- Liều nổi sao?
- Liều không được cũng phải liều, nhân số chúng ta cũng không ít, chừng 3200 người, đối phương khoảng 5000 người, không thể không có sức liều mạng được.
- Vậy tốt, liều đi!
Hán tử áo đen cũng không phải là người không quả quyết, bị buộc đến tuyệt cảnh, trong mắt hiện lên hào quang tàn nhẫn muốn thôn phệ người khác, phảng phất từ nhân loại biến thành một đầu hung thú vậy.
- Toàn lực phản công!
Rốt cục, cao thủ của Hắc Vương môn và Thủy Đào Tông cũng không chạy trốn nữa, mà là xoay người lại, chuẩn bị quyết một trận tử chiến với bọn người Diệp Trần.
- Sát!
Song phương không cần nói câu nào, đối mặt liền giết, sóng công kích lấy ngàn mà tính đối oanh cùng một chỗ, biến khu vực giữa song phương thành một khu vực tử vọng tựa một đầu Tinh Hà, bất luận kẻ nào đi vào, đều bị đánh thành cặn bã trong nháy mắt, xương cốt cũng không còn.
Thời điểm này, chiến lực cá nhân đã không đáng kể nữa, cho dù là Diệp Trần, cũng không cách nào chống lại cả mấy ngàn người, một khi lạc đàn, trong nháy mắt cũng sẽ bị đánh chết, đương nhiên, nếu hắn một lòng muốn chạy trốn thì, nhân số có nhiều hơn nữa cũng không lưu được Diệp Trần, thi triển Ngự Kiếm Thuật, tốc độ của Diệp Trần đã không kém tốc độ công kích của Đại năng Linh Hải Cảnh bình thường, hoàn toàn có thể bỏ sóng xung kích lại phía sau.
Bành bành bành bành bành bành bành. . .
Mấy ngàn người chém giết thật sự quá đồ sộ, quá kinh khủng, song phương đã không có tâm tư khác, ý niệm duy nhất chính là phát tuyệt chiêu ra ngoài, về phần khác, bọn hắn chẳng muốn nghĩ đến.
Một trận chiến này, một mực giằng co nửa canh giờ, rốt cục, cao thủ Hắc Vương môn và Thủy Đào Tông xuất hiện xu hướng suy tàn, bọn hắn có thể ngăn cản đến bây giờ, hoàn toàn là vì công kích của bọn người Diệp Trần quá dày đặc, lãng phí rất nhiều, dù sao Chân Nguyên có thể dung hợp cùng một chỗ trong ngắn ngủi, tuyệt chiêu sát chiêu các loại rất khó dung hợp, đụng vào nhau sẽ bị triệt tiêu, trở thành Chân Nguyên lưu thuần túy, lực lượng bị tổn hao nhiều.
Nhưng ưu thế vẫn là ưu thế, theo thời gian trôi qua, bên phía Diệp Trần thủy chung vẫn bảo trì ở trạng thái đỉnh phong, còn bên phía đối phương, bởi vì vẫn một mực toàn lực ứng phó, nên đã bắt đầu có chút không chịu đựng nổi, nhất là Cường giả Tinh Cực Cảnh, bởi vì đã uống đại lượng đan dược, độ tinh khiết của Chân Nguyên một mực giảm xuống, lực công kích giảm rất nhiều, trái lại bên phía Diệp Trần, tần suất nuốt đan dược của Cường giả Tinh Cực Cảnh chưa bằng một nửa đối phương, dù sao bọn hắn nhiều người, không cần ra sức như vậy, chỉ cần chậm rãi hao hết lực lượng đối phương là được rồi.
Ầm ầm!
Lại là một phút đồng hồ qua đi, cao thủ của Hắc Vương môn và Thủy Đào Tông khó có thể duy trì cục diện thêm được nửa, khu vực bạc nhược bên trái bị đánh ra một lổ hổng, tính ra có hàng trăm người trở thành một bộ phận trong Chân Nguyên lưu, tan thành mây khói, chỉ còn lại lốm đa lốm đốm Trữ Vật Linh Giới rơi xuống hải dương.
- Mọi người cố gắng chịu đựng cho ta, giết một tên đủ vốn, giết hai tên lời một tên.
Lão nhân áo xanh một bên phát động công kích, một bên ủng hộ sĩ khí.
- Đường chủ nói không sai, dù sao cũng phải chết, sắp chết cũng phải kéo theo đệm lưng mới được.
Không hề nghi ngờ, tuyệt cảnh có thể khiến người ta trở nên điên cuồng, trở nên tâm thần, loại này bệnh tâm thần này trong quân đội do người bình thường tạo thành chỉ sẽ hỏng việc, nhưng trong tông môn đại chiến, thường thường có thể bộc phát ra uy lực khiến người ta sợ hãi, bọn hắn tu vị thấp nhất cũng là Tinh Cực Cảnh sơ kỳ, tiềm lực so với người bình thường cường đại hơn nhiều lắm, dưới trạng thái vong ngã, thậm chí có thể thiêu đốt tánh mạng.
Hổn hển!
Cố ý tập trung công kích, bên phía Diệp Trần cũng đã chết hàng chục người, đương
nhiên, bọn hắn sớm đã có chuẩn bị, số lượng đạt tới ngoài mấy ngàn, muốn không chết một người, đó là không thể nào, nếu như đội ngũ song phương đội nhiều hơn gấp mười lần nữa, mỗi bên có mười mấy vạn thì, Diệp Trần nhiều nhất chỉ tin tưởng có thể đánh bại đối phương thôi, tuyệt đối không thể khiến đối phương toàn quân bị diệt được.
Đây là ngoài dự tính do số lượng mang đến.
Đáng tiếc, tiềm lực bộc phát cuối cùng cũng có cực hạn, không thể cứ một mực bộc phát được, mà bên phía Diệp Trần cũng không dám lãnh đạm, nguyên một đám kéo căng thần kinh đến cực hạn, lực công kích luôn cố gắng nâng cao lên, một lần nữa ngăn chặn đối phương, mở rộng nhân số bị đánh chết đến ngoài bảy trăm người.
Nhân số vẫn một mực giảm bớt, tựa như một vòng tuần hoàn ác tính, nhân số tử thương càng nhiều, số người chết càng nhiều, không thể ngừng lại, như là quả cầu tuyết, càng lăn càng lớn, càng lăn càng không hợp thói thường, khoảng cách quân lính tan rã chỉ có một bước ngắn.
- Chịu không được rồi, tìm đúng cơ hội, chạy trốn thôi.
Lão nhân áo xanh thấy bại cục đã định, truyền âm cho hán tử áo đen đường chủ phân đường của Hắc Vương môn
- Ta biết rõ.
Hán tử áo đen cắn răng.
Khi số người chết của Hắc Vương môn và Thủy Đào Tông đạt tới ngoài 2000, bỗng nhiên, hơn mười đạo bóng người thoát ly đội ngũ, bay vút về phía sau.
Hai người cầm đầu rõ ràng là lão nhân áo xanh và hán tử áo đen.
- Các ngươi tiếp tục công kích, ta đuổi theo.
Diệp Trần bay lên trời, bên ngoài cơ thể hiện ra năm đạo kiếm quang, kiếm quang không giống với thường ngày, có xu thế phân bố về phía sau, vèo một tiếng, Diệp Trần hóa thành một đạo thanh sắc kiếm quang, lóe lên rồi biến mất.
- Ha ha, sao có thể thiếu ta được.
Điện chủ Xích Long Điện dẫn theo hơn mười người đuổi theo.
Sau đó, điện chủ Hắc Long Điện, điện chủ Bạch Long Điện Mạc Phong cũng từng người dẫn theo hơn mười người bay lên trời, bọn hắn có lưu lại hay không, cũng không có bất cứ quan hệ nào, nếu như hơn bốn nghìn người ngay cả một ngàn địch nhân cũng không bắt được thì còn không bằng hết thảy đều gặp trắc trở, còn sống làm gì nữa.
Trên thực tế cục diện so trong tưởng tượng còn tốt hơn, cao thủ và đường chủ của Hắc Vương môn và Thủy Đào Tông đều dẫn người chạy trốn, nào còn tâm tư chiến đấu chứ, lao tán loạn tứ phía như ong vỡ tổ, cho rằng dưới hỗn loạn sẽ có cơ hội chạy trối chết, nhưng bọn hắn làm như vậy, sẽ chỉ khiến mình chết nhanh hơn thôi, tùy tiện một đám công kích bị lệch ra ngoài, đã có thể tiêu diệt nguyên một đám bọn họ, hài cốt không còn rồi.
- Tôn huynh, ta và ngươi từng người tách ra.
Lão nhân áo xanh và hán tử áo đen phân thành hai nhóm, từng người chạy thục mạng.
Diệp Trần đuổi sát phía sau buông tha cho hán tử áo đen, một mình một người đuổi theo hướng lão giả áo xanh.