nào.