Kiếm Đạo Độc Tôn

Thi Quỷ Chân Khí


trước sau

Hắc y nhân cầm đầu khuôn mặt khô gầy, đôi mắt nhỏ sáng quắc, bên trong ẩn hàm đủ loại âm hiểm xảo trá, hắn hắc hắc cười nói:

- Từ trước đến giờ chỉ có người khác tránh bọn ta, đâu ra đạo lý bọn ta phải tránh người khác, tiểu tử, nhìn ngươi có lẽ là đệ tử tông môn, bỏ Linh Giới Trữ Vật xuống, sau đó từ chặt một cánh tay, như vậy mới có cơ hội sống sót.

- Lúc nãy là ngươi công kích ta? Tự chặt một cánh tay, tha mạng cho ngươi, nhưng cô gái đi cùng ngươi phải ở lại, nữ võ giả Ngưng Chân Cảnh chơi chắc thích lắm!

Mặt mày hắc y nhân hung ác dữ tợn vô cùng.

- Hai vị sư đệ của ta nói chuyện có thể không được xuôi tai, nhưng đây là cách duy nhất để các ngươi được sống, phản kháng là chết.

Hắc y nhân nhìn có vẻ tỉnh táo nhất cũng lên tiếng.

Bên kia, Lăng Tiểu Tuyết và những người khác đều ngừng hái thuốc, sắc mặt tái nhợt, ba người này từ đâu ra, không giống người sống, trên người rán phát ra khí tức khủng bố cực kì tà ác, tựa như ma quỷ.

- Tiểu thư, ba tên này đều không phải những kẻ lương thiện, e rằng có nguy hiểm.

Đội trưởng đội hộ vệ cũng là Võ giả Ngưng Chân Cảnh trung kì, nhãn lực cao minh hơn bọn Lăng Tiểu Tuyết mười lần, liếc thấy hắc y nhân tu vi còn cao hơn hắn, nhất là hắc y nhân tỉnh táo nhất, hình như là Ngưng Chân Cảnh hậu kì, chân khí toàn thân mang theo sát khí nồng trọng cùng chi khí ăn mòn.

Lăng Tiểu Tuyết giơ tay.

- Yên lặng theo dõi kì biến.

Đội hộ vệ có sáu Võ giả Ngưng Chân Cảnh, cộng thêm năm đệ tử tông môn, tổng cộng là mười một Võ giả Ngưng Chân Cảnh, trong đó đội trưởng và đội phó đội hộ vệ đều là Ngưng Chân Cảnh trung kì, Vương Phong Viên Tuyết Mai và hai đệ tử tông môn cũng là Ngưng Chân Cảnh trung kì, như vậy bên họ tổng cộng có bốn Ngưng Chân Cảnh trung kì, luận ưu thế rõ ràng hơn đám hắc y nhân, nếu như đệ tử tông môn cũng không thể giải quyết vấn đề, vậy chỉ có cùng lên, lợi dụng chiến thuật lấy đông hiếp yếu đánh chết đối phương.

- Ha ha ha ha ha ha...

Vương Phong nãy giờ trầm mặc ngửa mặt lên trời cười ha hả.

- Thú vị, thú vị, ta chưa từng gặp nhân vật nào hung hăng càn quấy như ngươi, Diệp Trần, Viên Tuyết Mai, mỗi người tự chọn cho mình một đối thủ đi! Nhưng tên mạnh nhất để cho ta, ta muốn xem xem phản kháng sẽ chết mà hắn nói có ứng nghiệm hay không.

Diệp Trần mỉm cười nói:

- Được, ta đối phó với khúc củi kia.

- Tên còn lại giao cho ta, có vẻ hắn rất muốn chơi nữ nhân, ta sẽ cho hắn biết nữ nhân đáng sợ thế nào.

Viên Tuyết Mai không động thanh sắc, trong ngữ khí bình thản bao hàm sát ý lành lạnh.

- Khặc khặc! Người khác đều nói đệ tử tông môn cao ngạo vô cùng, hôm nay mới thấy, quả nhiên không giả, sát!

Hắc y nhân tướng mạo hung ác một cước giẫm nổ mặt đất, một quyền phi thân đánh ra, đem cả ba người bao phủ dưới cường kình, cuồng ngạo hung hãn.

- Đối thủ của ngươi là ta.

Viên Tuyết Mai rung tay, Tuyết ngân tế kiếm bạo phát ra kiếm mang đầy trời, cùng đọ sức với quyền kình của đối phương.

Bành bành bành bành bành bành...

Âm thanh khí bạo liên tiếp không ngừng, hai người rất nhanh đánh sang chỗ khác.

Boang...!

Đao rút ra, Vương Phong khóa chặt khí tức của hắc y nhân cầm đầu.

- Chết!

Đao quang như tuyết, đao kình như cuồng phong.

Phong tuyết giao thoa, mắt người không thể nhìn thẳng.

Vừa lên, Vương Phong đã sử dụng ra Bắc Tuyết Sơn Trang độc môn võ học Bạo tuyết đao pháp, so với Diệp Đường, Bạo tuyết đao pháp của hắn có vẻ cuồng bạo hơn, vừa ra tay, thiên địa đều biến mất, chỉ còn lại duy nhất từng phiến đao quang như tuyết đang điên cuồng tích lũy.

- Thi vương quyền! Bạo!

Mặt hắc y nhân cầm đầu không biểu tình, đối mặt với đao quang cuồn cuộn, trực tiếp một quyền đối chiến.

Đao quang nát bấy, bão tuyết chôn vùi.

Hắc y nhân không mừng không
giận, lại một quyền đánh ra.

- Đánh hay lắm! Ngạo tuyết lăng sương!

Vương Phong hai tay cầm đao, nghiêng nghiêng bổ xuống, băng hàn ly thể đao quang tụ mà không tán, ngưng kết trên lưỡi đao, mang theo phong tuyết cho thế bổ đôi không khí.

Bạch quang lóe lên, Vương Phong phách trảm thất bại, hắc y nhân tay phải đặt lên sống đao, tay trái nắm quyền kích sát đến, luận võ lực tựa hồ cao hơn Vương Phong.

Phanh một tiếng!

Cùng hắc y nhân một quyền lấy cứng chọi cứng, Vương Phong lùi lại mười bước, thân hình hơi có vẻ lảo đảo.

Diệp Trần nhíu mày,

- Hắc y nhân này không dễ đối phó! Nhưng Vương Phong thân là nhân vật nổi bật trong hàng ngũ Đệ tử nội môn Bắc Tuyết Sơn Trang, có lẽ phải có sát chiêu bí mật, bây giờ vẫn chưa thể phán đoán thắng bại.

- Tiểu tử, mất tập chung trong lúc chiến đấu là đại kị của võ giả, chết đi!

Thân ảnh hắc ám của hắc y nhân rung một cái, trực tiếp hóa thành vô số hắc quang từ những phương vị khác nhau tấn công Diệp Trần, vô thanh vô tức.

- Quỷ ảnh thập thiểm!

Hắc mang vỡ ra, trên đường tăng lên gấp đôi, thoáng cái đã biến thành tám, tựa như thiên ma loạn vũ, quỷ ảnh tung hoành, liếc qua đã muốn ngất đi.

Bên tai truyền đến những tiếng phá không nho nhỏ, Diệp Trần không quá kinh ngạc, thân thể ngửa ra sau, trong nháy mắt biến mất không chút dấu vết.

Crắc!

Mặt đất bị bóp vỡ, hắc y nhân âm hiểm lộ ra vẻ kinh ngạc, Quỷ ảnh thập thiểm của hắn chưa bao giờ thất bại, cho dù là Võ giả Ngưng Chân Cảnh hậu kì cũng bị hắn mê hoặc, dễ dàng đánh chết, chưa bao giờ gặp phải Võ giả Ngưng Chân Cảnh khinh công còn tốt hơn hắn.

Thật sự gặp quỷ rồi!

Hắc y nhân âm hiểm phát giác Diệp Trần khó chơi, một lần nữa thi triển Quỷ ảnh thập thiểm công, nhưng không giống như trước đây, lần này trên hắc mang lượn lờ một tầng khí tức màu xám trắng, đi đến đây, hao cỏ cây cối khô héo đến đấy, mặt đất rạn nứt, tỏa ra mùi cháy khét nhàn nhạt.

Xuy xuy!

Bề mặt chân khí có dấu hiệu ăn mòn, Diệp Trần không dám coi thường, vận khởi hộ thể khí mang mà chỉ Thuần Quân Chân Khí mới có, vô số khí lưu sắc bén tổ hợp lại một chỗ, vặn xoắn khí tức xám trắng xâm nhập.

- Phá cho ta!

Hắc mang hợp nhất, hắc y nhân âm hiểm xuất hiện sau lưng Diệp Trần, khí tức xám trắng lượn lờ trên bàn tay phải, một trảo chụp xuống.

Một khắc sau!

Âm thanh không khí bạo liệt truyền ra, hộ thể khí mang chụp ra một lỗ lớn, xém chút nữa làm bị thương Diệp Trần, đương nhiên, hắc y nhân cũng không dễ chịu gì, bề mặt bàn tay bị khí mang cắt thành vô số vết thương nhỏ, máu tươi trào ra bên ngoài, như bị ong vò vẽ tấn công.

- Tức chết đi được!

Hắc y nhân lên tiếng chửi rủa, hai tên kia phong sinh thủy khởi, chỉ có hắn phải chịu lép vế, nhưng nhìn lại, tên tiểu tử trước mặt cũng chỉ Ngưng Chân Cảnh sơ kì tu vi.


trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện