Nếu như không phải Long Thần Thiên Cung gặp tình thế nguy hiểm, tứ đại thế lực bức tới từng bước thì không một thành viên nào trong trưởng lão hội sẽ đồng ý Diệp Trần tới, cả Thập bát trưởng lão cũng không đồng ý, cho nên bọn hắn thập phần khó xử, muốn dùng chiến lực tuyệt đỉnh của Diệp Trần, khiến Long Thần Thiên Cung dần dần bình ổn cục diện, ít nhất có thể hòa hoãn thoáng một phát nhưng lại không hy vọng Diệp Trần mạo hiểm tham gia vào.
Một tia ấm áp chảy qua nội tâm Diệp Trần, mặc kệ những trưởng lão này là nhìn trúng thiên phú của hắn cũng tốt, có ý khác cũng tốt, bọn họ quả thật thiệt tình không hy vọng chính mình mạo hiểm, đây là thế lực thứ ba, ngoại trừ Diệp gia, Lưu Vân Tông mà Diệp Trần tán thành.
Quét ánh mắt nhìn qua một vòng, tất cả mọi người đều khắc vào trong mắt, Diệp Trần mở miệng nói:
- Cả đời Diệp Trần ta, đều là đi trong hiểm cảnh, chiến tranh tông môn tuy rằng nguy hiểm nhưng với ta mà nói không khác gì với mạo hiểm bình thường cả, hơn nữa ta không dám nói có thể trợ giúp Long Thần Thiên Cung chiến thắng tứ đại thế lực đối địch nhưng ta có thể cam đoan có thể sống sót, ta tin tưởng, chiến tranh tông môn lần này qua đi thì thực lực của ta có thể tiếp tục tăng lên, trái lại nếu lúc Long Thần Thiên Cung gặp nguy nan mà ta chẳng quan tâm thì tâm tình sẽ có trở ngại rất lớn.
Kiếm đạo của Diệp Trần đường đường chính chính, chịu ân huệ người khác tự nhiên phải báo đáp, quan trọng nhất là hắn chưa bao giờ tận lực tránh đi nguy hiểm, trừ phi nguy hiểm lớn đến mức hắn khó có thể thừa nhận thì hắn mới có thể hảo hảo cân nhắc một chút, tìm kiếm biện pháp tốt nhất để giải quyết.
Hơn nữa nói thật, Long Vương một ngày không xuất hiện, Long Thần Thiên Cung sẽ càng ngày càng nguy hiểm, hiện tại không đến thì sớm muộn gì cũng phải đến.
Long Vương xuất quan, tất cả vấn đề đều được giải quyết dễ dàng.
Đáng tiếc, lần này thời gian Long Vương bế quan hơi dài một chút, cũng khó trách tứ đại thế lực đối địch muốn ngo ngoe động đậy, nếu như không phải kiêng kị dư uy của Long Vương chỉ sợ đại quân sớm đã giết đến, diệt trừ triệt để Long Thần Thiên Cung, há để lại cho Long Thần Thiên Cung một tia cơ hội.
Cho nên, Diệp Trần tới hiện giờ là lúc tốt nhất, nếu tới chậm thì thực lực Long Thần Thiên Cung đại tổn, dù là hắn cũng không chống lại được tứ đại thế lực đối địch, cuồng vọng lấy một địch trăm, thậm chí lấy một địch ngàn thì quả thực là ngại mệnh dài.
Thập tam trưởng lão Du trưởng lão không nói gì, từ lúc ở Diệp gia thì hắn đã biết tâm ý Diệp Trần đã định, dù là ai cũng không cách nào khiến hắn cải biến quyết định, huống hồ hắn tin tưởng vững chắc thực lực sinh tồn Diệp Trần rất mạnh, một thiên tài phát triển đến bây giờ, nói không có năng lực sinh tồn là không có khả năng.
Nói thì cũng đã nói, các vị trưởng lão nhìn về phía Đại trưởng lão, muốn nghe một chút ý kiến của hắn.
Đại trưởng lão mở miệng nói:
- Ta và tả hữu hộ pháp đã nói qua, bọn hắn không phản đối Diệp Trần gia nhập chiến tranh tông môn lần này, bất quá đệ tử Long Thần Thiên Cung cũng phải tham gia chiến tranh, như vậy vừa có thể rèn luyện, lại có thể đại biểu cho công bình nữa.
Ý tứ của Đại trưởng lão rất rõ ràng, Diệp Trần người ta còn không phải người của Long Thần Thiên Cung cũng đến trợ giúp, các ngươi với tư cách là đệ tử Long Thần Thiên Cung tự nhiên cũng phải tham chiến, nếu không về tình về lý đều không hợp.
- Đây là chuyện nên làm.
Nghe vậy, đại bộ phận trưởng lão gật đầu.
Đại trưởng lão nhìn về phía Diệp Trần, hỏi:
- Diệp Trần, một giọt ý chí tông chủ để lại trong hồn hải của ngươi, ngươi có từng dùng chưa?
Hắn hy vọng Diệp Trần chưa dùng mất, Vương giả Sinh Tử Cảnh chỉ khi nào ý chí đạt đến lục giai mới có thể lưu lại một giọt ý chí trong đầu người khác,
phải biết rằng cái ý chí này cũng không phải ý chí đơn thuần, bên trong có một tia bổn mệnh Chân Nguyên, chỉ có bổn mệnh Chân Nguyên của Vương giả Sinh Tử Cảnh mới có thể phát huy giọt ý chí này một cách vô cùng tinh tế, tương đương với một lần toàn lực phòng ngự của nửa bước Vương giả, bất quá bởi vì bổn mệnh Chân Nguyên có hạn, Vương giả Sinh Tử Cảnh có ý chí đạt tới lục giai cũng không thể dùng vô hạn, dùng một lần liền phải thiếu mất một phần tu vi, lần một lần hai thì không sao nhưng nhiều lần thì phải rất nhiều năm mới có thể đền bù được.
- Cái này, đã dùng rồi.
Lúc mới tới Thiên Võ Vực, Diệp Trần vì tìm kiếm Vô căn hoa, Vô ảnh thảo, tiến nhập một khe hở dưới mặt đất, ai biết trong đó có vô số ma ảnh cường đại đáng sợ, nếu như không phải ý chí Long Vương thủ hộ trong người hắn thì hắn đã chết trong đó rồi, sau đó ý chí Long Vương hao hết, rốt cục Hủy Diệt Kiếm Hồn hình thành trước mắt nguy nan, thuận lợi trốn ra khỏi khe hở dưới mặt đất.
Cho tới bây giờ, trong lòng Diệp Trần vẫn còn sợ hãi như cũ, bị vô ảnh ma đoạt xá tuyệt đối rất đáng sợ, ý chí kiên định như hắn cũng vô cùng sợ hãi.
- Dùng mất rồi! Đáng tiếc.
Đại trưởng lão lắc đầu, chợt trong nội tâm tán thưởng nhiều hơn một phần đối với Diệp Trần, cũng có vài tên đệ tử Long Thần Thiên Cung đạt được một giọt ý chí của tông chủ, nhưng bọn hắn đều không dùng dược, tuy nói cá nhân bất đồng, gặp gỡ nguy hiểm cũng bất đồng nhưng mặc kệ như thế nào thì Diệp Trần nói hắn từng đi qua vô số hiểm cảnh cũng không phải giả.
- Ngươi cố tình chiến đấu cho Long Thần Thiên Cung ta, ta với tư cách đại trưởng lão của trưởng lão hội, thập phần cảm kích, trước đó chúng ta đã thảo luận qua sẽ cho ngươi một cái thân phận phó điện chủ Thanh Long Điện, nếu ngươi có ý kiến thì có thể bàn lại.
- Phó điện chủ Thanh Long điện?
Diệp Trần biết rõ Thanh Long điện là đứng đầu trong năm điện, tuy rằng vị trí một phó điện chủ không bằng điện chủ bốn điện khác nhưng địa vị tuyệt đối trên bốn vị Phó điện chủ khác, thực lực cần có cũng nhiều hơn, hắn vốn cho rằng cho hắn một cái thân phận đại chấp sự đã là rất tốt rồi, dù sao hắn cũng mới tới Long Thần Thiên Cung, không có uy tín gì, khó tránh khỏi khiến người không phục, ai ngờ kết quả tốt hơn nhiều so với trí tưởng tượng của hắn.
Hắn đến Long Thần Thiên Cung, vấn đề lớn nhất là cần nghe theo mệnh lệnh người khác, đây chính là chỗ hắn không thích, hiện tại hết thảy vấn đề đã không còn, phó điện chủ có quyền lực quản hạt một phương đội ngũ, bình thường chỉ chịu sự quản lý của điện chủ.
- Vậy là đủ rồi.
Diệp Trần mỉm cười, nói.
Trưởng lão gật gật đầu, nói:
- Lệnh bài Phó điện chủ Thanh Long Điện cần ngươi đi thượng nhiệm mới có thể có được, đến lúc đó vẫn do Du trưởng lão mang ngươi đi qua, ngoài ra thì đây là lệnh bài Thần Long, đưa cho ngươi, có lệnh bài này ngươi chính là Thần Long Sử của Long Thần Thiên Cung ta, quyền lực tuy không bằng Điện chủ Thanh Long điện nhưng địa vị lại trên hắn, dưới nhiều tình huống tất yếu ngươi có thể tự do làm việc, không cần tuân theo mệnh lệnh.