Phanh!
Rốt cục, Trương Hán Lương cầm không nổi cự phủ, bàn tay buông lỏng, cự phủ bay rớt ra ngoài, ném xuống thành một hố to trên võ đài, bụi mù nổi lên bốn phía.
Mà bản thân Trương Hán Lương, khóe miệng tràn máu, chậm hơn cự phủ một bước, cũng bay ngược ra ngoài, đánh về phía đám người, tới như thế nào thì trở về như thế ấy.
- Thực lực của ta không biết đã thỏa mãn các ngươi chưa.
Uy tín chưa đủ, Diệp Trần tất nhiên phải hảo hảo dọa bọn chúng một phen, hắn mừng rỡ vì có người đến tìm phiền toái.
- Nghiêm mỗ bất tài, đến lĩnh giáo một phát.
Trung niên văn sĩ bên phải Hình Mỹ Liên đi ra.
Kỳ thật thực lực Diệp Trần không hề dưới Hồ Phó điện chủ, bất quá điều này hiển nhiên còn chưa đủ, mọi người đều biết rõ Hồ Phó điện chủ chết dưới sự vây công của tứ đại thế lực đối địch, thực lực Hồ Phó điện chủ không kém hơn bao nhiêu.
- Tốc độ và khinh công là ưu thế của ta.
Trung niên văn sĩ nhắc nhở Diệp Trần.
Diệp Trần gật gật đầu.
- Cuồng phong bách biến.
Trung niên văn sĩ tu luyện chính là phong chi áo nghĩa, thân pháp khinh công nhập vào gió, cả người mất đi hình thể, chỉ còn lại cuồng phong vô thể vô hình, không chỗ nào không có cuồng phong, phát động tấn công mạnh mẽ về phía Diệp Trần theo từng phương hướng, phảng phất như có một trăm đạo ảo ảnh công kích Diệp Trần.
- Lần này khẳng định hắn không thể nào giải quyết chiến đấu trong mấy chiêu được.
Diêu Nhất Phong thầm nghĩ.
Trung niên văn sĩ tên gọi Nghiêm Khoan, so khinh công đơn thuần đích xác người vượt hắn rất ít, coi như là điện chủ Thanh Long Điện cũng chưa chắc có thể thắng hắn, phải biết rằng trong tất cả võ học thì khinh công là khó dung nhập áo nghĩa nhất, chứ đừng nói đến nghiên cứu khinh công đến tình trạng như Nghiêm Khoa
Đối với cái này, Diệp Trần cười nhạt một tiếng, hắn căn bản không cần so nhanh cùng đối phương, đương nhiên, nếu như so nhanh mà nói thì hắn có thể bỏ xa đối phương, bất quá như vậy không đủ để chúng nhân trước mắt phục, cho nên hắn chỉ so lực đạo và độ chính xác, chỉ thấy hắn nhìn cũng không nhìn, một ngón tay tay phải nghiêng nghiêng vung lên, điểm một điểm.
Phốc!
Nghiêm Khoan phảng phất như bị đánh bay người trong hư không, máu tràn từ khóe miệng bay rớt ra ngoài, áo giáp bên ngoài vỡ vụn, lộ ra nội giáp bên trong.
Một ngón tay, khinh công của Nghiêm Khoan lập tức cáo phó.
Hời hợt.
Phong khinh vân đạm
Hít!
Hình Mỹ Liên hít một hơi lãnh khí, nàng biết rõ khinh công của Nghiêm Khoan có bao nhiêu lợi hại, Thanh Long điện có lẽ có vài người có thể so với hắn, nhưng tuyệt đối không người nào có thể vượt qua hắn, cho dù khinh công cao như Nghiêm Khoan đối mặt với Diệp Trần, ngay cả một chỉ cũng không tiếp được, đây là tình huống thế nào chứ.
- Ta tâm phục khẩu phục.
Nghiêm Khoan lảo đảo rơi trên mặt đất, thành tâm nói.
- Tốt, còn có ai không phục.
Ánh mắt Diệp Trần nhìn quét qua một vòng.
- A a, ta phục rồi.
Khiếp sợ qua đi, Hình Mỹ Liên lộ ra dáng tươi cười hấp dẫn, lần đầu tiên nàng nhìn thấy người trẻ tuổi ưu tú như thế, thế nhưng đối phương mới chỉ có hai mươi sáu tuổi, con đường ngày sau tất nhiên càng thêm huy hoàng, nếu như có thể kéo chút quan hệ, không nói một bước lên mây nhưng cũng sẽ nhận được không ít chiếu cố, bọn hắn gia nhập Thanh Long điện vì cái gì, còn không phải là vì kiếm công huân, đạt được nhiều tài nguyên, dựa vào bản thân mà nói, đích xác hoàn toàn có thể có được tài nguyên, nhưng chưa hẳn nhiều lắm, cũng chưa chắc muốn là được, mà Long Thần Thiên Cung ngũ phẩm tông môn đạt trình độ cao nhất, tài nguyên phong phú, thường nhân khó có thể tưởng tượng, nàng có thể tiến thêm một bước nữa được hay không, chỉ có thể làm vậy, huống chi không vì mình thì cũng phải vì gia tộc của mình, dù sao thì trong phạm vi thế lực
Long Thần Thiên Cung có đến ngàn gia tộc tồn tại, trong đó có gia tộc bọn hắn.
- Đáng giận, thằng nhãi này tại sao lại lợi hại như vậy!
Diêu Nhất Phong nắm thật chặt nắm đấm, lần thứ nhất hắn cảm giác sự tình vượt ra khỏi khống chế của chính mình.
Chậm rãi buông nắm đấm ra, trong mắt Diêu Nhất Phong hiện lên ánh sáng lạnh mịt mờ, cũng đừng trách ta, ngươi sẽ phải đi theo Hồ Phó điện chủ.
- Nếu như tất cả mọi người không nói lời nào, như vậy đại biểu không có vấn đề nào, bất quá ta nói trước, tất cả mọi người đều phải tuân mệnh lệnh của ta, không thì đừng trách ta không có tình cảm. Lông mi Diệp Trần giương lên, khí chất cả người phảng phất như bảo kiếm ra khỏi vỏ, để lại cho mọi người cảm giác tựa như khí tức hủy diệt tận thế đã đến, vạn kiếm gia thân, thân thể run lên.
- Thực lực của hắn không chỉ như vậy!
Hình Mỹ Liên ngừng thở, nàng phát giác chính mình đánh giá thấp Diệp Trần.
- Tốt rồi, có ai nguyện ý dẫn ta đi hiểu rõ tình huống chung quanh một phát không.
Thu liễm khí tức, Diệp Trần hỏi.
Hình Mỹ Liên do dự một lát, nói:
- Ta.
Diệp Trần gật gật đầu
- Những người khác giải tán.
. . .
Thanh Long Điện là phòng tuyến đầu tiên đối mặt với tứ đại thế lực đối địch, Hắc Long Điện cách phía sau bên trái nó hơn năm trăm vạn dặm, Xích Long Điện cách phía sau bên phải bảy trăm vạn dặm, xem như là phòng tuyến thứ hai, Bạch Long Điện thì ở trung ương của ba điện và Long Thần Thiên Cung, là một đạo phòng tuyến cuối cùng của Long Thần Thiên Cung, bình thường sẽ cung cấp trợ giúp cho ba điện, thuộc công tác hậu cần.
Phía trước Thanh Long Điện, cách mỗi mười vạn dặm thì có ba đảo trinh sát, ba tòa đảo trinh sát này được xếp như hình quạt, cách nhau rất xa, nói chung, trên mỗi tòa đảo trinh sát sẽ có hai gã Đại năng Linh Hải Cảnh tọa trấn, Cường giả Tinh Cực Cảnh hai mươi, bọn hắn cái gì cũng không cần làm, mỗi ngày từng nhóm tuần tra hai lượt vậy là đủ rồi, thời gian còn lại hoặc là tu luyện, hoặc là tìm kiếm tài nguyên ở phụ cận, dù sao tài nguyên của biển từ trước đến nay vẫn rất phong phú, một số thứ trên đại lục căn bản không có, hơn nữa mỗi tháng bọn hắn còn nhận được rất nhiều linh thạch và đan dược.
Mười vạn dặm có ba tòa trinh sát đảo, ba mười vạn dặm chính là chín tòa, mà chín tòa đảo trinh sát, đều ở vào ngoại vi của Huyết Chiến Hải.
Huyết Chiến Hải ở vào chỗ giao giới của Long Thần Thiên Cung và tứ đại thế lực đối địch, từ đông tới tây hơn hai ngàn ba trăm vạn dặm, từ nam đến bắc hơn bốn trăm vạn dặm.
Huyết Chiến Hải có thể nói là nơi có tài nguyên phong phú nhất ở đông phương thiển hải, hòn đảo cỡ lớn có hơn một ngàn tòa, hòn đảo cỡ trung có mấy chục vạn, đảo nhỏ thì căn bản không thể nào tính toán, có thể so với sao trên bầu trời, nhiều vô số kể.