Kiếm Đạo Độc Tôn

Ngự Sử Song Kiếm, Nguy Ky Lai Lâm (Thượng)


trước sau

- A?!

Tuy là Qủy Mộc Vương cũng đoán được bản thể của Yến Phượng Phượng cũng rất lợi hại, nhưng không nghĩ tới đối phương cư nhiên lại là hậu duệ của phượng hoàng, hậu duệ của phượng hoàng trời sinh có thuộc tính hóa, là khắc tinh của quỷ mộc, có thuộc tính trên áp chế, đây là chuyện mà tu vi cảnh giới cũng vô pháp tiêu trừ được.

Không muốn tiêu hao tâm lực đối kháng với niết bàn chi hỏa, Qủy Mộc Vương lập tức cắt đứt liên hệ với đám dây leo, dây leo giăng đầy trời mất đi không chế, lập tức rơi xuống.

- Liệt không sát!

Thái huyền phong Phong chủ Lâm Cao Minh nắm chắc cơ hội, một quyền kinh vô cùng sắc bén, có chứa lực lượng có thể cắt đứt kim loại liền chém thẳng ra, tạo thành tiếng xé gió bén nhọn.

- Không biết tự lượng sức mình.

Qủy Mộc Vương sao lại phải để ý chút quyền kình đó, yêu lực hộ thể phóng ra ngoài, cổ quyền kình này lập tức bị đánh tan, ngay cả tư cách để hắn động tay cũng không có.

- Mạnh quá!

Lâm Cao Minh thế mới biết, chính mình và bán bộ yêu vương có chênh lệch lớn cỡ nào.

- Ba chiêu cũng không giải quyết được ngươi, xem ta ta thật sự đánh giá thấp ngươi rồi.

Qủy Mộc Vương phân ra một chút tâm thần chú ý ba người Mộ Dung Khuynh Thành và Yến Phượng Phượng, đại bộ phận tâm thần vẫn tập trung trên người Diệp Trần, hắn có thể cảm giác được, sinh cơ của Diệp Trần không hề yếu bớt, chỉ là có một ít thương tổn, bởi vậy có thể thấy được, thực lực của đối phương cường hãn cỡ nào.

- Như nhau thôi.

Diệp Trần vận chuyển Bất tử chi thân, thương thế trong cơ thể liền nhanh chóng khôi phục, tinh khí thoáng mềm nhũn liền đat tới trạng thái đỉnh phong lần nữa, không giảm bớt chút nào, không chỉ có như vậy, lúc huyêt chiến, khí thế của hắn lại càng thêm ngưng luyện, mang theo sát khí nồng đậm, so với lúc trước càng có tính uy hiếp hơn.

- Không thể nào!

Vẻ mặt đờ đẫn của Qủy Mộc Vương đột nhiên biến sắc, tuy rằng hắn không thể giải quyết Diệp Trần trong ba chiêu, nhưng hắn có tự tin là ba chiêu tiếp theo hoàn toàn có thể đánh chết được Diệp Trần, nhưng chẳng biết đối phương đã thi triển bí pháp gì, thương thế chẳng những khỏi hẳn mà tinh khí thần cũng đã tăng lại tới trạng thái đỉnh phong, khí thế toàn thân không giảm mà còn tăng.

- Không có gì là không thể cả!

Diệp Trần thản nhiên cười một cái, chỉ là mỉm cười, cũng khiến cho người ta có một loại cảm giác rét lạnh như gió đông thổi qua.

Biểu lộ dần dần thu liễm lại, một lần nữa khôi phục vẻ đờ đẫn, Qủy Mộc Vương tỉnh táo suy ngẫm một hồi, chậm rãi nói:

- Thiếu chút nữa đã bị ngươi lừa rồi, bí pháp này của ngươi tất nhiên có một tác dụng phụ rất lớn, một khi tác dụng phụ phát tác thì tất nhiên sẽ phản phệ lại chủ thể.

Hắn không cho rằng có bí pháp gì có thể làm trái quy luật tự nhiên được.

- Thử xem thì biết.

Diệp Trần từ chối cho ý kiến, bí pháp của Bất tử chi thân đúng là có tác dụng phụ, bất quá tác dụng này có thể dùng đan dược khôi phục nguyên khí hoặc linh thảo để bù lại, nói cách khác, chỉ cần hắn có lượng nguyên khí lớn bổ sung thì có thể thi triển Bất tử chi thân rất nhiều lần.

- Qủy Mộc Vương, sao ngươi còn không nhanh giải quyết tên tiểu tử kia?

Lão giả thấp bé căn bản không rảnh phân tâm, theo thời gian trôi qua, tốc độ của hắn đã chẳng còn mấy tác dụng nữa, đối phương tùy tiện phản kích vài lần đã có thể khiến cho hắn bó tay bó chân, phát huy thực lực không được, hắn không thể không thừa nhận, chiến lực của Bán Bộ Vương Giả nhân loại phân ra tuy là không bằng được Bán Bộ yêu vương, nhưng kỹ thuật chiến đấu thì lại vượt qua bọn họ không ít, huống hồ gì, chiến lực của Tần Liễu không thể yếu hơn hắn, thậm chí còn muốn mạnh hơn một chút.

- Ngươi tiếp tục chống đỡ một chút nữa đi!

Qủy Mộc Vương nói.

- Được, ngươi nhất định phải nhanh chóng giải quyết đi.

Lão giả thấp bé không biết Qủy Mộc Vương xảy ra chuyện gì, hắn chỉ biết là hắn có chút hối hận, nếu để cho Qủy Mộc Vương đối phó với Tần Liễu thì cục diện ít nhất cũng là ngang sức ngang tài, dù
sao thì Qủy Mộc Vương ngoại trừ tốc độ hơi chậm ra thì những thứ khác đều mạnh hơn hắn không ít.

- Diệp Trần này đúng là không thể đối đãi theo tu vi bên ngoài được.

Tần Liễu khác với lão giả thấp bé, ngoại trừ lúc đầu không thích ứng với tốc độ bên ngoài của lão giả thấp bé ra thì kế tiếp lại thừa sức đối phó, có thể phân tâm quan sát tình hình bên kia của Diệp Trần, mà tình trạng thì tốt hơn so với tưởng tượng của nàng nhiều.

- Diệp Trần không bị thương?

Thái huyền phong Phong chủ Lâm Cao Minh lần đầu tiên nhìn thấy bất tử chi thân của Diệp Trần, liền cảm thấy ngoài ý muốn, còn Yến Phượng Phượng thì cũng không kinh ngạc là mấy, trận đấu giữa Diệp Trần và Liễu Vô Kiếm hình như đã bộc lộ ra loại năng lực này rồi, khiến cho Liễu Vô Kiếm một chút phản kích chi lực cũng không có, về phần Mộ Dung Khuynh Thành thì lộ ra vẻ an tâm, lúc trước, lúc Diệp Trần tìm được bí pháp Bất tử chi thân thì nàng đang ở bên cạnh hắn.

- Ta không có kiên nhẫn dây dưa với ngươi.

Qủy Mộc Vương là quỷ mộc tu thành Bán Bộ Vương Giả, cho dù không kiên nhẫn thì vẻ mặt cũng không thay đổi gì, bất quá ngữ khí lại thể hiện tâm tình của hắn.

- Thiên la địa võng!

Sưu sưu sưu sưu sưu...

Tiếng xé gió dày đạc vang lên, theo thân thể của Qủy Mộc Vương, lao tới vô số dây leo màu đen, mấy sợi dây leo này lượn lờ khí tức màu đen, tới mức, sinh cơ trong không khí hoàn toàn không còn, một mãnh tĩnh mịch, trong chớp mắt, chất chồng bốn phía, cũng không biết đan xen bao nhiêu tầng, một ít dây leo thậm chí còn cắm rễ xuống đất, hấp thu sinh cơ có trong đất, bồi dưỡng bản thân, tự động phát triển.

- Tên Qủy Mộc Vương đúng là khó giải quyết thật.

Yến Phượng Phượng cũng thử dùng niết bàn chi hỏa để đốt mớ dây leo này, nhưng Qủy Mộc Vương phát giác ra liền cắt đứt dây ngay, không để cho nàng thừa dịp, không chỉ thế, mấy cái dây cắm rễ dưới đất ngày càng nhiều, bắt đầu không bị khống chế, điên cuồng phát triển, cây cối trong phạm vi vài dặm liền bị ảnh hưởng, nhanh chóng héo khô, nhiều sinh cơ tụ tập lại một chỗ như vậy, tạo thành một vòng tuần hoàn không phá được, thân ảnh của Qủy Mộc Vương và Diệp Trần đã không thấy được, bị bao vây trong một khối cầu lớn do dây leo đan thành, đường kính của khối cầu không nhỏ hơn năm dặm.

- Ngự Kiếm Thuật!

Diệp Trần không có lý gì để cho Qủy Mộc Vương phát huy ưu thế của mình, hoàng kim kiếm bị tổn thương một chút bắn nhanh ra ngoài, lăng không biến lớn, hóa thành một cây cự kiếm, chém về phía Qủy Mộc Vương, cùng lúc đó, tay trái của hắn cũng làm thành kiếm chỉ, một ngón tay điểm ra, trường kiếm màu xanh biếc bên hông cũng bắn nhanh ra, một kiếm hóa thành ba, ba đạo kiếm ảnh tấn công về phía bên trái của Qủy Mộc Vương.

trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện