Kiếm Đạo Độc Tôn

Sơ Kiến Long Thần Thiên Cung


trước sau

Hủy diệt bao hàm sát lục, cho nên có thể hấp thu lực lượng sát lục, mà Bất Hủ và hủy diệt lại ngang nhau, không tồn ai ai hấp thu ai, chỉ là so sánh với hủy diệt kiếm hồn, Bất hủ kiếm hồn tựa hồ càng khó hình thành hơn, không phải có một câu, phá hư so với kiến thiết thì dễ hơn sao.

Diệp Trần có dự cảm, vào một ngày Bất Hủ kiếm hồn và hủy diệt kiếm hồn chính thức đạt thành sự cân dối, lúc ấy sẽ có sự tình không ngờ được phát sinh.

Cấm địa Nam La Tông, trong mật thất dưới đất có một cửa đá truyền tống, vòng xoáy năng lượng trong cửa đá đột nhiên gia tốc xoay tròn, trong nháy mắt ba lượt qua đi, truyền tống ra một thân ảnh, đứng ở trước cửa đá truyền tống.

Người này không phải ai khác mà chính là thập bát trưởng lão trong Trưởng lão hội của Long Thần Thiên Cung.

Tháp tháp!

Tiếng bước chân vang lên, Long Bích Vân men theo một cầu thang mật đi xuống,

- Thập bát trưởng lão.

Thập bát trưởng lão cười ôn hòa, nói:

- Tiểu thư, ngươi gầy đi không ít a.

Long Bích Vân thở dài một hơi, hỏi:

- Ngươi đến đây là vì Diệp Trần?

- Ân! Đại trưởng lão để ta tìm hắn nói chuyện.

- Hắn vừa vặn cũng có lời để ta truyền đến Long Thần Thiên Cung, nếu ngươi đã đến rồi thì trực tiếp nói với hắn đi, ta mang ngươi đi Diệp gia.

- Phiền tiểu thư dẫn đường.

Hai người chưa đi vào Diệp gia, Diệp Trần đã cảm giác được.

- Trưởng lão Long Thần Thiên Cung?

Căn cứ vào quần áo và phục sức của thập bát trưởng lão, Diệp Trần đoán được thân phận đối phương.

Tại một đình giữa hồ nước, Diệp Trần tự tay pha trà ngon, xong đâu đấy chờ.

Từ xa xa, thập bát trưởng lão thấy được Diệp Trần trong đình, một người trẻ tuổi vận lam y, khuôn mặt tuấn tú, bàn nước trà tỏa ra nhiệt khí lượn lờ, làm nổi bật khí chất thập phần bình tĩnh của Diệp Trần, bên trong không hề có một tia táo bạo của người trẻ tuổi, thập phần khó được.

Ha ha!

Thập bát trưởng lão cười, cùng Long Bích Vân vào trong đình.

- Diệp Trần, ta và ngươi gặp mặt lần đầu, ta là thập bát trưởng lão của trưởng lão hội Long Thần Thiên Cung, họ Du.

Thập bát trưởng lão không lập tức ngồi xuống, tự giới thiệu mình.

Diệp Trần đứng lên, chìa tay ra nói:

- Ta một mực đang đợi Long Thần Thiên Cung phái người tới, Du trưởng lão, mời ngồi.

Hai bên ngồi xuống, Long Bích Vân nhìn Diệp Trần nói:

- Diệp Trần, thập bát trưởng lão sẽ cùng ngươi nói một chút tình thế cụ thể của Long Thần Thiên Cung, cuối cùng vẫn là do ngươi quyết định.

Diệp Trần nhẹ nhàng nhấp một ngụm trà, trực tiếp mở miệng nói:

- Tình thế cụ thể đến Long Thần Thiên Cung rồi nói sau!

Ách!

Thập bát trưởng lão hơi ngạc nhiên, cùng Long Bích Vân liếc nhau một cái, nói:

- Nghe danh không bằng gặp mặt, chỉ bằng vào những lời này, thật khiến ta không thể không rửa mắt mà nhìn, làm việc không chút dây dưa dài dòng, không vì cách nhìn của người khác mà thay đổi thái độ của mình, trách không được qua nhiều năm như vậy ngươi thủy chung vẫn ở đằng trước, hôm nay càng trở thành vị Kiếm Tông đầu tiên của Chân Linh đại lục mấy trăm năm qua.

Lời nói đầu tiên của Diệp Trần làm rung động thật sâu đến thập bát trưởng lão, hắn không phải trưởng lão tiểu tông môn nào trong giang hồ mà là thành viên trưởng lão hội Long Thần Thiên Cung, rất có mắt nhìn người, nhưng trước mặt Diệp Trần nhìn không thấu đối phương, bất quá chỉ bằng một câu là hắn biết Diệp Trần so tới tưởng tượng của hắn càng ưu tú hơn nữa.

Diệp Trần nói:

- Du trưởng lão khó có dịp đến Diệp gia, ta không bàn chuyện chính sự, uống trà là được.

- Tốt, uống trà.

Thập bát trưởng lão tự nhiên biết rõ không cần nói gì cả.

Long Bích Vân cười cười bất đắc dĩ.

Cấm địa Nam La tông, Diệp Trần và thập bát trưởng lão đứng trước cửa đá truyền tống.

- Tiểu thư, chúng ta đi trước một bước.

Thập bát trưởng lão quay đầu lại nói.

Long Bích Vân gật gật đầu, nói với Diệp Trần:

- Diệp Trần, cẩn thận một chút, ngươi phải biết rõ, tính mạng mình là trọng yếu nhất, vượt xa những cái khác.

- Ta tự có chừng mực.

Diệp Trần đương nhiên sẽ không hành động thiếu suy nghĩ.

- Tốt rồi, chúng
ta đi.

Thập bát trưởng lão dẫn đầu bước vào cửa đá truyền tống, Diệp Trần theo sát phía sau.

Long Thần Thiên Cung tọa lạc tại một hòn đảo to lớn, hòn đảo này tuyệt đối là một tiểu đại lục, vô số kiến trúc liên tiếp, phân chia cấp độ rõ ràng, mà ở trung ương hòn đảo là một mảng kiến trúc vô cùng to lớn, trong đó là một toàn bảo điện bị pho tượng Cự Long quay quanh, một cỗ khí thế Hạo Nhiên xông thẳng lên trời, khiên tầng mây bên trên cũng không thể nào hội tụ nổi.

Diệp Trần và thập bát trưởng lao xuất hiện tại khu vực hạch tâm hòn đảo, mây mù bên ngoài lượn lờ khiến những tòa kiến trúc như ẩn như hiện, phảng phất thắng địa nơi Thiên Giới, xa hoa đồ sộ.

Rời khỏi cửa đá truyền tống, hai người đi tới một quảng trường.

Trên quảng trường người lui tới rất nhiều, phần lớn đều là đệ tử hạch tâm của Long Thần Thiên Cung, còn có một ít chấp sự và trưởng lão.

- Thập bát trưởng lão!

- Thập bát trưởng lão!

Trên đường, thỉnh thoảng có người chào hỏi thập bát trưởng lão, địa vị thành viên trưởng lão hội không giống như bình thường, nguyên nhân là vì Long Thần Thiên Cung là ngũ giai tông môn đạt trình độ cao nhất, đẳng cấp càng thêm sâm nghiêm, thường thường bên trong cùng một cấp bậc còn có rất nhiều đẳng cấp nhỏ, mà trưởng lão hội tại Long Thần Thiên Cung đẳng cấp đều đạt trình độ cao nhất, xử lý tất cả sự vụ của Long Thần Thiên Cung.

Thập bát trưởng lão là một người ôn hòa, gật gật đầu một cái.

- Người này là ai? Nhìn thật trẻ tuổi

- Tu vi Linh Hải Cảnh trung kỳ đỉnh phong, tối đa hơn hai mươi tuổi!

- Khiến đích thân thập bát trưởng lão đi cùng, chậc chậc.

Những người này cũng không phải đồ ngốc, có thể làm cho thập bát trưởng lão tự mình đi cùng, người trẻ tuổi này tuyệt đối không đơn giản, hơn nữa theo thái độ nói chuyện cùng Diệp Trần của thập bát trưởng lão, rõ ràng nhìn ra địa vị hai người ngang nhau, không tồn tại tôn ti.

Diệp Trần không chú ý đến ánh mắt của mọi người, hắn nhìn mọi nơi, phát hiện đại đa số khu vực nơi đây đều bị một tầng cấm chế bao phủ, tầng cấm chế này thập phần đáng sợ, không có lấy một tia dấu vết khiến người cảm giác không thấy, như là che giấu tại hư không vậy.

Làm hắn khiếp sợ thực tế là cây cối ven đường trong khu vực hạch tâm, đều là giống quý hiếm, có trung phẩm tử sam mộc, trung phẩm long thủ thụ, trung phẩm thanh thụ, một cây hạ phẩm cũng không có, mà hoa cỏ bên trong bồn hoa nhiều không kể xiết, thấp nhất cũng là cấp bậc hạ phẩm, cũng có không ít cấp bậc trung phẩm.

Nguyên khí thiên địa nơi đây thập phần nồng đậm, tu luyện làm chơi ăn thật, mà những hoa cỏ này, tùy tiện thu thập vài cọng cũng có thể luyện chế thành đan dược giá trị xa xỉ.

trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện